Tác giả:

Ngươi có hay không từng yêu thầm một người? Bạch Tô thì có, hơn nữa một lần thích chính là ba năm. Không nhớ rõ ai từng nói qua, yêu thầm là một vở hài kịch, vai chính chỉ có chính mình, thoạt nhìn tưởng hai người, kỳ thật lại như một người. Hắn mày kiếm mắt sáng, tươi mát mà anh tuấn, là nhân vật phong vân được các nữ sinh hoan nghênh nhất trong trường học. Cô trầm mặc ít nói, mắt kính to màu đen nổi bật trên mặt, cả ngày dùng tóc mái che khuất gương mặt, không tiếp xúc với người ngoài. Hai con người ở hai vị trí khác nhau, Bạch Tô cho rằng hai người bọn họ sẽ không quen biết nhau, lại không nghĩ rằng lần tiếp xúc duy nhất lại trở thành vĩnh biệt! Tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc vang lên từ phía sau, đỉnh đầu là ánh lửa đầy trời, Bạch Tô một thân trang phục màu đen, đầu tóc hỗn độn, khuôn mặt toàn máu, tay phải gắt gao nắm chặt chủy thủ, ánh mắt sắc bén bước từng bước đến chỗ thiếu niên đang được bảo tiêu vây quanh. Không sai, Bạch Tô kỳ thật là linh đánh thuê. Bên ngoài, Bạch Tô là…

Chương 12

Xuyên Nhanh Sổ Tay Công Lược Nam Thần: Hoa Thức Ngược Cẩu​Tác giả: Manh Đại DoãnTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNgươi có hay không từng yêu thầm một người? Bạch Tô thì có, hơn nữa một lần thích chính là ba năm. Không nhớ rõ ai từng nói qua, yêu thầm là một vở hài kịch, vai chính chỉ có chính mình, thoạt nhìn tưởng hai người, kỳ thật lại như một người. Hắn mày kiếm mắt sáng, tươi mát mà anh tuấn, là nhân vật phong vân được các nữ sinh hoan nghênh nhất trong trường học. Cô trầm mặc ít nói, mắt kính to màu đen nổi bật trên mặt, cả ngày dùng tóc mái che khuất gương mặt, không tiếp xúc với người ngoài. Hai con người ở hai vị trí khác nhau, Bạch Tô cho rằng hai người bọn họ sẽ không quen biết nhau, lại không nghĩ rằng lần tiếp xúc duy nhất lại trở thành vĩnh biệt! Tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc vang lên từ phía sau, đỉnh đầu là ánh lửa đầy trời, Bạch Tô một thân trang phục màu đen, đầu tóc hỗn độn, khuôn mặt toàn máu, tay phải gắt gao nắm chặt chủy thủ, ánh mắt sắc bén bước từng bước đến chỗ thiếu niên đang được bảo tiêu vây quanh. Không sai, Bạch Tô kỳ thật là linh đánh thuê. Bên ngoài, Bạch Tô là… Bạch Tô nghe được từ ngữ mấu chốt -- diễn đàn, cô mở cặp sách lấy kiểu di động cũ, mở ra trình duyệt, tra tìm một hồi lâu mới thuận lợi tiến vào diễn đàn cao trung.Nguyên chủ gia cảnh bình thường, dùng di động cũng do mẹ dùng xong nên cho, cho nên cô cũng không giống các bạn học cùng lớp khác, đã dùng tới công nghệ cao cấp, nguyên chủ bởi vậy rất tự ti, cảm thấy cô ở trước mặt mọi người không dám ngẩng đầu.Nhưng Bạch Tô lại không cho rằng như vậy, tương phản, di động của cô cùng các bạn học trong lớp không giống nhau, cô cảm thấy rất tàn khốc!Tiến vào diễn đàn, Bạch Tô liếc mắt một cái liền thấy tin tức mới nhất ở đầu, tiêu đề cũng rất hấp dẫn người xem, "HOT! Tân sinh viên cao trung Ngạn Xuyên đem hộp cơm đổ lên đầu thiếu trên thế nhưng là vì tranh thủ sự chú ý, nhân cơ hội muốn tiến vào Tạ gia làm thiếu phu nhân?"Bạch Tô nhíu mi, ngón tay ngọc ngà nhấp vào tiêu đề.Nội dung bài viết chính là đổi trắng thay đen, cố ý vu hãm Bạch Tô gây Tạ Qua chú ý không thành, thẹn quá thành giận, ngược lại làm bộ, còn đem Mễ Tuyết Nhi chính nghĩa đả thương, cự tuyệt xin lỗi.Ngay từ đầu thủy quân tiến vào bình luận lời nói ác ý, sau lại theo nhiệt độ tăng lên, một số sinh viên ăn dưa quần chúng không rõ nguyên do, tin là thật, cũng gia nhập quân đại chiến nước miếng, chuyện này càng diễn càng mãnh liệt, không chỉ có toàn bộ bạn học trong trường đều chú ý chuyện này, còn nghênh đón quần chúng náo nhiệt ở ngoài.Bạch Tô nhìn ID người đăng, cô chuẩn bị buổi chiều tan học đi tiệm net tra IP người này, chuyện này không thể kết thúc dễ dàng như vậy được, trước không nói đối phương không có tiết tháo bôi nhọ cô, Bạch Tô từ trước đến nay chính là người có thù tất báo, chạm vào cô một cô sẽ trả gấp mười lần.Trước kia ở tổ chức lính đánh thuê tập huấn, Bạch Tô đối với khiêu khích của người khác với cô, từ trước đến nay đều là không lưu tình trả thù, khiến cho kẻ đó phải hối hận khi chọc vào cô! Lần này người này làm quá phận, cô đương nhiên 'dâng trả' gấp mười lần gấp trăm lần kẻ đó.Khiến cho địch nhân đắc ý một hồi, cô sẽ cho bọn họ hối hận cả đời vì chọc phải Bạch Tô này!Bạch Tô giữa trưa đi ăn cơm, gặp Mễ Tuyết Nhi diễu võ giương oai, "Bạch Tô, người đang làm trời đang xem, đừng tưởng rằng cô làm những việc đó sẽ không bị người biết.""Khi nào cô xin lỗi Vương Đạt, khi đó tôi mới có thể buông tha cô."Bạch Tô nheo nheo mắt, "Trên diễn đàn tiêu đề là cô đăng?""Sao có thể là tôi." Mễ Tuyết Nhi trong ánh mắt hiện lên một tia hoảng loạn, cô ta lắc đầu nói, "Như thế nào sẽ là tôi, này hết thảy bất quá là nhân quả tuần hoàn, cô tự làm bậy mà thôi, có người không quen nhìn cô làm vậy mới đăng tin trừng phạt cô mà thôi!"Đối với Mễ Tuyết Nhi kỹ thuật diễn vụng về, Bạch Tô đương nhiên không tin, cô khẽ cười, thanh âm hơi có chút âm trầm, "Tôi rốt cuộc có hay không giống tin tức nói làm những việc đó, cô hẳn là biết đến, theo lời cô nói nhân quả tương báo, có một số việc không phải không báo thù mà là thời điểm chưa tới!"Bạch Tô nói xong, không thèm liếc Mễ Tuyết Nhi một cái, Bạch Tô sát vai cô ta rời đi.Mễ Tuyết Nhi sắc mặt trắng bệch, chính mình làm chuyện gì cô ta tự nhiên biết, nhưng rất nhanh cô ta hồi thần lại, gia đình Bạch Tô thế nào, cô ta đã sớm hỏi thăm rõ ràng, trong nhà so với cô ta còn nghèo hơn, không có tiền không có thế, Bạch Tô cho dù biết cô ta làm thì đã sao?Mễ Tuyết Nhi nói dưới đay lòng an ủi chính mình, không sợ, cô ta làm những việc này đều là vì cho Vương Đạt một cái công đạo, chờ Bạch Tô biết chính mình sai rồi xin lỗi cậu ta, cùng lắm thì cô ta lại xin lỗi Bạch Tô là được, cô ta là người làm chính nghĩa, không cần tự trách, nghĩ đến đây Mễ Tuyết Nhi trong lòng khôi phục dễ chịu hơn nhiều.

Bạch Tô nghe được từ ngữ mấu chốt -- diễn đàn, cô mở cặp sách lấy kiểu di động cũ, mở ra trình duyệt, tra tìm một hồi lâu mới thuận lợi tiến vào diễn đàn cao trung.

Nguyên chủ gia cảnh bình thường, dùng di động cũng do mẹ dùng xong nên cho, cho nên cô cũng không giống các bạn học cùng lớp khác, đã dùng tới công nghệ cao cấp, nguyên chủ bởi vậy rất tự ti, cảm thấy cô ở trước mặt mọi người không dám ngẩng đầu.

Nhưng Bạch Tô lại không cho rằng như vậy, tương phản, di động của cô cùng các bạn học trong lớp không giống nhau, cô cảm thấy rất tàn khốc!

Tiến vào diễn đàn, Bạch Tô liếc mắt một cái liền thấy tin tức mới nhất ở đầu, tiêu đề cũng rất hấp dẫn người xem, "HOT! Tân sinh viên cao trung Ngạn Xuyên đem hộp cơm đổ lên đầu thiếu trên thế nhưng là vì tranh thủ sự chú ý, nhân cơ hội muốn tiến vào Tạ gia làm thiếu phu nhân?"

Bạch Tô nhíu mi, ngón tay ngọc ngà nhấp vào tiêu đề.

Nội dung bài viết chính là đổi trắng thay đen, cố ý vu hãm Bạch Tô gây Tạ Qua chú ý không thành, thẹn quá thành giận, ngược lại làm bộ, còn đem Mễ Tuyết Nhi chính nghĩa đả thương, cự tuyệt xin lỗi.

Ngay từ đầu thủy quân tiến vào bình luận lời nói ác ý, sau lại theo nhiệt độ tăng lên, một số sinh viên ăn dưa quần chúng không rõ nguyên do, tin là thật, cũng gia nhập quân đại chiến nước miếng, chuyện này càng diễn càng mãnh liệt, không chỉ có toàn bộ bạn học trong trường đều chú ý chuyện này, còn nghênh đón quần chúng náo nhiệt ở ngoài.

Bạch Tô nhìn ID người đăng, cô chuẩn bị buổi chiều tan học đi tiệm net tra IP người này, chuyện này không thể kết thúc dễ dàng như vậy được, trước không nói đối phương không có tiết tháo bôi nhọ cô, Bạch Tô từ trước đến nay chính là người có thù tất báo, chạm vào cô một cô sẽ trả gấp mười lần.

Trước kia ở tổ chức lính đánh thuê tập huấn, Bạch Tô đối với khiêu khích của người khác với cô, từ trước đến nay đều là không lưu tình trả thù, khiến cho kẻ đó phải hối hận khi chọc vào cô! Lần này người này làm quá phận, cô đương nhiên 'dâng trả' gấp mười lần gấp trăm lần kẻ đó.

Khiến cho địch nhân đắc ý một hồi, cô sẽ cho bọn họ hối hận cả đời vì chọc phải Bạch Tô này!

Bạch Tô giữa trưa đi ăn cơm, gặp Mễ Tuyết Nhi diễu võ giương oai, "Bạch Tô, người đang làm trời đang xem, đừng tưởng rằng cô làm những việc đó sẽ không bị người biết."

"Khi nào cô xin lỗi Vương Đạt, khi đó tôi mới có thể buông tha cô."

Bạch Tô nheo nheo mắt, "Trên diễn đàn tiêu đề là cô đăng?"

"Sao có thể là tôi." Mễ Tuyết Nhi trong ánh mắt hiện lên một tia hoảng loạn, cô ta lắc đầu nói, "Như thế nào sẽ là tôi, này hết thảy bất quá là nhân quả tuần hoàn, cô tự làm bậy mà thôi, có người không quen nhìn cô làm vậy mới đăng tin trừng phạt cô mà thôi!"

Đối với Mễ Tuyết Nhi kỹ thuật diễn vụng về, Bạch Tô đương nhiên không tin, cô khẽ cười, thanh âm hơi có chút âm trầm, "Tôi rốt cuộc có hay không giống tin tức nói làm những việc đó, cô hẳn là biết đến, theo lời cô nói nhân quả tương báo, có một số việc không phải không báo thù mà là thời điểm chưa tới!"

Bạch Tô nói xong, không thèm liếc Mễ Tuyết Nhi một cái, Bạch Tô sát vai cô ta rời đi.

Mễ Tuyết Nhi sắc mặt trắng bệch, chính mình làm chuyện gì cô ta tự nhiên biết, nhưng rất nhanh cô ta hồi thần lại, gia đình Bạch Tô thế nào, cô ta đã sớm hỏi thăm rõ ràng, trong nhà so với cô ta còn nghèo hơn, không có tiền không có thế, Bạch Tô cho dù biết cô ta làm thì đã sao?

Mễ Tuyết Nhi nói dưới đay lòng an ủi chính mình, không sợ, cô ta làm những việc này đều là vì cho Vương Đạt một cái công đạo, chờ Bạch Tô biết chính mình sai rồi xin lỗi cậu ta, cùng lắm thì cô ta lại xin lỗi Bạch Tô là được, cô ta là người làm chính nghĩa, không cần tự trách, nghĩ đến đây Mễ Tuyết Nhi trong lòng khôi phục dễ chịu hơn nhiều.

Xuyên Nhanh Sổ Tay Công Lược Nam Thần: Hoa Thức Ngược Cẩu​Tác giả: Manh Đại DoãnTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNgươi có hay không từng yêu thầm một người? Bạch Tô thì có, hơn nữa một lần thích chính là ba năm. Không nhớ rõ ai từng nói qua, yêu thầm là một vở hài kịch, vai chính chỉ có chính mình, thoạt nhìn tưởng hai người, kỳ thật lại như một người. Hắn mày kiếm mắt sáng, tươi mát mà anh tuấn, là nhân vật phong vân được các nữ sinh hoan nghênh nhất trong trường học. Cô trầm mặc ít nói, mắt kính to màu đen nổi bật trên mặt, cả ngày dùng tóc mái che khuất gương mặt, không tiếp xúc với người ngoài. Hai con người ở hai vị trí khác nhau, Bạch Tô cho rằng hai người bọn họ sẽ không quen biết nhau, lại không nghĩ rằng lần tiếp xúc duy nhất lại trở thành vĩnh biệt! Tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc vang lên từ phía sau, đỉnh đầu là ánh lửa đầy trời, Bạch Tô một thân trang phục màu đen, đầu tóc hỗn độn, khuôn mặt toàn máu, tay phải gắt gao nắm chặt chủy thủ, ánh mắt sắc bén bước từng bước đến chỗ thiếu niên đang được bảo tiêu vây quanh. Không sai, Bạch Tô kỳ thật là linh đánh thuê. Bên ngoài, Bạch Tô là… Bạch Tô nghe được từ ngữ mấu chốt -- diễn đàn, cô mở cặp sách lấy kiểu di động cũ, mở ra trình duyệt, tra tìm một hồi lâu mới thuận lợi tiến vào diễn đàn cao trung.Nguyên chủ gia cảnh bình thường, dùng di động cũng do mẹ dùng xong nên cho, cho nên cô cũng không giống các bạn học cùng lớp khác, đã dùng tới công nghệ cao cấp, nguyên chủ bởi vậy rất tự ti, cảm thấy cô ở trước mặt mọi người không dám ngẩng đầu.Nhưng Bạch Tô lại không cho rằng như vậy, tương phản, di động của cô cùng các bạn học trong lớp không giống nhau, cô cảm thấy rất tàn khốc!Tiến vào diễn đàn, Bạch Tô liếc mắt một cái liền thấy tin tức mới nhất ở đầu, tiêu đề cũng rất hấp dẫn người xem, "HOT! Tân sinh viên cao trung Ngạn Xuyên đem hộp cơm đổ lên đầu thiếu trên thế nhưng là vì tranh thủ sự chú ý, nhân cơ hội muốn tiến vào Tạ gia làm thiếu phu nhân?"Bạch Tô nhíu mi, ngón tay ngọc ngà nhấp vào tiêu đề.Nội dung bài viết chính là đổi trắng thay đen, cố ý vu hãm Bạch Tô gây Tạ Qua chú ý không thành, thẹn quá thành giận, ngược lại làm bộ, còn đem Mễ Tuyết Nhi chính nghĩa đả thương, cự tuyệt xin lỗi.Ngay từ đầu thủy quân tiến vào bình luận lời nói ác ý, sau lại theo nhiệt độ tăng lên, một số sinh viên ăn dưa quần chúng không rõ nguyên do, tin là thật, cũng gia nhập quân đại chiến nước miếng, chuyện này càng diễn càng mãnh liệt, không chỉ có toàn bộ bạn học trong trường đều chú ý chuyện này, còn nghênh đón quần chúng náo nhiệt ở ngoài.Bạch Tô nhìn ID người đăng, cô chuẩn bị buổi chiều tan học đi tiệm net tra IP người này, chuyện này không thể kết thúc dễ dàng như vậy được, trước không nói đối phương không có tiết tháo bôi nhọ cô, Bạch Tô từ trước đến nay chính là người có thù tất báo, chạm vào cô một cô sẽ trả gấp mười lần.Trước kia ở tổ chức lính đánh thuê tập huấn, Bạch Tô đối với khiêu khích của người khác với cô, từ trước đến nay đều là không lưu tình trả thù, khiến cho kẻ đó phải hối hận khi chọc vào cô! Lần này người này làm quá phận, cô đương nhiên 'dâng trả' gấp mười lần gấp trăm lần kẻ đó.Khiến cho địch nhân đắc ý một hồi, cô sẽ cho bọn họ hối hận cả đời vì chọc phải Bạch Tô này!Bạch Tô giữa trưa đi ăn cơm, gặp Mễ Tuyết Nhi diễu võ giương oai, "Bạch Tô, người đang làm trời đang xem, đừng tưởng rằng cô làm những việc đó sẽ không bị người biết.""Khi nào cô xin lỗi Vương Đạt, khi đó tôi mới có thể buông tha cô."Bạch Tô nheo nheo mắt, "Trên diễn đàn tiêu đề là cô đăng?""Sao có thể là tôi." Mễ Tuyết Nhi trong ánh mắt hiện lên một tia hoảng loạn, cô ta lắc đầu nói, "Như thế nào sẽ là tôi, này hết thảy bất quá là nhân quả tuần hoàn, cô tự làm bậy mà thôi, có người không quen nhìn cô làm vậy mới đăng tin trừng phạt cô mà thôi!"Đối với Mễ Tuyết Nhi kỹ thuật diễn vụng về, Bạch Tô đương nhiên không tin, cô khẽ cười, thanh âm hơi có chút âm trầm, "Tôi rốt cuộc có hay không giống tin tức nói làm những việc đó, cô hẳn là biết đến, theo lời cô nói nhân quả tương báo, có một số việc không phải không báo thù mà là thời điểm chưa tới!"Bạch Tô nói xong, không thèm liếc Mễ Tuyết Nhi một cái, Bạch Tô sát vai cô ta rời đi.Mễ Tuyết Nhi sắc mặt trắng bệch, chính mình làm chuyện gì cô ta tự nhiên biết, nhưng rất nhanh cô ta hồi thần lại, gia đình Bạch Tô thế nào, cô ta đã sớm hỏi thăm rõ ràng, trong nhà so với cô ta còn nghèo hơn, không có tiền không có thế, Bạch Tô cho dù biết cô ta làm thì đã sao?Mễ Tuyết Nhi nói dưới đay lòng an ủi chính mình, không sợ, cô ta làm những việc này đều là vì cho Vương Đạt một cái công đạo, chờ Bạch Tô biết chính mình sai rồi xin lỗi cậu ta, cùng lắm thì cô ta lại xin lỗi Bạch Tô là được, cô ta là người làm chính nghĩa, không cần tự trách, nghĩ đến đây Mễ Tuyết Nhi trong lòng khôi phục dễ chịu hơn nhiều.

Chương 12