Gió thổi vi vu trên ngọn đồi, bóng một thanh niên cầm kiếm đang nhìn vào hư không như đang chờ đợi một thứ gì đó. [Tên súc sinh vô lại] [Nhà ngươi sẽ không được chết yên thân] [Ta có làm ma cũng không tha cho ngươi] Hắn lặng im nghĩ lại những câu nói đó rồi nở một nụ cười nham hiểm. Chúng là lời nói cuối cùng của những nạn nhân mà hắn từng giết. Chết cũng không yên sao? Làm sao hắn có thể chết!? Từ trước đến nay hắn đã trải qua biết bao nhiêu chuyện nhưng vẫn sống sờ sờ đấy không phải sao? Lần đầu giết người là lúc hắn lên sáu, nó là một thằng nhóc chỉ vì tranh chấp đồ ăn với hắn. Nhưng hắn đâu có nao núng hay sợ hãi, hắn đào một hố rồi vứt nó xuống. Hôm sau hắn vẫn bình thường. Thêm nữa, lúc lên mười sáu, hắn giết cả nhà của sư phụ hắn. Nhưng vẫn vậy, hắn đâu có bị gì. Số người hắn giết đã lên đến hàng vạn. Những lời chửi rủa hắn nghe mòn cả tai. “Đến bây giờ, ta ở đây, đợi các ngươi đến xem thử làm được gì ta!!” Hắn là Địch Sát Thần, tên ác nhân sống ở năm 1721 một sát thủ giết…
Tác giả: