Tác giả:

Lúc rảnh rỗi nên viết chơi đỡ buồn đừng ném gạch. #### “Xì…bịch”. Trong một hang động không gian vặn vẹo, bên trong ngã xuống một trung niên nhân vết thương đầy mình, trang phục màu đen đang mặc cũng không còn nguyên vẹn toàn vết máu. “Xì…”. Không gian trong động vừa trở lại bình thường thì phía đối diện lại xuất hiện xuất hiện một trận vặn vẹo, nhưng lần này không ai ngã ra là hai tia sáng nhỏ bay ra rơi trên cơ thể trung niên nhân rồi từ từ biến mất vào bên trong. Thời gian trôi qua không biết bao lâu, thân thể trung niên nhân bắt đầu hơi run. “Ah…”. Một tiếng rên đau khẽ phát ra từ miệng của trung niên nhân, hắn dần mở mắt nhìn xung quanh mờ mịt. “Đây là đâu? Ah…?” Hắn định cử động nhìn xem bốn phía thì lập tức một cơn đau nhứt nhói từ khắp cơ thể truyền đến khiến hắn phải hít sâu một hơi. Bất đắc dĩ hắn chỉ có thể xoay nhẹ cái cổ để xem xét bốn phía. “Ta đang ở đâu? Ta không phải đã chết rồi sao???”. Hắn nhớ rõ ràng, không lâu đây lúc đang chạy xe thì lỡ ngủ gục nên gây ra tai nạn…

Chương 128: Tình hình (2)

Khởi Nguyên Hệ ThốngTác giả: Nguyệt DạTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Xuyên KhôngLúc rảnh rỗi nên viết chơi đỡ buồn đừng ném gạch. #### “Xì…bịch”. Trong một hang động không gian vặn vẹo, bên trong ngã xuống một trung niên nhân vết thương đầy mình, trang phục màu đen đang mặc cũng không còn nguyên vẹn toàn vết máu. “Xì…”. Không gian trong động vừa trở lại bình thường thì phía đối diện lại xuất hiện xuất hiện một trận vặn vẹo, nhưng lần này không ai ngã ra là hai tia sáng nhỏ bay ra rơi trên cơ thể trung niên nhân rồi từ từ biến mất vào bên trong. Thời gian trôi qua không biết bao lâu, thân thể trung niên nhân bắt đầu hơi run. “Ah…”. Một tiếng rên đau khẽ phát ra từ miệng của trung niên nhân, hắn dần mở mắt nhìn xung quanh mờ mịt. “Đây là đâu? Ah…?” Hắn định cử động nhìn xem bốn phía thì lập tức một cơn đau nhứt nhói từ khắp cơ thể truyền đến khiến hắn phải hít sâu một hơi. Bất đắc dĩ hắn chỉ có thể xoay nhẹ cái cổ để xem xét bốn phía. “Ta đang ở đâu? Ta không phải đã chết rồi sao???”. Hắn nhớ rõ ràng, không lâu đây lúc đang chạy xe thì lỡ ngủ gục nên gây ra tai nạn… Mặc dù thương thế hồi phục nhưng muốn chém giết Lý Thương, Thạch Minh cũng cần một đoạn thời, nếu Trần Thanh nhanh một chút vẫn còn hy vọng.“Haiz…”.Diệp Thiên đương nhiên biết nó nghĩ gì nên đánh quay người một hô to lần nữa.…“Hoàng thượng, mau dùng đậu thần!”.Một lần nữa âm thanh của Diệp Thiên vang lên thẳng đến chỗ đám Vân Long đang khổ chiến.“Răng rắc…”.Không một chút do dự, cả 3 người Vân Long lập tức lấy ra đậu thần ăn xuống, thương thế tất cả đều khôi phục như ban đầu.“Lão tam”.“Biết rồi”.Vân Hoa quay người gọi Vân Nhạc, Vân Nhạc lập tức hóa thành kim quang bay hướng Vân Long.Tranh thủ lúc Trần Thanh còn đang kinh ngạc vì sao đám Vân Long lại có thể khôi phục thương thế nhanh như vậy thì đưa cho Vân Long một hạt đan.Viên đan này không phải thứ gì khác mà chính là thiên bạo đan hắn cướp được của Thạch Minh.Vân Long không nói hai lời lập tức dùng xuống, tu vi nhanh chóng đẩy cao 3 tầng.“Ngươi…ngươi lấy đan ở đâu?”.Trần Thanh không còn bình tĩnh chỉ Vân Nhạc gằn hỏi.“Cướp… hắc hắc”.Vân Nhạc cười âm hiểm chỉ chỉ Thạch Minh.“Đáng chết… quả là một đám phế vật”.(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});Trần Thanh tức điên người, hắn không thể tin được loại thủ đoạn cứu mạng này mà loại để bị cướp, tên kia là heo sao?.“Giết”.Không còn cách khác, hắn chỉ có thể dùng thiên bạo đan rồi tiến giết Vân Long đám người.Hiện tại mọi thứ đã ra khỏi tầm kiểm soát của hắn nên chỉ có thể liều mạng, không phải Vân Long chết chính là hắn vong.Vân Nhạc sau khi xong việc chuyển đan lập tức phi thân trở lại tranh thủ chém giết Lý Thương, Thạch Minh.…“Hiện tại là cơ hội cuối cùng của ngươi”.Diệp Thiên nhìn Lôi Linh hổ đang trầm mặt.“Thật ra ngươi cũng không cần suy nghĩ làm gì, nói quyền thế Vân Lam vương quốc mặc dù nhỏ nhưng vẫn hơn Vạn Thú tông, nói tài nguyên Vạn Thú tông càng không thể so sánh, nói tiềm lực, Trần Thanh thiên phú ngươi nghĩ hắn có thể đột phá Đan Linh tiến vào Hồn Linh sao?”.“Ngươi theo hắn được bao nhiêu, làm hộ quốc linh thú bọn ta sẽ bồi dưỡng ngươi, còn theo theo Trần Thanh ngươi cuối cùng cũng chỉ là một sủng vật”.“Ngươi là muốn cùng bên hắn tử chiến đến cùng hay trở thành hộ quốc linh thú?”.Diệp Thiên không ngừng thúc đẩy Lôi Linh hổ.Lôi Linh hổ trầm mặt hướng Trần Thanh nhìn lại.Nó là sủng thú bên cạnh Trần Thanh nhưng từ trước đến nay chưa được hưởng thụ quá nhiều, nó đi theo Trần Thanh đã hơn 10 năm nhưng cuối cùng vẫn không thể đột phá nổi một tầng cảnh giới, còn Trần Thanh từ tầng 4 lên tầng 5, từ một tiểu tông chủ vô danh thành một đại tông chủ vang danh tứ phương vương quốc.Nó ở bên Trần Thanh bấy lâu, biết con người thật của Trần Thanh ra sao thế nên nó cũng không thân thiết gì với Trần Thanh, cả 2 quan hệ chỉ đơn giản là chủ và sủng.Hiện tại nó có thể lựa chọn, đứng yên không nhúng tay đợi Trần Thanh chết, linh ước giữa nó và Trần Thanh cũng từ đó mà mất, nó lại được tự do.Sau khi có tự do nó có thể làm hộ quốc linh thú cho Vân Lam vương quốc cũng có thể bỏ chạy vào Vạn Thú sơn mạch tiếp tục làm một đời thú vương như xưa, dù sao với tu vi này nó muốn bỏ chạy không ai ở đây đủ sức ngăn.Suy nghĩ, lưỡng lự, do dự một lúc về sau nó cuối cùng cũng đưa ra quyết định, một quyết định ảnh hưởng cả đời của nó.

Mặc dù thương thế hồi phục nhưng muốn chém giết Lý Thương, Thạch Minh cũng cần một đoạn thời, nếu Trần Thanh nhanh một chút vẫn còn hy vọng.

“Haiz…”.

Diệp Thiên đương nhiên biết nó nghĩ gì nên đánh quay người một hô to lần nữa.

“Hoàng thượng, mau dùng đậu thần!”.

Một lần nữa âm thanh của Diệp Thiên vang lên thẳng đến chỗ đám Vân Long đang khổ chiến.

“Răng rắc…”.

Không một chút do dự, cả 3 người Vân Long lập tức lấy ra đậu thần ăn xuống, thương thế tất cả đều khôi phục như ban đầu.

“Lão tam”.

“Biết rồi”.

Vân Hoa quay người gọi Vân Nhạc, Vân Nhạc lập tức hóa thành kim quang bay hướng Vân Long.

Tranh thủ lúc Trần Thanh còn đang kinh ngạc vì sao đám Vân Long lại có thể khôi phục thương thế nhanh như vậy thì đưa cho Vân Long một hạt đan.

Viên đan này không phải thứ gì khác mà chính là thiên bạo đan hắn cướp được của Thạch Minh.

Vân Long không nói hai lời lập tức dùng xuống, tu vi nhanh chóng đẩy cao 3 tầng.

“Ngươi…ngươi lấy đan ở đâu?”.

Trần Thanh không còn bình tĩnh chỉ Vân Nhạc gằn hỏi.

“Cướp… hắc hắc”.

Vân Nhạc cười âm hiểm chỉ chỉ Thạch Minh.

“Đáng chết… quả là một đám phế vật”.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Trần Thanh tức điên người, hắn không thể tin được loại thủ đoạn cứu mạng này mà loại để bị cướp, tên kia là heo sao?.

“Giết”.

Không còn cách khác, hắn chỉ có thể dùng thiên bạo đan rồi tiến giết Vân Long đám người.

Hiện tại mọi thứ đã ra khỏi tầm kiểm soát của hắn nên chỉ có thể liều mạng, không phải Vân Long chết chính là hắn vong.

Vân Nhạc sau khi xong việc chuyển đan lập tức phi thân trở lại tranh thủ chém giết Lý Thương, Thạch Minh.

“Hiện tại là cơ hội cuối cùng của ngươi”.

Diệp Thiên nhìn Lôi Linh hổ đang trầm mặt.

“Thật ra ngươi cũng không cần suy nghĩ làm gì, nói quyền thế Vân Lam vương quốc mặc dù nhỏ nhưng vẫn hơn Vạn Thú tông, nói tài nguyên Vạn Thú tông càng không thể so sánh, nói tiềm lực, Trần Thanh thiên phú ngươi nghĩ hắn có thể đột phá Đan Linh tiến vào Hồn Linh sao?”.

“Ngươi theo hắn được bao nhiêu, làm hộ quốc linh thú bọn ta sẽ bồi dưỡng ngươi, còn theo theo Trần Thanh ngươi cuối cùng cũng chỉ là một sủng vật”.

“Ngươi là muốn cùng bên hắn tử chiến đến cùng hay trở thành hộ quốc linh thú?”.

Diệp Thiên không ngừng thúc đẩy Lôi Linh hổ.

Lôi Linh hổ trầm mặt hướng Trần Thanh nhìn lại.

Nó là sủng thú bên cạnh Trần Thanh nhưng từ trước đến nay chưa được hưởng thụ quá nhiều, nó đi theo Trần Thanh đã hơn 10 năm nhưng cuối cùng vẫn không thể đột phá nổi một tầng cảnh giới, còn Trần Thanh từ tầng 4 lên tầng 5, từ một tiểu tông chủ vô danh thành một đại tông chủ vang danh tứ phương vương quốc.

Nó ở bên Trần Thanh bấy lâu, biết con người thật của Trần Thanh ra sao thế nên nó cũng không thân thiết gì với Trần Thanh, cả 2 quan hệ chỉ đơn giản là chủ và sủng.

Hiện tại nó có thể lựa chọn, đứng yên không nhúng tay đợi Trần Thanh chết, linh ước giữa nó và Trần Thanh cũng từ đó mà mất, nó lại được tự do.

Sau khi có tự do nó có thể làm hộ quốc linh thú cho Vân Lam vương quốc cũng có thể bỏ chạy vào Vạn Thú sơn mạch tiếp tục làm một đời thú vương như xưa, dù sao với tu vi này nó muốn bỏ chạy không ai ở đây đủ sức ngăn.

Suy nghĩ, lưỡng lự, do dự một lúc về sau nó cuối cùng cũng đưa ra quyết định, một quyết định ảnh hưởng cả đời của nó.

Khởi Nguyên Hệ ThốngTác giả: Nguyệt DạTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Xuyên KhôngLúc rảnh rỗi nên viết chơi đỡ buồn đừng ném gạch. #### “Xì…bịch”. Trong một hang động không gian vặn vẹo, bên trong ngã xuống một trung niên nhân vết thương đầy mình, trang phục màu đen đang mặc cũng không còn nguyên vẹn toàn vết máu. “Xì…”. Không gian trong động vừa trở lại bình thường thì phía đối diện lại xuất hiện xuất hiện một trận vặn vẹo, nhưng lần này không ai ngã ra là hai tia sáng nhỏ bay ra rơi trên cơ thể trung niên nhân rồi từ từ biến mất vào bên trong. Thời gian trôi qua không biết bao lâu, thân thể trung niên nhân bắt đầu hơi run. “Ah…”. Một tiếng rên đau khẽ phát ra từ miệng của trung niên nhân, hắn dần mở mắt nhìn xung quanh mờ mịt. “Đây là đâu? Ah…?” Hắn định cử động nhìn xem bốn phía thì lập tức một cơn đau nhứt nhói từ khắp cơ thể truyền đến khiến hắn phải hít sâu một hơi. Bất đắc dĩ hắn chỉ có thể xoay nhẹ cái cổ để xem xét bốn phía. “Ta đang ở đâu? Ta không phải đã chết rồi sao???”. Hắn nhớ rõ ràng, không lâu đây lúc đang chạy xe thì lỡ ngủ gục nên gây ra tai nạn… Mặc dù thương thế hồi phục nhưng muốn chém giết Lý Thương, Thạch Minh cũng cần một đoạn thời, nếu Trần Thanh nhanh một chút vẫn còn hy vọng.“Haiz…”.Diệp Thiên đương nhiên biết nó nghĩ gì nên đánh quay người một hô to lần nữa.…“Hoàng thượng, mau dùng đậu thần!”.Một lần nữa âm thanh của Diệp Thiên vang lên thẳng đến chỗ đám Vân Long đang khổ chiến.“Răng rắc…”.Không một chút do dự, cả 3 người Vân Long lập tức lấy ra đậu thần ăn xuống, thương thế tất cả đều khôi phục như ban đầu.“Lão tam”.“Biết rồi”.Vân Hoa quay người gọi Vân Nhạc, Vân Nhạc lập tức hóa thành kim quang bay hướng Vân Long.Tranh thủ lúc Trần Thanh còn đang kinh ngạc vì sao đám Vân Long lại có thể khôi phục thương thế nhanh như vậy thì đưa cho Vân Long một hạt đan.Viên đan này không phải thứ gì khác mà chính là thiên bạo đan hắn cướp được của Thạch Minh.Vân Long không nói hai lời lập tức dùng xuống, tu vi nhanh chóng đẩy cao 3 tầng.“Ngươi…ngươi lấy đan ở đâu?”.Trần Thanh không còn bình tĩnh chỉ Vân Nhạc gằn hỏi.“Cướp… hắc hắc”.Vân Nhạc cười âm hiểm chỉ chỉ Thạch Minh.“Đáng chết… quả là một đám phế vật”.(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});Trần Thanh tức điên người, hắn không thể tin được loại thủ đoạn cứu mạng này mà loại để bị cướp, tên kia là heo sao?.“Giết”.Không còn cách khác, hắn chỉ có thể dùng thiên bạo đan rồi tiến giết Vân Long đám người.Hiện tại mọi thứ đã ra khỏi tầm kiểm soát của hắn nên chỉ có thể liều mạng, không phải Vân Long chết chính là hắn vong.Vân Nhạc sau khi xong việc chuyển đan lập tức phi thân trở lại tranh thủ chém giết Lý Thương, Thạch Minh.…“Hiện tại là cơ hội cuối cùng của ngươi”.Diệp Thiên nhìn Lôi Linh hổ đang trầm mặt.“Thật ra ngươi cũng không cần suy nghĩ làm gì, nói quyền thế Vân Lam vương quốc mặc dù nhỏ nhưng vẫn hơn Vạn Thú tông, nói tài nguyên Vạn Thú tông càng không thể so sánh, nói tiềm lực, Trần Thanh thiên phú ngươi nghĩ hắn có thể đột phá Đan Linh tiến vào Hồn Linh sao?”.“Ngươi theo hắn được bao nhiêu, làm hộ quốc linh thú bọn ta sẽ bồi dưỡng ngươi, còn theo theo Trần Thanh ngươi cuối cùng cũng chỉ là một sủng vật”.“Ngươi là muốn cùng bên hắn tử chiến đến cùng hay trở thành hộ quốc linh thú?”.Diệp Thiên không ngừng thúc đẩy Lôi Linh hổ.Lôi Linh hổ trầm mặt hướng Trần Thanh nhìn lại.Nó là sủng thú bên cạnh Trần Thanh nhưng từ trước đến nay chưa được hưởng thụ quá nhiều, nó đi theo Trần Thanh đã hơn 10 năm nhưng cuối cùng vẫn không thể đột phá nổi một tầng cảnh giới, còn Trần Thanh từ tầng 4 lên tầng 5, từ một tiểu tông chủ vô danh thành một đại tông chủ vang danh tứ phương vương quốc.Nó ở bên Trần Thanh bấy lâu, biết con người thật của Trần Thanh ra sao thế nên nó cũng không thân thiết gì với Trần Thanh, cả 2 quan hệ chỉ đơn giản là chủ và sủng.Hiện tại nó có thể lựa chọn, đứng yên không nhúng tay đợi Trần Thanh chết, linh ước giữa nó và Trần Thanh cũng từ đó mà mất, nó lại được tự do.Sau khi có tự do nó có thể làm hộ quốc linh thú cho Vân Lam vương quốc cũng có thể bỏ chạy vào Vạn Thú sơn mạch tiếp tục làm một đời thú vương như xưa, dù sao với tu vi này nó muốn bỏ chạy không ai ở đây đủ sức ngăn.Suy nghĩ, lưỡng lự, do dự một lúc về sau nó cuối cùng cũng đưa ra quyết định, một quyết định ảnh hưởng cả đời của nó.

Chương 128: Tình hình (2)