Tác giả:

"Xin các bạn cư dân chú ý, xin các bạn cư dân chú ý, không được ra khỏi nhà, vì tính mạng của mọi người xin mọi người không được ra khỏi nhà, không được tùy ý đi lại, xin mọi người coi trọng sức khỏe của mình."Buổi sáng tám giờ, tiếng thông báo dưới lầu đúng hạn đánh thức Lý Văn Kiều từ trong lúc ngủ mơ.Hiện tại là năm 2048, gần đây thế giới loài người xuất hiện một cơn bệnh có tính chất tai họa, loại bệnh tật này lan truyền qua không khí ở khoảng cách gần, cho nên mọi người đều không thể không dừng gặp mặt, ở nhà cách ly.Lý Văn Kiều là một đảng viên 28 tuổi, đoạn thời gian trước bởi vì ông chủ quá độc ác, cô sa thải ông chủ."Tớ có nhà có xe còn có một số tiền tiết kiệm, không đói chết được. Tớ thật sự không chịu được tài từ[1], lần này rõ ràng là cô ta làm sai còn không biết xấu hổ đổ lên đầu tớ, tớ nhịn không được ầm ĩ với cô ta một trận, tớ không làm nữa!" Lý Văn Kiều vừa nấu nước mì tôm vừa nấu cháo điện thoại với bạn thân.[1] Tài từ: người có tài văn chương."Tớ cảm thấy cậu đúng…

Chương 32: 32: Xem Trò Vui Tiền Tuyến 1

Xuyên Qua 70 Đoàn Sủng Mang Theo Hệ Thống Phất NhanhTác giả: Tình Tình TốTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Xin các bạn cư dân chú ý, xin các bạn cư dân chú ý, không được ra khỏi nhà, vì tính mạng của mọi người xin mọi người không được ra khỏi nhà, không được tùy ý đi lại, xin mọi người coi trọng sức khỏe của mình."Buổi sáng tám giờ, tiếng thông báo dưới lầu đúng hạn đánh thức Lý Văn Kiều từ trong lúc ngủ mơ.Hiện tại là năm 2048, gần đây thế giới loài người xuất hiện một cơn bệnh có tính chất tai họa, loại bệnh tật này lan truyền qua không khí ở khoảng cách gần, cho nên mọi người đều không thể không dừng gặp mặt, ở nhà cách ly.Lý Văn Kiều là một đảng viên 28 tuổi, đoạn thời gian trước bởi vì ông chủ quá độc ác, cô sa thải ông chủ."Tớ có nhà có xe còn có một số tiền tiết kiệm, không đói chết được. Tớ thật sự không chịu được tài từ[1], lần này rõ ràng là cô ta làm sai còn không biết xấu hổ đổ lên đầu tớ, tớ nhịn không được ầm ĩ với cô ta một trận, tớ không làm nữa!" Lý Văn Kiều vừa nấu nước mì tôm vừa nấu cháo điện thoại với bạn thân.[1] Tài từ: người có tài văn chương."Tớ cảm thấy cậu đúng… Bởi vì nhóm Lý Văn Kiều không nấu cơm chung với nhóm thanh niên trí thức cũ nên cơm tối nay mỗi bên tự nấu.Nhóm thanh niên trí thức cũ nấu của bọn họ, còn Lý Văn Kiều tự nấu riêng. Hai người Lý Văn Kiều và Cao Tú Quyên chuẩn bị dùng nhà bếp.Cốc Đinh Lan còn đang cãi nhau với Liên Tú Tú trong nhà bếp, xem ai dùng nhà bếp trước.Lý Văn Kiều liếc mắt: "Hai người nhanh lên một chút được không? Nhóm trí thức cũ cũng sắp đến nấu cơm rồi đấy trong khi chỉ có một bếp lò, hai cô định cãi nhau tới bao giờ?"Liên Tú Tú chống nạnh nói: "Vậy các cô nấu trước đi.Bọn tôi ra ngoài cãi tiếp." Cô ta nói xong thì kéo Cốc Đinh Lan chuẩn bị đi ra ngoài. Cốc Đinh Lan không muốn đi, cô ta định lên tiếng hỏi xem có thể nấu cơm chung với nhóm Lý Văn Kiều không? Bởi vì Lý Văn Kiều đã cứu cô ta, sau đó trong trí nhớ kiếp trước của cô ta cũng không có người này, vì vậy cô ta muốn tạo mối quan hệ tốt đẹp với Lý Văn Kiều. Nhưng Liên Tú Tú đã không cho Cốc Đinh Lan cơ hội lên tiếng, kéo cô ta ngoài.Cũng không biết tại sao một người thấp bé nhẹ cân như cô ta lại có thể lôi được người nặng ký như Cốc Đinh Lan ra ngoài. Cốc Đinh Lan lập tức quên luôn ý định của cô ta, quay người lại bắt đầu cãi nhau tiếp với Liên Tú Tú. Cho đến khi Lý Văn Kiều và Cao Tú Quyên ăn cơm xong mà Cốc Đinh Lan và Liên Tú Tú vẫn còn cãi nhau trong sân. Tiếng cãi của người này lấn át tiếng của người kia, mấy đứa nhỏ nghe được tiếng cãi nhau, nằm nhoài ở cửa sân xem trò vui. Lý Văn Kiều cạn lời, cô thấy bây giờ tiếng tăm của Viện thanh niên trí thức sẽ càng ngày càng lan xa.Tuy Lý Văn Kiều rất bất đắc dĩ nhưng cô cũng là khán giả đầu tiên ngồi xổm xuống cách chỗ Cốc Đinh Lan và Liên Tú Tú không xa để xem kịch vui. "Chị ơi, chị nói xem hai người bọn họ ai hay hơn?" Một bé trai đen ngòm ngồi xổm bên cạnh Lý Văn Kiều hỏi."Theo chị thấy thì bây giờ tuyển thủ Cốc Đinh Lan đang giành phần thắng, còn tuyển thủ Liên Tú Tú phải tập luyện nhiều thêm nữa." Lý Văn Kiều cũng không nhìn người bên cạnh, chỉ che miệng nói nhỏ với cậu bé. "Em cũng nghĩ vậy nhưng mà người thành phố các chị cãi nhau chả có gì vui.Ở đây bọn em toàn ngồi dưới đất cãi nhau thôi." Bé trai xem thường lắc đầu."Thật à! Vậy lần sau em có thể gọi chị tới xem không??" Hai mắt Lý Văn Kiều sáng lên, quay người lại nhìn cậu bé. "Đương nhiên là được rồi! Em tên là Đại Hổ, lần sau khi em thấy bà nội của Cẩu Đản và bà nội của Hoàng Nhị cãi nhau, em sẽ gọi chị!""Chị tên là Lý Văn Kiều.Em gọi chị là chị Kiều cũng được.Lần sau em có thể đến tìm chị chơi." Lý Văn Kiều duỗi tay ra bắt tay Đại Hổ, hai người một lớn một nhỏ chính thức kết thành đồng minh xem cãi nhau. Đại Hổ khua tay múa chân kể lại vụ cãi nhau đặc sắc nhất mà cậu bé từng thấy: "Em kể cho chị nghe nhé, lần trước bà nội Cẩu Đản cãi nhau với bà nội Hoàng Nhị, rất kịch liệt.Bởi vì Cẩu Đản tiểu lên phần đất riêng của bà nội Hoàng Nhị.Bà nội Cẩu Đản đòi bà nội Hoàng Nhị trả lại nước tiểu đồng tử.Bà nội Hoàng Nhị bước lên muốn giội thùng phân lên người bà nội Cẩu Đản.Bà nội Cẩu Đản cũng bước lên cắn bà nội Hoàng Nhị.Hai người lăn xả vào nhau, cuối cùng rơi xuống hố phân.Thối muốn chết! Đợt đó em cũng chẳng muốn chơi chung với Cẩu Đản.Bởi vì trên người nó toàn là mùi của bà nội nó thôi.Bà nội em nói với em, bà nội của Cẩu Đản và bà nội của Hoàng Nhị là hai người phụ nữ đanh đá nhất Vu Gia Câu bọn em."Bởi vì Đại Hổ kể quá say sưa, khiến cho Cốc Đinh Lan và Liên Tú Tú đang cãi nhau cũng bị hấp dẫn ngồi xổm xuống nhe cậu bé kể.Vì thế cuộc chiến nhà bếp cứ như vậy mà kết thúc. Cũng do dáng vẻ kể chuyện của Đại Hổ quá đáng yêu nên Lý Văn Kiều cho cậu bé hai viên kẹo sữa."Cảm ơn chị.Lâu rồi em không được ăn kẹo.Mỗi lần chú Tân Dư trở về đều sẽ cho em kẹo.Em nhớ chú ấy rồi." Đại Hổ nói tới đây, giọng điệu cũng trở nên mất mát. Lý Văn Kiều sờ đầu cậu bé: "Chắc chắn chú ấy sẽ sớm trở về thăm em thôi.".

Bởi vì nhóm Lý Văn Kiều không nấu cơm chung với nhóm thanh niên trí thức cũ nên cơm tối nay mỗi bên tự nấu.

Nhóm thanh niên trí thức cũ nấu của bọn họ, còn Lý Văn Kiều tự nấu riêng. Hai người Lý Văn Kiều và Cao Tú Quyên chuẩn bị dùng nhà bếp.

Cốc Đinh Lan còn đang cãi nhau với Liên Tú Tú trong nhà bếp, xem ai dùng nhà bếp trước.

Lý Văn Kiều liếc mắt: "Hai người nhanh lên một chút được không? Nhóm trí thức cũ cũng sắp đến nấu cơm rồi đấy trong khi chỉ có một bếp lò, hai cô định cãi nhau tới bao giờ?"Liên Tú Tú chống nạnh nói: "Vậy các cô nấu trước đi.

Bọn tôi ra ngoài cãi tiếp." Cô ta nói xong thì kéo Cốc Đinh Lan chuẩn bị đi ra ngoài. Cốc Đinh Lan không muốn đi, cô ta định lên tiếng hỏi xem có thể nấu cơm chung với nhóm Lý Văn Kiều không? Bởi vì Lý Văn Kiều đã cứu cô ta, sau đó trong trí nhớ kiếp trước của cô ta cũng không có người này, vì vậy cô ta muốn tạo mối quan hệ tốt đẹp với Lý Văn Kiều. Nhưng Liên Tú Tú đã không cho Cốc Đinh Lan cơ hội lên tiếng, kéo cô ta ngoài.

Cũng không biết tại sao một người thấp bé nhẹ cân như cô ta lại có thể lôi được người nặng ký như Cốc Đinh Lan ra ngoài. Cốc Đinh Lan lập tức quên luôn ý định của cô ta, quay người lại bắt đầu cãi nhau tiếp với Liên Tú Tú. Cho đến khi Lý Văn Kiều và Cao Tú Quyên ăn cơm xong mà Cốc Đinh Lan và Liên Tú Tú vẫn còn cãi nhau trong sân. Tiếng cãi của người này lấn át tiếng của người kia, mấy đứa nhỏ nghe được tiếng cãi nhau, nằm nhoài ở cửa sân xem trò vui. Lý Văn Kiều cạn lời, cô thấy bây giờ tiếng tăm của Viện thanh niên trí thức sẽ càng ngày càng lan xa.Tuy Lý Văn Kiều rất bất đắc dĩ nhưng cô cũng là khán giả đầu tiên ngồi xổm xuống cách chỗ Cốc Đinh Lan và Liên Tú Tú không xa để xem kịch vui. "Chị ơi, chị nói xem hai người bọn họ ai hay hơn?" Một bé trai đen ngòm ngồi xổm bên cạnh Lý Văn Kiều hỏi."Theo chị thấy thì bây giờ tuyển thủ Cốc Đinh Lan đang giành phần thắng, còn tuyển thủ Liên Tú Tú phải tập luyện nhiều thêm nữa." Lý Văn Kiều cũng không nhìn người bên cạnh, chỉ che miệng nói nhỏ với cậu bé. "Em cũng nghĩ vậy nhưng mà người thành phố các chị cãi nhau chả có gì vui.

Ở đây bọn em toàn ngồi dưới đất cãi nhau thôi." Bé trai xem thường lắc đầu."Thật à! Vậy lần sau em có thể gọi chị tới xem không??" Hai mắt Lý Văn Kiều sáng lên, quay người lại nhìn cậu bé. "Đương nhiên là được rồi! Em tên là Đại Hổ, lần sau khi em thấy bà nội của Cẩu Đản và bà nội của Hoàng Nhị cãi nhau, em sẽ gọi chị!""Chị tên là Lý Văn Kiều.

Em gọi chị là chị Kiều cũng được.

Lần sau em có thể đến tìm chị chơi." Lý Văn Kiều duỗi tay ra bắt tay Đại Hổ, hai người một lớn một nhỏ chính thức kết thành đồng minh xem cãi nhau. Đại Hổ khua tay múa chân kể lại vụ cãi nhau đặc sắc nhất mà cậu bé từng thấy: "Em kể cho chị nghe nhé, lần trước bà nội Cẩu Đản cãi nhau với bà nội Hoàng Nhị, rất kịch liệt.

Bởi vì Cẩu Đản tiểu lên phần đất riêng của bà nội Hoàng Nhị.

Bà nội Cẩu Đản đòi bà nội Hoàng Nhị trả lại nước tiểu đồng tử.

Bà nội Hoàng Nhị bước lên muốn giội thùng phân lên người bà nội Cẩu Đản.

Bà nội Cẩu Đản cũng bước lên cắn bà nội Hoàng Nhị.

Hai người lăn xả vào nhau, cuối cùng rơi xuống hố phân.

Thối muốn chết! Đợt đó em cũng chẳng muốn chơi chung với Cẩu Đản.

Bởi vì trên người nó toàn là mùi của bà nội nó thôi.

Bà nội em nói với em, bà nội của Cẩu Đản và bà nội của Hoàng Nhị là hai người phụ nữ đanh đá nhất Vu Gia Câu bọn em."Bởi vì Đại Hổ kể quá say sưa, khiến cho Cốc Đinh Lan và Liên Tú Tú đang cãi nhau cũng bị hấp dẫn ngồi xổm xuống nhe cậu bé kể.

Vì thế cuộc chiến nhà bếp cứ như vậy mà kết thúc. Cũng do dáng vẻ kể chuyện của Đại Hổ quá đáng yêu nên Lý Văn Kiều cho cậu bé hai viên kẹo sữa."Cảm ơn chị.

Lâu rồi em không được ăn kẹo.

Mỗi lần chú Tân Dư trở về đều sẽ cho em kẹo.

Em nhớ chú ấy rồi." Đại Hổ nói tới đây, giọng điệu cũng trở nên mất mát. Lý Văn Kiều sờ đầu cậu bé: "Chắc chắn chú ấy sẽ sớm trở về thăm em thôi.".

Xuyên Qua 70 Đoàn Sủng Mang Theo Hệ Thống Phất NhanhTác giả: Tình Tình TốTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Xin các bạn cư dân chú ý, xin các bạn cư dân chú ý, không được ra khỏi nhà, vì tính mạng của mọi người xin mọi người không được ra khỏi nhà, không được tùy ý đi lại, xin mọi người coi trọng sức khỏe của mình."Buổi sáng tám giờ, tiếng thông báo dưới lầu đúng hạn đánh thức Lý Văn Kiều từ trong lúc ngủ mơ.Hiện tại là năm 2048, gần đây thế giới loài người xuất hiện một cơn bệnh có tính chất tai họa, loại bệnh tật này lan truyền qua không khí ở khoảng cách gần, cho nên mọi người đều không thể không dừng gặp mặt, ở nhà cách ly.Lý Văn Kiều là một đảng viên 28 tuổi, đoạn thời gian trước bởi vì ông chủ quá độc ác, cô sa thải ông chủ."Tớ có nhà có xe còn có một số tiền tiết kiệm, không đói chết được. Tớ thật sự không chịu được tài từ[1], lần này rõ ràng là cô ta làm sai còn không biết xấu hổ đổ lên đầu tớ, tớ nhịn không được ầm ĩ với cô ta một trận, tớ không làm nữa!" Lý Văn Kiều vừa nấu nước mì tôm vừa nấu cháo điện thoại với bạn thân.[1] Tài từ: người có tài văn chương."Tớ cảm thấy cậu đúng… Bởi vì nhóm Lý Văn Kiều không nấu cơm chung với nhóm thanh niên trí thức cũ nên cơm tối nay mỗi bên tự nấu.Nhóm thanh niên trí thức cũ nấu của bọn họ, còn Lý Văn Kiều tự nấu riêng. Hai người Lý Văn Kiều và Cao Tú Quyên chuẩn bị dùng nhà bếp.Cốc Đinh Lan còn đang cãi nhau với Liên Tú Tú trong nhà bếp, xem ai dùng nhà bếp trước.Lý Văn Kiều liếc mắt: "Hai người nhanh lên một chút được không? Nhóm trí thức cũ cũng sắp đến nấu cơm rồi đấy trong khi chỉ có một bếp lò, hai cô định cãi nhau tới bao giờ?"Liên Tú Tú chống nạnh nói: "Vậy các cô nấu trước đi.Bọn tôi ra ngoài cãi tiếp." Cô ta nói xong thì kéo Cốc Đinh Lan chuẩn bị đi ra ngoài. Cốc Đinh Lan không muốn đi, cô ta định lên tiếng hỏi xem có thể nấu cơm chung với nhóm Lý Văn Kiều không? Bởi vì Lý Văn Kiều đã cứu cô ta, sau đó trong trí nhớ kiếp trước của cô ta cũng không có người này, vì vậy cô ta muốn tạo mối quan hệ tốt đẹp với Lý Văn Kiều. Nhưng Liên Tú Tú đã không cho Cốc Đinh Lan cơ hội lên tiếng, kéo cô ta ngoài.Cũng không biết tại sao một người thấp bé nhẹ cân như cô ta lại có thể lôi được người nặng ký như Cốc Đinh Lan ra ngoài. Cốc Đinh Lan lập tức quên luôn ý định của cô ta, quay người lại bắt đầu cãi nhau tiếp với Liên Tú Tú. Cho đến khi Lý Văn Kiều và Cao Tú Quyên ăn cơm xong mà Cốc Đinh Lan và Liên Tú Tú vẫn còn cãi nhau trong sân. Tiếng cãi của người này lấn át tiếng của người kia, mấy đứa nhỏ nghe được tiếng cãi nhau, nằm nhoài ở cửa sân xem trò vui. Lý Văn Kiều cạn lời, cô thấy bây giờ tiếng tăm của Viện thanh niên trí thức sẽ càng ngày càng lan xa.Tuy Lý Văn Kiều rất bất đắc dĩ nhưng cô cũng là khán giả đầu tiên ngồi xổm xuống cách chỗ Cốc Đinh Lan và Liên Tú Tú không xa để xem kịch vui. "Chị ơi, chị nói xem hai người bọn họ ai hay hơn?" Một bé trai đen ngòm ngồi xổm bên cạnh Lý Văn Kiều hỏi."Theo chị thấy thì bây giờ tuyển thủ Cốc Đinh Lan đang giành phần thắng, còn tuyển thủ Liên Tú Tú phải tập luyện nhiều thêm nữa." Lý Văn Kiều cũng không nhìn người bên cạnh, chỉ che miệng nói nhỏ với cậu bé. "Em cũng nghĩ vậy nhưng mà người thành phố các chị cãi nhau chả có gì vui.Ở đây bọn em toàn ngồi dưới đất cãi nhau thôi." Bé trai xem thường lắc đầu."Thật à! Vậy lần sau em có thể gọi chị tới xem không??" Hai mắt Lý Văn Kiều sáng lên, quay người lại nhìn cậu bé. "Đương nhiên là được rồi! Em tên là Đại Hổ, lần sau khi em thấy bà nội của Cẩu Đản và bà nội của Hoàng Nhị cãi nhau, em sẽ gọi chị!""Chị tên là Lý Văn Kiều.Em gọi chị là chị Kiều cũng được.Lần sau em có thể đến tìm chị chơi." Lý Văn Kiều duỗi tay ra bắt tay Đại Hổ, hai người một lớn một nhỏ chính thức kết thành đồng minh xem cãi nhau. Đại Hổ khua tay múa chân kể lại vụ cãi nhau đặc sắc nhất mà cậu bé từng thấy: "Em kể cho chị nghe nhé, lần trước bà nội Cẩu Đản cãi nhau với bà nội Hoàng Nhị, rất kịch liệt.Bởi vì Cẩu Đản tiểu lên phần đất riêng của bà nội Hoàng Nhị.Bà nội Cẩu Đản đòi bà nội Hoàng Nhị trả lại nước tiểu đồng tử.Bà nội Hoàng Nhị bước lên muốn giội thùng phân lên người bà nội Cẩu Đản.Bà nội Cẩu Đản cũng bước lên cắn bà nội Hoàng Nhị.Hai người lăn xả vào nhau, cuối cùng rơi xuống hố phân.Thối muốn chết! Đợt đó em cũng chẳng muốn chơi chung với Cẩu Đản.Bởi vì trên người nó toàn là mùi của bà nội nó thôi.Bà nội em nói với em, bà nội của Cẩu Đản và bà nội của Hoàng Nhị là hai người phụ nữ đanh đá nhất Vu Gia Câu bọn em."Bởi vì Đại Hổ kể quá say sưa, khiến cho Cốc Đinh Lan và Liên Tú Tú đang cãi nhau cũng bị hấp dẫn ngồi xổm xuống nhe cậu bé kể.Vì thế cuộc chiến nhà bếp cứ như vậy mà kết thúc. Cũng do dáng vẻ kể chuyện của Đại Hổ quá đáng yêu nên Lý Văn Kiều cho cậu bé hai viên kẹo sữa."Cảm ơn chị.Lâu rồi em không được ăn kẹo.Mỗi lần chú Tân Dư trở về đều sẽ cho em kẹo.Em nhớ chú ấy rồi." Đại Hổ nói tới đây, giọng điệu cũng trở nên mất mát. Lý Văn Kiều sờ đầu cậu bé: "Chắc chắn chú ấy sẽ sớm trở về thăm em thôi.".

Chương 32: 32: Xem Trò Vui Tiền Tuyến 1