Tác giả:

Dịch & biên : Hôi Lông Ánh mặt trời chiếu rọi xuống, đôi mắt của Từ Khuyết từ từ mở ra. Trên mặt ngứa một chút, dường như xung quanh là một lùm cỏ. - Không phải mình đã bị tai nạn xe cộ chết rồi sao? Tại sao lại còn sống đến giờ? Hắn hơi kinh ngạc, cũng chưa rõ ràng tại sao mình lại có thể tìm được đường sống trong chỗ chết, cảnh tượng trước mắt liền khiến cho hắn lập tức kích động mở to hai mắt nhìn. Lập tức liền trở nên ngu muộ rồi. Chỉ thấy một cô gái mang trang phục cổ giống như tiên nữ, đang ở phía trên chỗ hắn nằm, lúc này cái quần của nàng đang từ từ kéo xuống, sau đó dường như là muốn ngồi xổm xuống. Trời ơi! Cô gái này không phải là muốn… Không thể nào? Không thể a! Cô gái xinh đẹp như thế tại sao lại tùy tiện làm như thế? Hơn nữa một người quang minh lỗi lạc như ka cũng không thể nhìn lén người ta a. Từ Khuyết mở to hai mắt nhìn. Cứ như vậy mà trơ mắt nhìn cô gái xinh đẹp trước mắt cởi váy ra, q**n l*t bên trong cũng từ từ cỡi ra, đập vào mắt chính là một mảnh trắng bóc…

Truyện chữ