Khách sạn bốn mùa. [ A Tinh, chúng ta tới rồi, cô tỉnh lại đi. ] Hạng Tinh chậm rãi mở con ngươi mờ mịt sương mù, tò mò nghiêm túc mà đánh giá chung quanh. Tuy nói là tỉnh lại, nhưng hiện tại hình như là cô đang đứng. Đứng ở trong một cái phòng vệ sinh, trong tay giống như còn cầm thứ gì. Nghĩ, cô nhấm nháp đôi môi, rũ mắt nhìn xuống. Có một ly nước pha lê, cùng một viên thuốc con nhộng màu hồng nhạt. Nữ hài sững người trong giây lát, trán nhỏ nhíu mày. "Áp Áp, ta có bệnh sao?" [......] Cái kẹp tóc hình con vịt nhỏ màu vàng ghim trên tóc loé lên vài lần. Tiếp theo, một trận thanh âm vang lên. [ Không có.] Nó dừng một chút, lại bổ sung một câu. [ Kia cũng không phải thuốc để chữa bệnh.] "Đó là cái gì?" Trong đầu Hạng Tinh chậm rãi xuất hiện một cái dấu chấm hỏi. Cô nghĩ nghĩ, nâng lên đôi tay nhỏ bé, nhẹ nhàng ngửi ngửi viên thuốc trong lòng bàn tay. Đôi mắt hạnh đột nhiên sáng ngời. Hương vị dâu tây, không phải là thuốc thì chính là đường. Không biết ăn lên có ngọt hay không. A, đột…
Chương 48: Đại lão là túi nhỏ ngọt ngào (48)
(Quyển 1) [Edit] Mau Xuyên: Kí Chủ Nàng Lại Mềm Lại NgọtTác giả: Hạ Lạc Cẩn YTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện SủngKhách sạn bốn mùa. [ A Tinh, chúng ta tới rồi, cô tỉnh lại đi. ] Hạng Tinh chậm rãi mở con ngươi mờ mịt sương mù, tò mò nghiêm túc mà đánh giá chung quanh. Tuy nói là tỉnh lại, nhưng hiện tại hình như là cô đang đứng. Đứng ở trong một cái phòng vệ sinh, trong tay giống như còn cầm thứ gì. Nghĩ, cô nhấm nháp đôi môi, rũ mắt nhìn xuống. Có một ly nước pha lê, cùng một viên thuốc con nhộng màu hồng nhạt. Nữ hài sững người trong giây lát, trán nhỏ nhíu mày. "Áp Áp, ta có bệnh sao?" [......] Cái kẹp tóc hình con vịt nhỏ màu vàng ghim trên tóc loé lên vài lần. Tiếp theo, một trận thanh âm vang lên. [ Không có.] Nó dừng một chút, lại bổ sung một câu. [ Kia cũng không phải thuốc để chữa bệnh.] "Đó là cái gì?" Trong đầu Hạng Tinh chậm rãi xuất hiện một cái dấu chấm hỏi. Cô nghĩ nghĩ, nâng lên đôi tay nhỏ bé, nhẹ nhàng ngửi ngửi viên thuốc trong lòng bàn tay. Đôi mắt hạnh đột nhiên sáng ngời. Hương vị dâu tây, không phải là thuốc thì chính là đường. Không biết ăn lên có ngọt hay không. A, đột… Trong lòng hắn hoảng loạn một trận.Giản Giản bây giờ đang chờ hắn giải thích, hắn hiện tại nên làm sao!....Do dự một hồi, Tô Thanh Triết vẫn quyết định về công ty trước.Hắn cảm thấy hôm nay xảy ra hai chuyện lớn như vậy, chắc chắn không đơn giản.Trước mắt, việc Bạch Giản hiểu lầm chỉ là thứ yếu, làm rõ mục đích của Lục Thiệu Khiêm mới là quan trọng nhất.Tô Thanh Triết nhanh chóng lái xe trở về An Hoà.Chạy vào phòng họp, chỉ thấy các vị cao tầng đã tập trung đông đủ.Ở vị trí trung tâm của bàn hội nghị, nam nhân tuấn dật dựa vào ghế, không nói một lời lật lại hợp đồng.Điểm chết người là Tô Thanh Triết không nhìn ra được biểu tình trên gương mặt ấy lúc này, không biết là vui hay giận.Lục Thiệu Khiêm vô thanh vô tức làm cho người ta khó lường và sợ hãi nhất."Đến rồi à."Thấy Tô Thanh Triết xuất hiện, môi mỏng của Lục Thiệu Khiêm bỗng nhếch lên, đem hợp đồng trong tay đưa cho trợ lý Hứa.Trợ lý Hứa lập tức chuyển qua cho Tô Thanh Triết."Thanh Triết, cậu có thể giải thích cho tôi một chút!"Nam nhân đối diện thong dong ngước mắt, liếc nhẹ hắn: "Bắt đầu từ khi nào mà An Hoà... lại nhận loại hạng mục này?"Tiếng nói trầm thấp, lộ ra hàn ý.Tô Thanh Triết không nhịn được rùng mình.Hắn cúi đầu xuống nghĩ nghĩ, rồi đứng thẳng người nhìn vào Lục Thiệu Khiêm."Hạng mục này cũng không có vấn đề gì, tại sao lại không được nhận?"Hai hạng mục lớn này, chính hắn đã tự mình kiểm tra, tuyệt đối không có sai sót.Cho dù là Lục Thiệu Khiêm, anh ta cũng không thể nói là có vấn đề."Thật không?"Lục Thiệu Khiêm chỉ cười nhẹ.Ngay sau đó, cầm lấy điều khiển trên bàn, hướng tới màn hình phía sau ấn một cái.Một tin khẩn cấp được phát ra: Trong những ngày gần đây, Hải Thành đã điều tra ra hai công ty bí mật rửa tiền với lý do thực hiện các dự án cơ sở hạ tầng quy mô lớn.Thật không khéo, hai công ty kia chính là đối tượng hợp tác với Tô Thanh Triết."Việc này... Tại sao có thể?"Tô Thanh Triết vẻ mặt khiếp sợ, hiển nhiên không muốn tiếp nhận sự thật này.Hắn đã điều tra rõ ràng và chuẩn bị kỹ lưỡng, tại sao... bây giờ mới phát hiện."Tại sao lại không?"Lục Thiệu Khiêm cười cười."Hạng Dương có thể hãm hại em gái, lại lợi dụng cậu nội ứng ngoại hợp, thành công ngồi lên vị trí hiện tại, cô ta sẽ là người có đầu óc đơn giản sao?"Hắn giơ tay lên chỉ, nhẹ đung đưa một cái.Trợ lý Hứa lập tức lấy máy tính bảng ra, đưa cho Tô Thanh Triết nhìn hợp đồng điện tử có tên "Cơ mật".Tô Thanh Triết xem xong, sắc mặt trắng bệch.Bên tai chỉ còn giọng nói mang theo chút khinh thường của Lục Thiệu Khiêm."Làm sao cô ta có thể tử tế với người làm."Mấy chữ nặng nề giáng vào lòng Tô Thanh Triết, làm hắn chấn động, không kiềm chế được.Cho đến khi xuất hiện một loạt tiếng bước chân từ phía sau truyền tới.Thay thế máy tính bảng trong tay hắn chính là một cái còng tay chói lọi."Tô Thanh Triết, anh bị nghi ngờ có liên quan đến việc tham ô công quỹ và tội phạm thương nghiệp, vui lòng hợp tác với chúng tôi để tiến hành điều tra.".....Tô Thanh Triết hồn bay phách lạc bị đưa ra khỏi phòng họp.Mới đi được hai bước, ánh mắt bỗng xẹt qua một bóng hình quen thuộc.Hắn giống như gặp được cọng rơm cứu mạng, hai mắt toả sáng.Không nhịn được hô to: "Hạng Tinh, Hạng Tinh! Anh là Thanh Triết, em mau cứu... cứu anh!"☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆Editor: Hạ Lạc Cẩn Y
Trong lòng hắn hoảng loạn một trận.
Giản Giản bây giờ đang chờ hắn giải thích, hắn hiện tại nên làm sao!
....
Do dự một hồi, Tô Thanh Triết vẫn quyết định về công ty trước.
Hắn cảm thấy hôm nay xảy ra hai chuyện lớn như vậy, chắc chắn không đơn giản.
Trước mắt, việc Bạch Giản hiểu lầm chỉ là thứ yếu, làm rõ mục đích của Lục Thiệu Khiêm mới là quan trọng nhất.
Tô Thanh Triết nhanh chóng lái xe trở về An Hoà.
Chạy vào phòng họp, chỉ thấy các vị cao tầng đã tập trung đông đủ.
Ở vị trí trung tâm của bàn hội nghị, nam nhân tuấn dật dựa vào ghế, không nói một lời lật lại hợp đồng.
Điểm chết người là Tô Thanh Triết không nhìn ra được biểu tình trên gương mặt ấy lúc này, không biết là vui hay giận.
Lục Thiệu Khiêm vô thanh vô tức làm cho người ta khó lường và sợ hãi nhất.
"Đến rồi à."
Thấy Tô Thanh Triết xuất hiện, môi mỏng của Lục Thiệu Khiêm bỗng nhếch lên, đem hợp đồng trong tay đưa cho trợ lý Hứa.
Trợ lý Hứa lập tức chuyển qua cho Tô Thanh Triết.
"Thanh Triết, cậu có thể giải thích cho tôi một chút!"
Nam nhân đối diện thong dong ngước mắt, liếc nhẹ hắn: "Bắt đầu từ khi nào mà An Hoà... lại nhận loại hạng mục này?"
Tiếng nói trầm thấp, lộ ra hàn ý.
Tô Thanh Triết không nhịn được rùng mình.
Hắn cúi đầu xuống nghĩ nghĩ, rồi đứng thẳng người nhìn vào Lục Thiệu Khiêm.
"Hạng mục này cũng không có vấn đề gì, tại sao lại không được nhận?"
Hai hạng mục lớn này, chính hắn đã tự mình kiểm tra, tuyệt đối không có sai sót.
Cho dù là Lục Thiệu Khiêm, anh ta cũng không thể nói là có vấn đề.
"Thật không?"
Lục Thiệu Khiêm chỉ cười nhẹ.
Ngay sau đó, cầm lấy điều khiển trên bàn, hướng tới màn hình phía sau ấn một cái.
Một tin khẩn cấp được phát ra: Trong những ngày gần đây, Hải Thành đã điều tra ra hai công ty bí mật rửa tiền với lý do thực hiện các dự án cơ sở hạ tầng quy mô lớn.
Thật không khéo, hai công ty kia chính là đối tượng hợp tác với Tô Thanh Triết.
"Việc này... Tại sao có thể?"
Tô Thanh Triết vẻ mặt khiếp sợ, hiển nhiên không muốn tiếp nhận sự thật này.
Hắn đã điều tra rõ ràng và chuẩn bị kỹ lưỡng, tại sao... bây giờ mới phát hiện.
"Tại sao lại không?"
Lục Thiệu Khiêm cười cười.
"Hạng Dương có thể hãm hại em gái, lại lợi dụng cậu nội ứng ngoại hợp, thành công ngồi lên vị trí hiện tại, cô ta sẽ là người có đầu óc đơn giản sao?"
Hắn giơ tay lên chỉ, nhẹ đung đưa một cái.
Trợ lý Hứa lập tức lấy máy tính bảng ra, đưa cho Tô Thanh Triết nhìn hợp đồng điện tử có tên "Cơ mật".
Tô Thanh Triết xem xong, sắc mặt trắng bệch.
Bên tai chỉ còn giọng nói mang theo chút khinh thường của Lục Thiệu Khiêm.
"Làm sao cô ta có thể tử tế với người làm."
Mấy chữ nặng nề giáng vào lòng Tô Thanh Triết, làm hắn chấn động, không kiềm chế được.
Cho đến khi xuất hiện một loạt tiếng bước chân từ phía sau truyền tới.
Thay thế máy tính bảng trong tay hắn chính là một cái còng tay chói lọi.
"Tô Thanh Triết, anh bị nghi ngờ có liên quan đến việc tham ô công quỹ và tội phạm thương nghiệp, vui lòng hợp tác với chúng tôi để tiến hành điều tra."
.....
Tô Thanh Triết hồn bay phách lạc bị đưa ra khỏi phòng họp.
Mới đi được hai bước, ánh mắt bỗng xẹt qua một bóng hình quen thuộc.
Hắn giống như gặp được cọng rơm cứu mạng, hai mắt toả sáng.
Không nhịn được hô to: "Hạng Tinh, Hạng Tinh! Anh là Thanh Triết, em mau cứu... cứu anh!"
☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆
Editor: Hạ Lạc Cẩn Y
(Quyển 1) [Edit] Mau Xuyên: Kí Chủ Nàng Lại Mềm Lại NgọtTác giả: Hạ Lạc Cẩn YTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện SủngKhách sạn bốn mùa. [ A Tinh, chúng ta tới rồi, cô tỉnh lại đi. ] Hạng Tinh chậm rãi mở con ngươi mờ mịt sương mù, tò mò nghiêm túc mà đánh giá chung quanh. Tuy nói là tỉnh lại, nhưng hiện tại hình như là cô đang đứng. Đứng ở trong một cái phòng vệ sinh, trong tay giống như còn cầm thứ gì. Nghĩ, cô nhấm nháp đôi môi, rũ mắt nhìn xuống. Có một ly nước pha lê, cùng một viên thuốc con nhộng màu hồng nhạt. Nữ hài sững người trong giây lát, trán nhỏ nhíu mày. "Áp Áp, ta có bệnh sao?" [......] Cái kẹp tóc hình con vịt nhỏ màu vàng ghim trên tóc loé lên vài lần. Tiếp theo, một trận thanh âm vang lên. [ Không có.] Nó dừng một chút, lại bổ sung một câu. [ Kia cũng không phải thuốc để chữa bệnh.] "Đó là cái gì?" Trong đầu Hạng Tinh chậm rãi xuất hiện một cái dấu chấm hỏi. Cô nghĩ nghĩ, nâng lên đôi tay nhỏ bé, nhẹ nhàng ngửi ngửi viên thuốc trong lòng bàn tay. Đôi mắt hạnh đột nhiên sáng ngời. Hương vị dâu tây, không phải là thuốc thì chính là đường. Không biết ăn lên có ngọt hay không. A, đột… Trong lòng hắn hoảng loạn một trận.Giản Giản bây giờ đang chờ hắn giải thích, hắn hiện tại nên làm sao!....Do dự một hồi, Tô Thanh Triết vẫn quyết định về công ty trước.Hắn cảm thấy hôm nay xảy ra hai chuyện lớn như vậy, chắc chắn không đơn giản.Trước mắt, việc Bạch Giản hiểu lầm chỉ là thứ yếu, làm rõ mục đích của Lục Thiệu Khiêm mới là quan trọng nhất.Tô Thanh Triết nhanh chóng lái xe trở về An Hoà.Chạy vào phòng họp, chỉ thấy các vị cao tầng đã tập trung đông đủ.Ở vị trí trung tâm của bàn hội nghị, nam nhân tuấn dật dựa vào ghế, không nói một lời lật lại hợp đồng.Điểm chết người là Tô Thanh Triết không nhìn ra được biểu tình trên gương mặt ấy lúc này, không biết là vui hay giận.Lục Thiệu Khiêm vô thanh vô tức làm cho người ta khó lường và sợ hãi nhất."Đến rồi à."Thấy Tô Thanh Triết xuất hiện, môi mỏng của Lục Thiệu Khiêm bỗng nhếch lên, đem hợp đồng trong tay đưa cho trợ lý Hứa.Trợ lý Hứa lập tức chuyển qua cho Tô Thanh Triết."Thanh Triết, cậu có thể giải thích cho tôi một chút!"Nam nhân đối diện thong dong ngước mắt, liếc nhẹ hắn: "Bắt đầu từ khi nào mà An Hoà... lại nhận loại hạng mục này?"Tiếng nói trầm thấp, lộ ra hàn ý.Tô Thanh Triết không nhịn được rùng mình.Hắn cúi đầu xuống nghĩ nghĩ, rồi đứng thẳng người nhìn vào Lục Thiệu Khiêm."Hạng mục này cũng không có vấn đề gì, tại sao lại không được nhận?"Hai hạng mục lớn này, chính hắn đã tự mình kiểm tra, tuyệt đối không có sai sót.Cho dù là Lục Thiệu Khiêm, anh ta cũng không thể nói là có vấn đề."Thật không?"Lục Thiệu Khiêm chỉ cười nhẹ.Ngay sau đó, cầm lấy điều khiển trên bàn, hướng tới màn hình phía sau ấn một cái.Một tin khẩn cấp được phát ra: Trong những ngày gần đây, Hải Thành đã điều tra ra hai công ty bí mật rửa tiền với lý do thực hiện các dự án cơ sở hạ tầng quy mô lớn.Thật không khéo, hai công ty kia chính là đối tượng hợp tác với Tô Thanh Triết."Việc này... Tại sao có thể?"Tô Thanh Triết vẻ mặt khiếp sợ, hiển nhiên không muốn tiếp nhận sự thật này.Hắn đã điều tra rõ ràng và chuẩn bị kỹ lưỡng, tại sao... bây giờ mới phát hiện."Tại sao lại không?"Lục Thiệu Khiêm cười cười."Hạng Dương có thể hãm hại em gái, lại lợi dụng cậu nội ứng ngoại hợp, thành công ngồi lên vị trí hiện tại, cô ta sẽ là người có đầu óc đơn giản sao?"Hắn giơ tay lên chỉ, nhẹ đung đưa một cái.Trợ lý Hứa lập tức lấy máy tính bảng ra, đưa cho Tô Thanh Triết nhìn hợp đồng điện tử có tên "Cơ mật".Tô Thanh Triết xem xong, sắc mặt trắng bệch.Bên tai chỉ còn giọng nói mang theo chút khinh thường của Lục Thiệu Khiêm."Làm sao cô ta có thể tử tế với người làm."Mấy chữ nặng nề giáng vào lòng Tô Thanh Triết, làm hắn chấn động, không kiềm chế được.Cho đến khi xuất hiện một loạt tiếng bước chân từ phía sau truyền tới.Thay thế máy tính bảng trong tay hắn chính là một cái còng tay chói lọi."Tô Thanh Triết, anh bị nghi ngờ có liên quan đến việc tham ô công quỹ và tội phạm thương nghiệp, vui lòng hợp tác với chúng tôi để tiến hành điều tra.".....Tô Thanh Triết hồn bay phách lạc bị đưa ra khỏi phòng họp.Mới đi được hai bước, ánh mắt bỗng xẹt qua một bóng hình quen thuộc.Hắn giống như gặp được cọng rơm cứu mạng, hai mắt toả sáng.Không nhịn được hô to: "Hạng Tinh, Hạng Tinh! Anh là Thanh Triết, em mau cứu... cứu anh!"☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆Editor: Hạ Lạc Cẩn Y