Phượng Húc trợn mắt nhìn trừng trừng Tiêu Yên, hét lớn : “Tiêu Yên, trẫm không giết ngươi…..” Tiêu Yên dừng động tác mặc quần áo lại, nắm cằm hắn. “Một nam nhân bị một nữ nhân đè dưới thân thể, có năng lực gì?” Hừ, nếu không phải vì muốn giải mối hận ban đầu, nàng làm sao có thể hao hết tâm tư như vậy ? Muốn giết nàng, tốt thôi, chờ ngươi bị nữ nhân áp bức xong hãy nói. ** [Hệ Thống] kính gửi người chơi Tiêu Yên, hoan nghênh tham gia trò chơi "Ba Nghìn Sủng Ái", có muốn bắt đầu lịch lãm hay không ? A: Lập tức bắt đầu. - B: Bắt đầu sau. "Ba nghìn sủng ái? Ha ha ...Đây là cái tên rất hay a!" [Hệ Thống] : Cám ơn khen ngợi, khả năng khen ngợi tăng một cấp. Tiêu Yên: "Dựa...." [Hệ Thống]: trò chơi cấm ăn nói thô bạo. Tiêu Yên: " con mẹ ngươi, đây cũng quá hãm hại nhau, ngươi không nghe ra là lão nương nói rất đúng nói tốt à, khen ngượi gia tăng một cấp, Hệ Thống ngươi thiếu não hả !" [Hệ Thống]: người chơi Tiêu Yên nói tục hai lần, cấm nói một canh giờ! "ngươi cấm ta nói, ta lựa chọn kiểu…

Chương 305: Câu Hồn Đoạt Mệnh 7

Cẩm Nang Sinh Tồn Gian PhiTác giả: Thập Nguyệt SơTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Xuyên KhôngPhượng Húc trợn mắt nhìn trừng trừng Tiêu Yên, hét lớn : “Tiêu Yên, trẫm không giết ngươi…..” Tiêu Yên dừng động tác mặc quần áo lại, nắm cằm hắn. “Một nam nhân bị một nữ nhân đè dưới thân thể, có năng lực gì?” Hừ, nếu không phải vì muốn giải mối hận ban đầu, nàng làm sao có thể hao hết tâm tư như vậy ? Muốn giết nàng, tốt thôi, chờ ngươi bị nữ nhân áp bức xong hãy nói. ** [Hệ Thống] kính gửi người chơi Tiêu Yên, hoan nghênh tham gia trò chơi "Ba Nghìn Sủng Ái", có muốn bắt đầu lịch lãm hay không ? A: Lập tức bắt đầu. - B: Bắt đầu sau. "Ba nghìn sủng ái? Ha ha ...Đây là cái tên rất hay a!" [Hệ Thống] : Cám ơn khen ngợi, khả năng khen ngợi tăng một cấp. Tiêu Yên: "Dựa...." [Hệ Thống]: trò chơi cấm ăn nói thô bạo. Tiêu Yên: " con mẹ ngươi, đây cũng quá hãm hại nhau, ngươi không nghe ra là lão nương nói rất đúng nói tốt à, khen ngượi gia tăng một cấp, Hệ Thống ngươi thiếu não hả !" [Hệ Thống]: người chơi Tiêu Yên nói tục hai lần, cấm nói một canh giờ! "ngươi cấm ta nói, ta lựa chọn kiểu… Y thích sưu tập mỹ nhân, chỉ cần có thể lọt vào mắt y nhất định phải đẹp khuynh quốc khuynh thành, mà cô nàng trước mắt dù không đủ xinh, nhưng lại có đủ thú*. [thú vị, thú vui, tình thú…?]Vừa rồi Tiêu Yên còn có chút cảm kích y, nhưng nháy mắt đã lạnh tanh, biết ngay mà, nam nhân này tuyệt không có ý tốt.Thật quá mức tự luyến, việc gì phải nghĩ nhiều, hiện tại cô nãi nãi đây đang có mác Duệ vương phi đấy, còn là chính phi nhá.Tiền đồ tốt như vậy nàng còn chẳng cần, có bị lừa đá mới đi làm cơ thiếp, mẹ nó… cơ thiếp cái em gái nhà ngươi, chẳng lẽ tỷ đây phải chường mặt ra làm vợ bé người ta.Khổng tước nam tràn đầy tự tin đợi Tiêu Yên đồng ý, chẳng ngờ…“Cút.”Tiêu Yên tức giận không kiềm được mà thốt ra, cho nên nàng quên mất nam nhân trước mắt là cao thủ dụng độc, tùy tiện vung tay cũng đủ khiến nàng chết mất xác.Nụ cười của khổng tước nam cứng lại, ánh mắt tựa như rắn độc dính chặt lên người nàng, nhìn chằm chằm không chớp.Thời gian trôi thật lâu, thật lâu, cho đến khi hai hàm răng Tiêu Yên va vào nhau, y mới xoay người cười ha hả, giọng nói mê người: “Không muốn làm cơ thiếp, chẳng lẽ đòi chính thê.”Hôm nay vừa vào khách đ**m, vừa nhìn thấy nàng y liền biết là bị ép buộc.Mặc dù đội mũ trùm, mặc vải thô nhất, nhưng đôi tay trắng mịn màng bảo dưỡng rất tốt kia, nhìn là biết người chưa từng làm chút việc nặng nào.Hơn nữa dáng đi uyển chuyển nhẹ nhàng, vô cùng cuốn hút, nhất định vũ đạo cao siêu, cho nên y đoán nàng ta nhất định là thiên kiêu tiểu thư cẩm y ngọc thực.Thiên kiêu cao giá, đương nhiên không chịu làm thiếp, vì vậy y thật vui vẻ cho rằng nàng đòi làm vợ cả.Vẻ mặt Tiêu Yên như đưa đám, dùng ánh mắt van nài nhìn y, nước mắt ròng ròng nói.“Đại ca, van ngài không cần tỏ ra hài lòng như thế chứ? Con mắt nào của ngài nhìn thấy ta muốn làm vợ cả với vợ bé, cơ bản là ta không muốn gả được không, huống chi bây giờ ta không có ở hố lửa.”Ngược lại, bị ngài cứu mới chính là rơi vào hố lửa đó, óc bò cũng đoán ra mà.

Y thích sưu tập mỹ nhân, chỉ cần có thể lọt vào mắt y nhất định phải đẹp khuynh quốc khuynh thành, mà cô nàng trước mắt dù không đủ xinh, nhưng lại có đủ thú*. [thú vị, thú vui, tình thú…?]

Vừa rồi Tiêu Yên còn có chút cảm kích y, nhưng nháy mắt đã lạnh tanh, biết ngay mà, nam nhân này tuyệt không có ý tốt.

Thật quá mức tự luyến, việc gì phải nghĩ nhiều, hiện tại cô nãi nãi đây đang có mác Duệ vương phi đấy, còn là chính phi nhá.

Tiền đồ tốt như vậy nàng còn chẳng cần, có bị lừa đá mới đi làm cơ thiếp, mẹ nó… cơ thiếp cái em gái nhà ngươi, chẳng lẽ tỷ đây phải chường mặt ra làm vợ bé người ta.

Khổng tước nam tràn đầy tự tin đợi Tiêu Yên đồng ý, chẳng ngờ…

“Cút.”

Tiêu Yên tức giận không kiềm được mà thốt ra, cho nên nàng quên mất nam nhân trước mắt là cao thủ dụng độc, tùy tiện vung tay cũng đủ khiến nàng chết mất xác.

Nụ cười của khổng tước nam cứng lại, ánh mắt tựa như rắn độc dính chặt lên người nàng, nhìn chằm chằm không chớp.

Thời gian trôi thật lâu, thật lâu, cho đến khi hai hàm răng Tiêu Yên va vào nhau, y mới xoay người cười ha hả, giọng nói mê người: “Không muốn làm cơ thiếp, chẳng lẽ đòi chính thê.”

Hôm nay vừa vào khách đ**m, vừa nhìn thấy nàng y liền biết là bị ép buộc.

Mặc dù đội mũ trùm, mặc vải thô nhất, nhưng đôi tay trắng mịn màng bảo dưỡng rất tốt kia, nhìn là biết người chưa từng làm chút việc nặng nào.

Hơn nữa dáng đi uyển chuyển nhẹ nhàng, vô cùng cuốn hút, nhất định vũ đạo cao siêu, cho nên y đoán nàng ta nhất định là thiên kiêu tiểu thư cẩm y ngọc thực.

Thiên kiêu cao giá, đương nhiên không chịu làm thiếp, vì vậy y thật vui vẻ cho rằng nàng đòi làm vợ cả.

Vẻ mặt Tiêu Yên như đưa đám, dùng ánh mắt van nài nhìn y, nước mắt ròng ròng nói.

“Đại ca, van ngài không cần tỏ ra hài lòng như thế chứ? Con mắt nào của ngài nhìn thấy ta muốn làm vợ cả với vợ bé, cơ bản là ta không muốn gả được không, huống chi bây giờ ta không có ở hố lửa.”

Ngược lại, bị ngài cứu mới chính là rơi vào hố lửa đó, óc bò cũng đoán ra mà.

Cẩm Nang Sinh Tồn Gian PhiTác giả: Thập Nguyệt SơTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Xuyên KhôngPhượng Húc trợn mắt nhìn trừng trừng Tiêu Yên, hét lớn : “Tiêu Yên, trẫm không giết ngươi…..” Tiêu Yên dừng động tác mặc quần áo lại, nắm cằm hắn. “Một nam nhân bị một nữ nhân đè dưới thân thể, có năng lực gì?” Hừ, nếu không phải vì muốn giải mối hận ban đầu, nàng làm sao có thể hao hết tâm tư như vậy ? Muốn giết nàng, tốt thôi, chờ ngươi bị nữ nhân áp bức xong hãy nói. ** [Hệ Thống] kính gửi người chơi Tiêu Yên, hoan nghênh tham gia trò chơi "Ba Nghìn Sủng Ái", có muốn bắt đầu lịch lãm hay không ? A: Lập tức bắt đầu. - B: Bắt đầu sau. "Ba nghìn sủng ái? Ha ha ...Đây là cái tên rất hay a!" [Hệ Thống] : Cám ơn khen ngợi, khả năng khen ngợi tăng một cấp. Tiêu Yên: "Dựa...." [Hệ Thống]: trò chơi cấm ăn nói thô bạo. Tiêu Yên: " con mẹ ngươi, đây cũng quá hãm hại nhau, ngươi không nghe ra là lão nương nói rất đúng nói tốt à, khen ngượi gia tăng một cấp, Hệ Thống ngươi thiếu não hả !" [Hệ Thống]: người chơi Tiêu Yên nói tục hai lần, cấm nói một canh giờ! "ngươi cấm ta nói, ta lựa chọn kiểu… Y thích sưu tập mỹ nhân, chỉ cần có thể lọt vào mắt y nhất định phải đẹp khuynh quốc khuynh thành, mà cô nàng trước mắt dù không đủ xinh, nhưng lại có đủ thú*. [thú vị, thú vui, tình thú…?]Vừa rồi Tiêu Yên còn có chút cảm kích y, nhưng nháy mắt đã lạnh tanh, biết ngay mà, nam nhân này tuyệt không có ý tốt.Thật quá mức tự luyến, việc gì phải nghĩ nhiều, hiện tại cô nãi nãi đây đang có mác Duệ vương phi đấy, còn là chính phi nhá.Tiền đồ tốt như vậy nàng còn chẳng cần, có bị lừa đá mới đi làm cơ thiếp, mẹ nó… cơ thiếp cái em gái nhà ngươi, chẳng lẽ tỷ đây phải chường mặt ra làm vợ bé người ta.Khổng tước nam tràn đầy tự tin đợi Tiêu Yên đồng ý, chẳng ngờ…“Cút.”Tiêu Yên tức giận không kiềm được mà thốt ra, cho nên nàng quên mất nam nhân trước mắt là cao thủ dụng độc, tùy tiện vung tay cũng đủ khiến nàng chết mất xác.Nụ cười của khổng tước nam cứng lại, ánh mắt tựa như rắn độc dính chặt lên người nàng, nhìn chằm chằm không chớp.Thời gian trôi thật lâu, thật lâu, cho đến khi hai hàm răng Tiêu Yên va vào nhau, y mới xoay người cười ha hả, giọng nói mê người: “Không muốn làm cơ thiếp, chẳng lẽ đòi chính thê.”Hôm nay vừa vào khách đ**m, vừa nhìn thấy nàng y liền biết là bị ép buộc.Mặc dù đội mũ trùm, mặc vải thô nhất, nhưng đôi tay trắng mịn màng bảo dưỡng rất tốt kia, nhìn là biết người chưa từng làm chút việc nặng nào.Hơn nữa dáng đi uyển chuyển nhẹ nhàng, vô cùng cuốn hút, nhất định vũ đạo cao siêu, cho nên y đoán nàng ta nhất định là thiên kiêu tiểu thư cẩm y ngọc thực.Thiên kiêu cao giá, đương nhiên không chịu làm thiếp, vì vậy y thật vui vẻ cho rằng nàng đòi làm vợ cả.Vẻ mặt Tiêu Yên như đưa đám, dùng ánh mắt van nài nhìn y, nước mắt ròng ròng nói.“Đại ca, van ngài không cần tỏ ra hài lòng như thế chứ? Con mắt nào của ngài nhìn thấy ta muốn làm vợ cả với vợ bé, cơ bản là ta không muốn gả được không, huống chi bây giờ ta không có ở hố lửa.”Ngược lại, bị ngài cứu mới chính là rơi vào hố lửa đó, óc bò cũng đoán ra mà.

Chương 305: Câu Hồn Đoạt Mệnh 7