Năm 2017,tại tỉnh vĩnh hải, ở to lớn nước hoa thuộc về phồn vinh thành thị cấp một Tổng dân số lên đến 30triệu người, thành phố ngựa xe như nước, đoàn người qua lại tấp nập,những tòa nhà cao ốc vụt lên từ mặt đất chỉnh tề như một. Khu phố Tĩnh Hải trên đường Tử Kinh,trong một gian phòng cho thuê đơn điệu, một tên sưng mặt sưng mũi, sắc mặt trắng bệch thiếu niên dựa lưng vào đầu giường, mắt phượng bên trong lộ ra vẻ cô đơn cùng bi thương. Lạc Tiêu năm nay 17 tuổi, Tĩnh Hải một tên học sinh phổ thông bình thường như cân đường hộp sữa, cha mẹ hắn vào năm hắn 15tuổi liền gặp tai nạn qua đời,lưu cho cũng chỉ có hơn 10 vạn tiền dư. Không sai hắn là một tên cô nhi,không xe không phòng, không cha không mẹ, không họ hàng thân thích. Nhiều lúc hắn oán hận qua tại sao cuộc đời mình lại như vậy, tại sao hắn không được như nhân vật chính trong tiểu thuyết,thực lực siêu cường, mĩ nhân đầy nhà ôm ấp đuê huê. Hắn nhớ lại khi mình làm sai việc về nhà không dám đối mặt với cha,được cha của mình trách…
Chương 33: Hối hận
Hệ Thống Thăng Cấp Toàn NăngTác giả: Độc Hành Chí TônTruyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Quân Sự, Truyện Võng Du, Truyện Xuyên KhôngNăm 2017,tại tỉnh vĩnh hải, ở to lớn nước hoa thuộc về phồn vinh thành thị cấp một Tổng dân số lên đến 30triệu người, thành phố ngựa xe như nước, đoàn người qua lại tấp nập,những tòa nhà cao ốc vụt lên từ mặt đất chỉnh tề như một. Khu phố Tĩnh Hải trên đường Tử Kinh,trong một gian phòng cho thuê đơn điệu, một tên sưng mặt sưng mũi, sắc mặt trắng bệch thiếu niên dựa lưng vào đầu giường, mắt phượng bên trong lộ ra vẻ cô đơn cùng bi thương. Lạc Tiêu năm nay 17 tuổi, Tĩnh Hải một tên học sinh phổ thông bình thường như cân đường hộp sữa, cha mẹ hắn vào năm hắn 15tuổi liền gặp tai nạn qua đời,lưu cho cũng chỉ có hơn 10 vạn tiền dư. Không sai hắn là một tên cô nhi,không xe không phòng, không cha không mẹ, không họ hàng thân thích. Nhiều lúc hắn oán hận qua tại sao cuộc đời mình lại như vậy, tại sao hắn không được như nhân vật chính trong tiểu thuyết,thực lực siêu cường, mĩ nhân đầy nhà ôm ấp đuê huê. Hắn nhớ lại khi mình làm sai việc về nhà không dám đối mặt với cha,được cha của mình trách… Một bên Phùng Diệp đang ngây ngốc đứng đấy nhìn Lạc Tiêu, cô nhìn thân ảnh Lạc Tiêu đứng đấy nhìn thân quen nhưng xa lạ,cô giờ thì hối hận rồi, hối hận vì cô từ bỏ Lạc Tiêu. Hai hàng lệ của cô không nhịn được chảy xuống, cô ước mình có thể làm lại từ đầu.Lạc Tiêu đứng một bên nhìn Phùng Diệp không nói gì, nhìn thấy cảnh này lòng hắn như bị kim châm vậy. Hắn không nhịn được nữa gọi phục vụ viên."Phục vụ viên 5 bộ này tổng cộng I5CkD2 hết bao nhiêu tiền "Phục vụ viên vẫn còn đang nghị luận thì Lạc Tiêu gọi:"thưa quý khách tổng cộng tiêu hết là 10 vạn không biết quý khách trả bằng thẻ hay là bằng tiền mặt ""Cho ta trả bằng thẻ đi"nói xong Lạc Tiêu lấy thẻ hắc kim ra,phục vụ viên nhìn thấy tấm thẻ này giật mình,cô giật mình không phải là vì cô không biết giá trị của tấm thẻ này, cô giật mình vì một người trẻ tuổi như Lạc Tiêu lại có tài sản kếch xù như vậy.Cô nghi ngờ nhưng cô vẫn không dám hỏi, nói đùa chứ gia chủ của Lý gia còn phải sợ thanh niên này huống chi là cô chỉ là một người bình thường không địa vị.Cô cầm lấy tấm thẻ quẹt xong đưa lại cho Lạc Tiêu nói:"kính thưa quý khách số tiền đã được trừ vào trong tài khoản ngân hàng của quý khách rồi ""Ukm" khi nghe cô phục vụ viên nói vậy Lạc Tiêu chuẩn bị đi nhưng dường như anh nhớ điều gì đó quay lại nói với cô."Tài khoản ngân hàng của cô là bao nhiêu "Cô phục vụ viên nghe thấy vậy khuôn mặt nghi hoặc nhìn Lạc Tiêu nhưng cô cũng không nói gì:"000000000x"Nghe cô đọc tài khoản ngân hàng Lạc Tiêu lấy điện thoại ra bấm cái gì đó, cô nhìn nhưng không hiểu. Sau 5p điện thoại của cô vang lên tin nhắn:"tài khoản ngân hàng của quý khách đã được thêm 1triệu nhân dân tệ "Khi đọc tin nhắn này cô sợ ngây người, cô không biết tại sao cô lại tự nhiên nhận được số tiền cao như vậy cô lắp bắp nói:"quý..... Quý khách đây..... Đây là chuyện gì vậy "Lạc Tiêu thấy cô phản ứng như vậy khẽ mỉm cười nói:"số tiền này không lớn ngươi cầm đi đây là tiền ta cảm ơn ngươi cho ta mượn máy quay"Nói xong hắn quay sang phía Tống Giang nói:"giờ ta xong rồi chúng ta đi thôi, giờ để ta đưa về cô đi về một mình không tiện "Tống Giang nghe Lạc Tiêu nói vậy khẽ gật đầu, đi theo Lạc Tiêu.Phùng Diệp nhìn thấy Lạc Tiêu định đi ra chặn lại nói:"Lạc Tiêu giờ chúng ta..... Ta quay lại đi"Lạc Tiêu nghe thấy Phùng Diệp nói vậy khuôn mặt hiện lên vẻ chán ghét nói:"ngươi không biết sao một ly nước đã đổ thì không lấy lại được "Nói xong hắn cùng Tống Giang bước ra ngoài cửa hàng bỏ lại Phùng Diệp đang ngây ngốc ở đấy, nhìn thấy cảnh này các khách hàng bắt đầu nghị luận lên."Chuyện này.... Cô gái kia là thế nào quen biết vị đại nhân kia""Ngươi không biết à,cô gái kia là bạn gái cũ của vị đại nhân kia""Bạn gái cũ? ""Chuyện này ta cũng không biết rõ lắm chỉ biết cô gái kia cùng Lý Kiệt đi đến đây gây sự với vị đại nhân kia""Ta nghe nói là đợt trước vị đại nhân kia giả nghèo cô gái khinh thường nên bỏ vị đại nhân kia..........Lạc Tiêu sau khi cùng Tống Giang lên xe đi một mạch không thèm để ý đến phản ứng của mọi người trong cửa hàng.Một bên Tống Giang nghi hoặc nhìn Lạc Tiêu hỏi:"cô gái kia là bạn gái cũ của ngươi?"Lạc Tiêu nghe Tống Giang nói vậy cũng không phủ định trên khuôn mặt hiện lên vẻ bi thương gượng cười nói: "cô cứ cho là như vậy đi "Tống Giang nghe Lạc Tiêu nói vậy liền hiểu ý cũng không có hỏi gì thêm im lặng suốt chuyến đi.............Sau khi đưa Tống Giang về nhà Lạc Tiêu nhớ lại chuyện ngày hôm nay xảy ra,những lời hắn nói với Phùng Diệp làm con tim hắn như thắt lại hắn nằm trên giường khóc.Hắn từng đã yêu Phùng Diệp say đắm nhưng ai ngờ Phùng Diệp đã vậy còn quá tham,hắn trong lòng suy nghĩ:" thôi con người chỉ có một cơ hội huống chi là nàng từ bỏ ta trước "
Một bên Phùng Diệp đang ngây ngốc đứng đấy nhìn Lạc Tiêu, cô nhìn thân ảnh Lạc Tiêu đứng đấy nhìn thân quen nhưng xa lạ,cô giờ thì hối hận rồi, hối hận vì cô từ bỏ Lạc Tiêu. Hai hàng lệ của cô không nhịn được chảy xuống, cô ước mình có thể làm lại từ đầu.
Lạc Tiêu đứng một bên nhìn Phùng Diệp không nói gì, nhìn thấy cảnh này lòng hắn như bị kim châm vậy. Hắn không nhịn được nữa gọi phục vụ viên.
"Phục vụ viên 5 bộ này tổng cộng I5CkD2 hết bao nhiêu tiền "
Phục vụ viên vẫn còn đang nghị luận thì Lạc Tiêu gọi:"thưa quý khách tổng cộng tiêu hết là 10 vạn không biết quý khách trả bằng thẻ hay là bằng tiền mặt "
"Cho ta trả bằng thẻ đi"nói xong Lạc Tiêu lấy thẻ hắc kim ra,phục vụ viên nhìn thấy tấm thẻ này giật mình,cô giật mình không phải là vì cô không biết giá trị của tấm thẻ này, cô giật mình vì một người trẻ tuổi như Lạc Tiêu lại có tài sản kếch xù như vậy.
Cô nghi ngờ nhưng cô vẫn không dám hỏi, nói đùa chứ gia chủ của Lý gia còn phải sợ thanh niên này huống chi là cô chỉ là một người bình thường không địa vị.
Cô cầm lấy tấm thẻ quẹt xong đưa lại cho Lạc Tiêu nói:"kính thưa quý khách số tiền đã được trừ vào trong tài khoản ngân hàng của quý khách rồi "
"Ukm" khi nghe cô phục vụ viên nói vậy Lạc Tiêu chuẩn bị đi nhưng dường như anh nhớ điều gì đó quay lại nói với cô.
"Tài khoản ngân hàng của cô là bao nhiêu "
Cô phục vụ viên nghe thấy vậy khuôn mặt nghi hoặc nhìn Lạc Tiêu nhưng cô cũng không nói gì:"000000000x"
Nghe cô đọc tài khoản ngân hàng Lạc Tiêu lấy điện thoại ra bấm cái gì đó, cô nhìn nhưng không hiểu. Sau 5p điện thoại của cô vang lên tin nhắn:"tài khoản ngân hàng của quý khách đã được thêm 1triệu nhân dân tệ "
Khi đọc tin nhắn này cô sợ ngây người, cô không biết tại sao cô lại tự nhiên nhận được số tiền cao như vậy cô lắp bắp nói:"quý..... Quý khách đây..... Đây là chuyện gì vậy "
Lạc Tiêu thấy cô phản ứng như vậy khẽ mỉm cười nói:"số tiền này không lớn ngươi cầm đi đây là tiền ta cảm ơn ngươi cho ta mượn máy quay"
Nói xong hắn quay sang phía Tống Giang nói:"giờ ta xong rồi chúng ta đi thôi, giờ để ta đưa về cô đi về một mình không tiện "
Tống Giang nghe Lạc Tiêu nói vậy khẽ gật đầu, đi theo Lạc Tiêu.
Phùng Diệp nhìn thấy Lạc Tiêu định đi ra chặn lại nói:"Lạc Tiêu giờ chúng ta..... Ta quay lại đi"
Lạc Tiêu nghe thấy Phùng Diệp nói vậy khuôn mặt hiện lên vẻ chán ghét nói:"ngươi không biết sao một ly nước đã đổ thì không lấy lại được "
Nói xong hắn cùng Tống Giang bước ra ngoài cửa hàng bỏ lại Phùng Diệp đang ngây ngốc ở đấy, nhìn thấy cảnh này các khách hàng bắt đầu nghị luận lên.
"Chuyện này.... Cô gái kia là thế nào quen biết vị đại nhân kia"
"Ngươi không biết à,cô gái kia là bạn gái cũ của vị đại nhân kia"
"Bạn gái cũ? "
"Chuyện này ta cũng không biết rõ lắm chỉ biết cô gái kia cùng Lý Kiệt đi đến đây gây sự với vị đại nhân kia"
"Ta nghe nói là đợt trước vị đại nhân kia giả nghèo cô gái khinh thường nên bỏ vị đại nhân kia.
.........
Lạc Tiêu sau khi cùng Tống Giang lên xe đi một mạch không thèm để ý đến phản ứng của mọi người trong cửa hàng.
Một bên Tống Giang nghi hoặc nhìn Lạc Tiêu hỏi:"cô gái kia là bạn gái cũ của ngươi?"
Lạc Tiêu nghe Tống Giang nói vậy cũng không phủ định trên khuôn mặt hiện lên vẻ bi thương gượng cười nói: "cô cứ cho là như vậy đi "
Tống Giang nghe Lạc Tiêu nói vậy liền hiểu ý cũng không có hỏi gì thêm im lặng suốt chuyến đi.
............
Sau khi đưa Tống Giang về nhà Lạc Tiêu nhớ lại chuyện ngày hôm nay xảy ra,những lời hắn nói với Phùng Diệp làm con tim hắn như thắt lại hắn nằm trên giường khóc.
Hắn từng đã yêu Phùng Diệp say đắm nhưng ai ngờ Phùng Diệp đã vậy còn quá tham,hắn trong lòng suy nghĩ:" thôi con người chỉ có một cơ hội huống chi là nàng từ bỏ ta trước "
Hệ Thống Thăng Cấp Toàn NăngTác giả: Độc Hành Chí TônTruyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Quân Sự, Truyện Võng Du, Truyện Xuyên KhôngNăm 2017,tại tỉnh vĩnh hải, ở to lớn nước hoa thuộc về phồn vinh thành thị cấp một Tổng dân số lên đến 30triệu người, thành phố ngựa xe như nước, đoàn người qua lại tấp nập,những tòa nhà cao ốc vụt lên từ mặt đất chỉnh tề như một. Khu phố Tĩnh Hải trên đường Tử Kinh,trong một gian phòng cho thuê đơn điệu, một tên sưng mặt sưng mũi, sắc mặt trắng bệch thiếu niên dựa lưng vào đầu giường, mắt phượng bên trong lộ ra vẻ cô đơn cùng bi thương. Lạc Tiêu năm nay 17 tuổi, Tĩnh Hải một tên học sinh phổ thông bình thường như cân đường hộp sữa, cha mẹ hắn vào năm hắn 15tuổi liền gặp tai nạn qua đời,lưu cho cũng chỉ có hơn 10 vạn tiền dư. Không sai hắn là một tên cô nhi,không xe không phòng, không cha không mẹ, không họ hàng thân thích. Nhiều lúc hắn oán hận qua tại sao cuộc đời mình lại như vậy, tại sao hắn không được như nhân vật chính trong tiểu thuyết,thực lực siêu cường, mĩ nhân đầy nhà ôm ấp đuê huê. Hắn nhớ lại khi mình làm sai việc về nhà không dám đối mặt với cha,được cha của mình trách… Một bên Phùng Diệp đang ngây ngốc đứng đấy nhìn Lạc Tiêu, cô nhìn thân ảnh Lạc Tiêu đứng đấy nhìn thân quen nhưng xa lạ,cô giờ thì hối hận rồi, hối hận vì cô từ bỏ Lạc Tiêu. Hai hàng lệ của cô không nhịn được chảy xuống, cô ước mình có thể làm lại từ đầu.Lạc Tiêu đứng một bên nhìn Phùng Diệp không nói gì, nhìn thấy cảnh này lòng hắn như bị kim châm vậy. Hắn không nhịn được nữa gọi phục vụ viên."Phục vụ viên 5 bộ này tổng cộng I5CkD2 hết bao nhiêu tiền "Phục vụ viên vẫn còn đang nghị luận thì Lạc Tiêu gọi:"thưa quý khách tổng cộng tiêu hết là 10 vạn không biết quý khách trả bằng thẻ hay là bằng tiền mặt ""Cho ta trả bằng thẻ đi"nói xong Lạc Tiêu lấy thẻ hắc kim ra,phục vụ viên nhìn thấy tấm thẻ này giật mình,cô giật mình không phải là vì cô không biết giá trị của tấm thẻ này, cô giật mình vì một người trẻ tuổi như Lạc Tiêu lại có tài sản kếch xù như vậy.Cô nghi ngờ nhưng cô vẫn không dám hỏi, nói đùa chứ gia chủ của Lý gia còn phải sợ thanh niên này huống chi là cô chỉ là một người bình thường không địa vị.Cô cầm lấy tấm thẻ quẹt xong đưa lại cho Lạc Tiêu nói:"kính thưa quý khách số tiền đã được trừ vào trong tài khoản ngân hàng của quý khách rồi ""Ukm" khi nghe cô phục vụ viên nói vậy Lạc Tiêu chuẩn bị đi nhưng dường như anh nhớ điều gì đó quay lại nói với cô."Tài khoản ngân hàng của cô là bao nhiêu "Cô phục vụ viên nghe thấy vậy khuôn mặt nghi hoặc nhìn Lạc Tiêu nhưng cô cũng không nói gì:"000000000x"Nghe cô đọc tài khoản ngân hàng Lạc Tiêu lấy điện thoại ra bấm cái gì đó, cô nhìn nhưng không hiểu. Sau 5p điện thoại của cô vang lên tin nhắn:"tài khoản ngân hàng của quý khách đã được thêm 1triệu nhân dân tệ "Khi đọc tin nhắn này cô sợ ngây người, cô không biết tại sao cô lại tự nhiên nhận được số tiền cao như vậy cô lắp bắp nói:"quý..... Quý khách đây..... Đây là chuyện gì vậy "Lạc Tiêu thấy cô phản ứng như vậy khẽ mỉm cười nói:"số tiền này không lớn ngươi cầm đi đây là tiền ta cảm ơn ngươi cho ta mượn máy quay"Nói xong hắn quay sang phía Tống Giang nói:"giờ ta xong rồi chúng ta đi thôi, giờ để ta đưa về cô đi về một mình không tiện "Tống Giang nghe Lạc Tiêu nói vậy khẽ gật đầu, đi theo Lạc Tiêu.Phùng Diệp nhìn thấy Lạc Tiêu định đi ra chặn lại nói:"Lạc Tiêu giờ chúng ta..... Ta quay lại đi"Lạc Tiêu nghe thấy Phùng Diệp nói vậy khuôn mặt hiện lên vẻ chán ghét nói:"ngươi không biết sao một ly nước đã đổ thì không lấy lại được "Nói xong hắn cùng Tống Giang bước ra ngoài cửa hàng bỏ lại Phùng Diệp đang ngây ngốc ở đấy, nhìn thấy cảnh này các khách hàng bắt đầu nghị luận lên."Chuyện này.... Cô gái kia là thế nào quen biết vị đại nhân kia""Ngươi không biết à,cô gái kia là bạn gái cũ của vị đại nhân kia""Bạn gái cũ? ""Chuyện này ta cũng không biết rõ lắm chỉ biết cô gái kia cùng Lý Kiệt đi đến đây gây sự với vị đại nhân kia""Ta nghe nói là đợt trước vị đại nhân kia giả nghèo cô gái khinh thường nên bỏ vị đại nhân kia..........Lạc Tiêu sau khi cùng Tống Giang lên xe đi một mạch không thèm để ý đến phản ứng của mọi người trong cửa hàng.Một bên Tống Giang nghi hoặc nhìn Lạc Tiêu hỏi:"cô gái kia là bạn gái cũ của ngươi?"Lạc Tiêu nghe Tống Giang nói vậy cũng không phủ định trên khuôn mặt hiện lên vẻ bi thương gượng cười nói: "cô cứ cho là như vậy đi "Tống Giang nghe Lạc Tiêu nói vậy liền hiểu ý cũng không có hỏi gì thêm im lặng suốt chuyến đi.............Sau khi đưa Tống Giang về nhà Lạc Tiêu nhớ lại chuyện ngày hôm nay xảy ra,những lời hắn nói với Phùng Diệp làm con tim hắn như thắt lại hắn nằm trên giường khóc.Hắn từng đã yêu Phùng Diệp say đắm nhưng ai ngờ Phùng Diệp đã vậy còn quá tham,hắn trong lòng suy nghĩ:" thôi con người chỉ có một cơ hội huống chi là nàng từ bỏ ta trước "