Phi Vân châu. Vân Trạch đại sơn. Dưới một chân núi, Hứa Ninh mơ màng tỉnh lại. Đúng lúc đó, trong nháy mắt trong đầu hắn tràn vào vô số ký ức lạ lẵm. Hứa Ninh kêu lên một tiếng đau đớn, đầu đau muốn nứt. Thật lâu, ký ức lạ lẫm bị Hứa Ninh tiêu hóa, cái cảm giác đau đớn ấy mới từ từ biến mất dần. "Không ngờ ta đã xuyên không!" Hứa Ninh không thể không tiếp nhận sự thật lý kỳ này. Thật sự mình đã xuyên không đến một thế giới võ đạo, trở thành một chàng trai làm ruộng. Hơn nữa tên cậu thiếu niên này c*̃ng được gọi là Hứa Ninh, hôm nay lên núi hái thuốc, hắn vì hái một gốc linh dược mà bí quá hoá liều, cũng vì khỗ sở hái được linh được mà hắn lại trượt chân ngã xuống bị thương, đúng lúc sau khi ý thức tiêu tán thì được Hứa Ninh thay thế. Hơn nữa thời buổi bây giờ cũng không phải là một thời đại hòa bình. Mà là tông phái phân tranh, châu phủ chinh chiến, thế gia so đấu, mã phỉ khắp nơi, còn có yêu thú ngẫu nhiên hiện thân làm loạn, thời đại này, mạng người như cỏ rác. Do dù hắn xuyên qua…

Truyện chữ