Năm 2017,tại tỉnh vĩnh hải, ở to lớn nước hoa thuộc về phồn vinh thành thị cấp một Tổng dân số lên đến 30triệu người, thành phố ngựa xe như nước, đoàn người qua lại tấp nập,những tòa nhà cao ốc vụt lên từ mặt đất chỉnh tề như một. Khu phố Tĩnh Hải trên đường Tử Kinh,trong một gian phòng cho thuê đơn điệu, một tên sưng mặt sưng mũi, sắc mặt trắng bệch thiếu niên dựa lưng vào đầu giường, mắt phượng bên trong lộ ra vẻ cô đơn cùng bi thương. Lạc Tiêu năm nay 17 tuổi, Tĩnh Hải một tên học sinh phổ thông bình thường như cân đường hộp sữa, cha mẹ hắn vào năm hắn 15tuổi liền gặp tai nạn qua đời,lưu cho cũng chỉ có hơn 10 vạn tiền dư. Không sai hắn là một tên cô nhi,không xe không phòng, không cha không mẹ, không họ hàng thân thích. Nhiều lúc hắn oán hận qua tại sao cuộc đời mình lại như vậy, tại sao hắn không được như nhân vật chính trong tiểu thuyết,thực lực siêu cường, mĩ nhân đầy nhà ôm ấp đuê huê. Hắn nhớ lại khi mình làm sai việc về nhà không dám đối mặt với cha,được cha của mình trách…

Chương 22: Chẳng nhẽ rất khó ăn

Hệ Thống Thăng Cấp Toàn NăngTác giả: Độc Hành Chí TônTruyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Quân Sự, Truyện Võng Du, Truyện Xuyên KhôngNăm 2017,tại tỉnh vĩnh hải, ở to lớn nước hoa thuộc về phồn vinh thành thị cấp một Tổng dân số lên đến 30triệu người, thành phố ngựa xe như nước, đoàn người qua lại tấp nập,những tòa nhà cao ốc vụt lên từ mặt đất chỉnh tề như một. Khu phố Tĩnh Hải trên đường Tử Kinh,trong một gian phòng cho thuê đơn điệu, một tên sưng mặt sưng mũi, sắc mặt trắng bệch thiếu niên dựa lưng vào đầu giường, mắt phượng bên trong lộ ra vẻ cô đơn cùng bi thương. Lạc Tiêu năm nay 17 tuổi, Tĩnh Hải một tên học sinh phổ thông bình thường như cân đường hộp sữa, cha mẹ hắn vào năm hắn 15tuổi liền gặp tai nạn qua đời,lưu cho cũng chỉ có hơn 10 vạn tiền dư. Không sai hắn là một tên cô nhi,không xe không phòng, không cha không mẹ, không họ hàng thân thích. Nhiều lúc hắn oán hận qua tại sao cuộc đời mình lại như vậy, tại sao hắn không được như nhân vật chính trong tiểu thuyết,thực lực siêu cường, mĩ nhân đầy nhà ôm ấp đuê huê. Hắn nhớ lại khi mình làm sai việc về nhà không dám đối mặt với cha,được cha của mình trách… "Liễu Tổng ngươi tìm ta có việc gì "một bên quần áo màu trắng đầu bếp mang mũ cao đi ra ngoài Choletta lập tức nói.Liễu Diệc Phi đối với Choletta nói rằng:" Choletta đầu bếp chính, có người muốn thách đấu với ngươi ""Muốn thách đấu ta " một bên Choletta nghe vậy sửng sốt,trong giây lát phát hoảng.Từ trước đến giờ hắn đã thách đấu qua rất nhiều người nhưng bây giờ ngược lại hắn bị thách đấu hắn quay lại nói với Liễu Diệc Phi:" Người nào muốn so đấu cùng ta"Liễu Diệc Phi chỉ vào Lạc Tiêu nói: chính là hắn ""Hắn "Choletta nhìn về phía Lạc Tiêu với ánh mắt kì quái nói.Không phải Choletta khinh thường Lạc Tiêu nhưng vấn đề là tuổi của Lạc Tiêu quá trẻ thoạt nhìn qua thì vẫn còn chưa đến 20 tuổi."Liễu Tổng ta ở phòng bếp rán thịt bò nếu như không có việc gì ta trở về " Choletta đối với Lạc Tiêu không có hứng thú quay về phía Liễu Diệc Phi nói.Tất cả mọi người đều hiểu ý nghĩa của Choletta, hắn là đầu bếp chính thì làm sao lại phải đi rán thịt bò, nói tóm lại là hắn không muốn phí thời gian đối với Lạc Tiêu.Nghe Choletta nói vậy Liễu Diệc Phi quay xang nói rằng:"nếu hắn đã muốn so đấu thì ngươi giúp hắn toại nguyện đi".Tuy rằng không muốn lãng phí thời gian nhưng Choletta không từ chối được dù sao Liễu Diệc Phi cũng là chủ nhà hàng này.Một bên Tiêu Dao thấy thế con mắt quay người lại nhìn Lạc Tiêu,con người áp sát vào Lạc Tiêu nói:" Ngươi chắc chắn thắng chứ? "Lạc Tiêu nghe Tiêu Dao nói vậy liền hiểu ý quay sang Tiêu Dao nói rằng:" Ngươi yên tâm đi ta nói được thì làm được "Tiêu Dao nghe Lạc Tiêu nói vậy liền gật đầu nhưng trong lòng vẫn còn lo lắng cho Lạc Tiêu.Sau khi đáp ứng cùng Lạc Tiêu thi đấu, vì để cho mọi người cùng chứng kiểm hai người so đấu nên Liễu Diệc Phi bảo nhân viên dựng tạm một cái phòng bếp tạm thời.Các khách hàng nghe tin so đấu trù nghệ bắt đầu lấy điện thoại ra chụp ảnh."Ngươi làm sao không làm? ".Choletta khuôn mặt kì quái nhìn Lạc Tiêu hỏi.Lạc Tiêu hời hợt nói:"Ngươi cứ làm việc của ngươi đi món ta làm tương đối đơn giản ".Choletta sau khi nghe Lạc Tiêu nói vậy không hỏi thêm bắt đầu nấu ăn. Khoảng chừng sau 30p thì xong lần này Choletta chuẩn bị là món bít tết cũng là món chính của nhà hàng.Choletta làm quá trình vô cùng phức tạp các thực khách đều chăm chú nhìn.Lạc Tiêu nhìn qua những đồ ăn bầy trên bàn, một chút hứng thú cũng không có hắn hời hợt quau lại nói:"có cơm nguội không cho ta một ít ""Muốn cơm nguội để làm cái gì chẳng nhẽ hắn thật làm cơm xào trứng " mọi người trong đầu bắt đầu có ý nghĩ này.Nhưng mọi người vẫn không thế tin được ý định này, lấy cơm xào trứng để thách đấu đầu bếp nổi tiếng thế giới, nói ra bây giờ cũng chẳng có ai dám tin.Kết quả, Lạc Tiêu làm cho mọi người im lặng không dám phát biểu thêm gì nữa, bởi vì hắn làm chính xác là món cơm xào trứng.Nhưng thủ pháp làm của hắn rất chi là kì lạ, cộng thêm tốc độ tay của hắn nên không ai có thể nhìn kĩ được thủ pháp.Sau khoảng tầm 10 phút Lạc Tiêu làm xong nhưng mọi người nhìn qua bát cơm thì không thể nào tin được, bên trong bát cơm nhìn trang chí cũng quá đẹp đi.Mọi người bắt đầu háo hức chờ đợi món ăn, các phục vụ viên thì bắt đầu cắt ra từng miếng bít tết nhỏ.Mọi người ăn xong sau đó liền đem món cơm xào trứng của Lạc Tiêu đi ra,mọi người nhưng nhìn qua một điểm muốn ăn cũng không có.Mọi người đến đây ăn toàn là người có quyền có thế,bọn hắn đã bao giờ ăn qua món cơm xào trứng.Sau một lúc thì có một người đứng lên "không phải cơm xào trứng sao ăn thử một miếng cũng không chết được "Nói xong hắn hướng phía bát cơm xào trứng của Lạc Tiêu đi tới, người này khi đến nơi thì xúc một muôi cơm lên ăn sau đó hắn cứng đơ lại."Làm sao vậy chẳng nhẽ rất khó ăn "mọi người nhìn hắn phản ứng không khỏi trong lòng suy nghĩ

"Liễu Tổng ngươi tìm ta có việc gì "một bên quần áo màu trắng đầu bếp mang mũ cao đi ra ngoài Choletta lập tức nói.

Liễu Diệc Phi đối với Choletta nói rằng:" Choletta đầu bếp chính, có người muốn thách đấu với ngươi "

"Muốn thách đấu ta " một bên Choletta nghe vậy sửng sốt,trong giây lát phát hoảng.

Từ trước đến giờ hắn đã thách đấu qua rất nhiều người nhưng bây giờ ngược lại hắn bị thách đấu hắn quay lại nói với Liễu Diệc Phi:" Người nào muốn so đấu cùng ta"

Liễu Diệc Phi chỉ vào Lạc Tiêu nói: chính là hắn "

"Hắn "Choletta nhìn về phía Lạc Tiêu với ánh mắt kì quái nói.

Không phải Choletta khinh thường Lạc Tiêu nhưng vấn đề là tuổi của Lạc Tiêu quá trẻ thoạt nhìn qua thì vẫn còn chưa đến 20 tuổi.

"Liễu Tổng ta ở phòng bếp rán thịt bò nếu như không có việc gì ta trở về " Choletta đối với Lạc Tiêu không có hứng thú quay về phía Liễu Diệc Phi nói.

Tất cả mọi người đều hiểu ý nghĩa của Choletta, hắn là đầu bếp chính thì làm sao lại phải đi rán thịt bò, nói tóm lại là hắn không muốn phí thời gian đối với Lạc Tiêu.

Nghe Choletta nói vậy Liễu Diệc Phi quay xang nói rằng:"nếu hắn đã muốn so đấu thì ngươi giúp hắn toại nguyện đi".

Tuy rằng không muốn lãng phí thời gian nhưng Choletta không từ chối được dù sao Liễu Diệc Phi cũng là chủ nhà hàng này.

Một bên Tiêu Dao thấy thế con mắt quay người lại nhìn Lạc Tiêu,con người áp sát vào Lạc Tiêu nói:" Ngươi chắc chắn thắng chứ? "

Lạc Tiêu nghe Tiêu Dao nói vậy liền hiểu ý quay sang Tiêu Dao nói rằng:" Ngươi yên tâm đi ta nói được thì làm được "

Tiêu Dao nghe Lạc Tiêu nói vậy liền gật đầu nhưng trong lòng vẫn còn lo lắng cho Lạc Tiêu.

Sau khi đáp ứng cùng Lạc Tiêu thi đấu, vì để cho mọi người cùng chứng kiểm hai người so đấu nên Liễu Diệc Phi bảo nhân viên dựng tạm một cái phòng bếp tạm thời.

Các khách hàng nghe tin so đấu trù nghệ bắt đầu lấy điện thoại ra chụp ảnh.

"Ngươi làm sao không làm? ".Choletta khuôn mặt kì quái nhìn Lạc Tiêu hỏi.

Lạc Tiêu hời hợt nói:"Ngươi cứ làm việc của ngươi đi món ta làm tương đối đơn giản ".

Choletta sau khi nghe Lạc Tiêu nói vậy không hỏi thêm bắt đầu nấu ăn. Khoảng chừng sau 30p thì xong lần này Choletta chuẩn bị là món bít tết cũng là món chính của nhà hàng.

Choletta làm quá trình vô cùng phức tạp các thực khách đều chăm chú nhìn.

Lạc Tiêu nhìn qua những đồ ăn bầy trên bàn, một chút hứng thú cũng không có hắn hời hợt quau lại nói:"có cơm nguội không cho ta một ít "

"Muốn cơm nguội để làm cái gì chẳng nhẽ hắn thật làm cơm xào trứng " mọi người trong đầu bắt đầu có ý nghĩ này.

Nhưng mọi người vẫn không thế tin được ý định này, lấy cơm xào trứng để thách đấu đầu bếp nổi tiếng thế giới, nói ra bây giờ cũng chẳng có ai dám tin.

Kết quả, Lạc Tiêu làm cho mọi người im lặng không dám phát biểu thêm gì nữa, bởi vì hắn làm chính xác là món cơm xào trứng.

Nhưng thủ pháp làm của hắn rất chi là kì lạ, cộng thêm tốc độ tay của hắn nên không ai có thể nhìn kĩ được thủ pháp.

Sau khoảng tầm 10 phút Lạc Tiêu làm xong nhưng mọi người nhìn qua bát cơm thì không thể nào tin được, bên trong bát cơm nhìn trang chí cũng quá đẹp đi.

Mọi người bắt đầu háo hức chờ đợi món ăn, các phục vụ viên thì bắt đầu cắt ra từng miếng bít tết nhỏ.

Mọi người ăn xong sau đó liền đem món cơm xào trứng của Lạc Tiêu đi ra,mọi người nhưng nhìn qua một điểm muốn ăn cũng không có.

Mọi người đến đây ăn toàn là người có quyền có thế,bọn hắn đã bao giờ ăn qua món cơm xào trứng.

Sau một lúc thì có một người đứng lên "không phải cơm xào trứng sao ăn thử một miếng cũng không chết được "

Nói xong hắn hướng phía bát cơm xào trứng của Lạc Tiêu đi tới, người này khi đến nơi thì xúc một muôi cơm lên ăn sau đó hắn cứng đơ lại.

"Làm sao vậy chẳng nhẽ rất khó ăn "mọi người nhìn hắn phản ứng không khỏi trong lòng suy nghĩ

Hệ Thống Thăng Cấp Toàn NăngTác giả: Độc Hành Chí TônTruyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Quân Sự, Truyện Võng Du, Truyện Xuyên KhôngNăm 2017,tại tỉnh vĩnh hải, ở to lớn nước hoa thuộc về phồn vinh thành thị cấp một Tổng dân số lên đến 30triệu người, thành phố ngựa xe như nước, đoàn người qua lại tấp nập,những tòa nhà cao ốc vụt lên từ mặt đất chỉnh tề như một. Khu phố Tĩnh Hải trên đường Tử Kinh,trong một gian phòng cho thuê đơn điệu, một tên sưng mặt sưng mũi, sắc mặt trắng bệch thiếu niên dựa lưng vào đầu giường, mắt phượng bên trong lộ ra vẻ cô đơn cùng bi thương. Lạc Tiêu năm nay 17 tuổi, Tĩnh Hải một tên học sinh phổ thông bình thường như cân đường hộp sữa, cha mẹ hắn vào năm hắn 15tuổi liền gặp tai nạn qua đời,lưu cho cũng chỉ có hơn 10 vạn tiền dư. Không sai hắn là một tên cô nhi,không xe không phòng, không cha không mẹ, không họ hàng thân thích. Nhiều lúc hắn oán hận qua tại sao cuộc đời mình lại như vậy, tại sao hắn không được như nhân vật chính trong tiểu thuyết,thực lực siêu cường, mĩ nhân đầy nhà ôm ấp đuê huê. Hắn nhớ lại khi mình làm sai việc về nhà không dám đối mặt với cha,được cha của mình trách… "Liễu Tổng ngươi tìm ta có việc gì "một bên quần áo màu trắng đầu bếp mang mũ cao đi ra ngoài Choletta lập tức nói.Liễu Diệc Phi đối với Choletta nói rằng:" Choletta đầu bếp chính, có người muốn thách đấu với ngươi ""Muốn thách đấu ta " một bên Choletta nghe vậy sửng sốt,trong giây lát phát hoảng.Từ trước đến giờ hắn đã thách đấu qua rất nhiều người nhưng bây giờ ngược lại hắn bị thách đấu hắn quay lại nói với Liễu Diệc Phi:" Người nào muốn so đấu cùng ta"Liễu Diệc Phi chỉ vào Lạc Tiêu nói: chính là hắn ""Hắn "Choletta nhìn về phía Lạc Tiêu với ánh mắt kì quái nói.Không phải Choletta khinh thường Lạc Tiêu nhưng vấn đề là tuổi của Lạc Tiêu quá trẻ thoạt nhìn qua thì vẫn còn chưa đến 20 tuổi."Liễu Tổng ta ở phòng bếp rán thịt bò nếu như không có việc gì ta trở về " Choletta đối với Lạc Tiêu không có hứng thú quay về phía Liễu Diệc Phi nói.Tất cả mọi người đều hiểu ý nghĩa của Choletta, hắn là đầu bếp chính thì làm sao lại phải đi rán thịt bò, nói tóm lại là hắn không muốn phí thời gian đối với Lạc Tiêu.Nghe Choletta nói vậy Liễu Diệc Phi quay xang nói rằng:"nếu hắn đã muốn so đấu thì ngươi giúp hắn toại nguyện đi".Tuy rằng không muốn lãng phí thời gian nhưng Choletta không từ chối được dù sao Liễu Diệc Phi cũng là chủ nhà hàng này.Một bên Tiêu Dao thấy thế con mắt quay người lại nhìn Lạc Tiêu,con người áp sát vào Lạc Tiêu nói:" Ngươi chắc chắn thắng chứ? "Lạc Tiêu nghe Tiêu Dao nói vậy liền hiểu ý quay sang Tiêu Dao nói rằng:" Ngươi yên tâm đi ta nói được thì làm được "Tiêu Dao nghe Lạc Tiêu nói vậy liền gật đầu nhưng trong lòng vẫn còn lo lắng cho Lạc Tiêu.Sau khi đáp ứng cùng Lạc Tiêu thi đấu, vì để cho mọi người cùng chứng kiểm hai người so đấu nên Liễu Diệc Phi bảo nhân viên dựng tạm một cái phòng bếp tạm thời.Các khách hàng nghe tin so đấu trù nghệ bắt đầu lấy điện thoại ra chụp ảnh."Ngươi làm sao không làm? ".Choletta khuôn mặt kì quái nhìn Lạc Tiêu hỏi.Lạc Tiêu hời hợt nói:"Ngươi cứ làm việc của ngươi đi món ta làm tương đối đơn giản ".Choletta sau khi nghe Lạc Tiêu nói vậy không hỏi thêm bắt đầu nấu ăn. Khoảng chừng sau 30p thì xong lần này Choletta chuẩn bị là món bít tết cũng là món chính của nhà hàng.Choletta làm quá trình vô cùng phức tạp các thực khách đều chăm chú nhìn.Lạc Tiêu nhìn qua những đồ ăn bầy trên bàn, một chút hứng thú cũng không có hắn hời hợt quau lại nói:"có cơm nguội không cho ta một ít ""Muốn cơm nguội để làm cái gì chẳng nhẽ hắn thật làm cơm xào trứng " mọi người trong đầu bắt đầu có ý nghĩ này.Nhưng mọi người vẫn không thế tin được ý định này, lấy cơm xào trứng để thách đấu đầu bếp nổi tiếng thế giới, nói ra bây giờ cũng chẳng có ai dám tin.Kết quả, Lạc Tiêu làm cho mọi người im lặng không dám phát biểu thêm gì nữa, bởi vì hắn làm chính xác là món cơm xào trứng.Nhưng thủ pháp làm của hắn rất chi là kì lạ, cộng thêm tốc độ tay của hắn nên không ai có thể nhìn kĩ được thủ pháp.Sau khoảng tầm 10 phút Lạc Tiêu làm xong nhưng mọi người nhìn qua bát cơm thì không thể nào tin được, bên trong bát cơm nhìn trang chí cũng quá đẹp đi.Mọi người bắt đầu háo hức chờ đợi món ăn, các phục vụ viên thì bắt đầu cắt ra từng miếng bít tết nhỏ.Mọi người ăn xong sau đó liền đem món cơm xào trứng của Lạc Tiêu đi ra,mọi người nhưng nhìn qua một điểm muốn ăn cũng không có.Mọi người đến đây ăn toàn là người có quyền có thế,bọn hắn đã bao giờ ăn qua món cơm xào trứng.Sau một lúc thì có một người đứng lên "không phải cơm xào trứng sao ăn thử một miếng cũng không chết được "Nói xong hắn hướng phía bát cơm xào trứng của Lạc Tiêu đi tới, người này khi đến nơi thì xúc một muôi cơm lên ăn sau đó hắn cứng đơ lại."Làm sao vậy chẳng nhẽ rất khó ăn "mọi người nhìn hắn phản ứng không khỏi trong lòng suy nghĩ

Chương 22: Chẳng nhẽ rất khó ăn