Tác giả:

Chương 1 “Anh rể, anh có còn là đàn ông không vậy? Chỉ vì mẹ tôi mới đánh anh một trận mà anh đi ba tháng không thèm về nhà, có biết chị tôi vì anh mà tốn bao nhiêu nước mắt không hả?” “Bây giờ chị ấy đang đứng trên sân thượng, bị người ta ép tới đường phải nhảy lầu kia kìa “Nếu như anh không muốn mất đi chị tôi – vợ của anh thì lập tức đưa tôi đến tòa nhà Thiên Sơn để khuyên chị ấy. Nếu chị ấy mà nhảy thì anh cũng không có cợ đâu.” Bíp. Trận chiến ác liệt kéo dài tới tận ba tháng, các an hem đều đang nâng ly chúc mừng, Tiêu Thanh lại nhớ đến người vợ nơi xa của mình. Đã ba tháng nay anh chưa động tới điện thoại, vừa mở lên thì đã nhận được cuộc gọi kia. Bất ngời Tiêu Thanh như bị sét đánh, đứng lặng tại chỗ. Vợ của anh, bị người khác ép tới mức phải nhảy lầu? “Là ai ép buộc cô ấy nhảy lầu?” Anh giận dữ, ánh mắt như muốn bùng nổi Anh lập tức nhấc máy gọi điện cho Mục Thiên Lan. Nhưng điện thoại vốn đã tắt. Hiện tại anh cũng mới nhận ra trong suốt ba tháng qua, vợ anh đã nhắn tin nhiều…

Chương 311

Chiến Soái Tiêu ThanhTác giả: TruyệnTruyện Đô Thị, Truyện Quân SựChương 1 “Anh rể, anh có còn là đàn ông không vậy? Chỉ vì mẹ tôi mới đánh anh một trận mà anh đi ba tháng không thèm về nhà, có biết chị tôi vì anh mà tốn bao nhiêu nước mắt không hả?” “Bây giờ chị ấy đang đứng trên sân thượng, bị người ta ép tới đường phải nhảy lầu kia kìa “Nếu như anh không muốn mất đi chị tôi – vợ của anh thì lập tức đưa tôi đến tòa nhà Thiên Sơn để khuyên chị ấy. Nếu chị ấy mà nhảy thì anh cũng không có cợ đâu.” Bíp. Trận chiến ác liệt kéo dài tới tận ba tháng, các an hem đều đang nâng ly chúc mừng, Tiêu Thanh lại nhớ đến người vợ nơi xa của mình. Đã ba tháng nay anh chưa động tới điện thoại, vừa mở lên thì đã nhận được cuộc gọi kia. Bất ngời Tiêu Thanh như bị sét đánh, đứng lặng tại chỗ. Vợ của anh, bị người khác ép tới mức phải nhảy lầu? “Là ai ép buộc cô ấy nhảy lầu?” Anh giận dữ, ánh mắt như muốn bùng nổi Anh lập tức nhấc máy gọi điện cho Mục Thiên Lan. Nhưng điện thoại vốn đã tắt. Hiện tại anh cũng mới nhận ra trong suốt ba tháng qua, vợ anh đã nhắn tin nhiều… Chương 311 “Cái gì?” Ánh mắt Tiêu Thanh lạnh lẽo. “Chủ quản của kho hàng Thành Gia, tát vợ tôi một cái?” Hứa Thanh Lam gật đầu. Rắc rắc sát! Tiêu Thanh nắm chặt tay. “Con mẹ nó, vợ tôi, tôi còn chưa dám động một ngón tay, chúng lại dám tát vợ tôi một cái, bọn họ chết chắc rồi!” Hứa Thanh Lam bị dọa sợ hết hồn. Dứt lời, anh bực tức rời khỏi phòng. Lập tức đuổi theo. “Anh đừng xúc động, càng không nên làm bậy, lần nguy cơ này, có tám chính phần là tên nhà giàu bị anh đánh kia làm, bọn họ tới trả thù, nếu như anh còn đi đánh chủ quản, tổng giám đốc nhất định sẽ bị anh hại chết!” Tiêu Thanh cả giận nói: “Vợ bị đánh, nếu không báo thù này, tôi uổng là đàn ông!” Hứa Thanh Lam sợ hãi, nên vội đuổi theo. Rời khỏi công ty, Tiêu Thanh gọi xe taxi, đi thẳng đến nhà kho Thành Gia. Bốn mươi phút sau. Tiêu Thanh tức giận đùng đùng xông vào nhà kho Thành Gia. “Anh bình tĩnh! Anh tỉnh táo một chút cho tôi!” Hứa Thanh Lam vừa kéo vừa khuyên Tiêu Thanh. Nhưng Tiêu Thanh giống như ngựa hoang mất cương, vốn không kéo được. Rất nhanh. Tiêu Thanh đạp một cước vào phòng làm việc của quản lý. Ngồi trên đùi chủ quản Lý Tiên Châu là một thư ký đang làm mấy chuyện tằng tịu Cửa bị đạp bất thình lình đã dọa anh ta sợ đến sắp nứt cả tim gan, mặt mũi trắng bệch, anh ta vội vã cầm quần lên, giận không kiềm được nói: “Anh đặc biệt lắm à, không biết gõ cửa sao? Lỡ dọa tôi sợ đến tàn phế, anh bồi thường nổi sao?” Tiêu Thanh lạnh lùng nói: “Tôi là chồng Mục Thiên Lam, có phải hôm nay anh tát vợ của tôi một cái không?” “Phải đấy thì sao?” Lý Tiên Châu nổi trận lôi đình. “Ngay lập tức cút ra ngoài cho tôi, bằng không Anh ta còn chưa nói hết lời.

Chương 311 “Cái gì?”

 

Ánh mắt Tiêu Thanh lạnh lẽo.

 

“Chủ quản của kho hàng Thành Gia, tát vợ tôi một cái?”

 

Hứa Thanh Lam gật đầu.

 

Rắc rắc sát!

 

Tiêu Thanh nắm chặt tay.

 

“Con mẹ nó, vợ tôi, tôi còn chưa dám động một ngón tay, chúng lại dám tát vợ tôi một cái, bọn họ chết chắc rồi!”

 

Hứa Thanh Lam bị dọa sợ hết hồn.

 

Dứt lời, anh bực tức rời khỏi phòng.

 

Lập tức đuổi theo.

 

“Anh đừng xúc động, càng không nên làm bậy, lần nguy cơ này, có tám chính phần là tên nhà giàu bị anh đánh kia làm, bọn họ tới trả thù, nếu như anh còn đi đánh chủ quản, tổng giám đốc nhất định sẽ bị anh hại chết!”

 

Tiêu Thanh cả giận nói: “Vợ bị đánh, nếu không báo thù này, tôi uổng là đàn ông!”

 

Hứa Thanh Lam sợ hãi, nên vội đuổi theo.

 

Rời khỏi công ty, Tiêu Thanh gọi xe taxi, đi thẳng đến nhà kho Thành Gia.

 

Bốn mươi phút sau.

 

Tiêu Thanh tức giận đùng đùng xông vào nhà kho

 

Thành Gia.

 

“Anh bình tĩnh! Anh tỉnh táo một chút cho tôi!”

 

Hứa Thanh Lam vừa kéo vừa khuyên Tiêu Thanh. Nhưng Tiêu Thanh giống như ngựa hoang mất cương, vốn không kéo được.

 

Rất nhanh.

 

Tiêu Thanh đạp một cước vào phòng làm việc của quản lý.

 

Ngồi trên đùi chủ quản Lý Tiên Châu là một thư ký đang làm mấy chuyện tằng tịu

 

Cửa bị đạp bất thình lình đã dọa anh ta sợ đến sắp nứt cả tim gan, mặt mũi trắng bệch, anh ta vội vã cầm quần lên, giận không kiềm được nói: “Anh đặc biệt lắm à, không biết gõ cửa sao? Lỡ dọa tôi sợ đến tàn phế, anh bồi thường nổi sao?”

 

Tiêu Thanh lạnh lùng nói: “Tôi là chồng Mục Thiên Lam, có phải hôm nay anh tát vợ của tôi một cái không?”

 

“Phải đấy thì sao?”

 

Lý Tiên Châu nổi trận lôi đình.

 

“Ngay lập tức cút ra ngoài cho tôi, bằng không Anh ta còn chưa nói hết lời.

Chiến Soái Tiêu ThanhTác giả: TruyệnTruyện Đô Thị, Truyện Quân SựChương 1 “Anh rể, anh có còn là đàn ông không vậy? Chỉ vì mẹ tôi mới đánh anh một trận mà anh đi ba tháng không thèm về nhà, có biết chị tôi vì anh mà tốn bao nhiêu nước mắt không hả?” “Bây giờ chị ấy đang đứng trên sân thượng, bị người ta ép tới đường phải nhảy lầu kia kìa “Nếu như anh không muốn mất đi chị tôi – vợ của anh thì lập tức đưa tôi đến tòa nhà Thiên Sơn để khuyên chị ấy. Nếu chị ấy mà nhảy thì anh cũng không có cợ đâu.” Bíp. Trận chiến ác liệt kéo dài tới tận ba tháng, các an hem đều đang nâng ly chúc mừng, Tiêu Thanh lại nhớ đến người vợ nơi xa của mình. Đã ba tháng nay anh chưa động tới điện thoại, vừa mở lên thì đã nhận được cuộc gọi kia. Bất ngời Tiêu Thanh như bị sét đánh, đứng lặng tại chỗ. Vợ của anh, bị người khác ép tới mức phải nhảy lầu? “Là ai ép buộc cô ấy nhảy lầu?” Anh giận dữ, ánh mắt như muốn bùng nổi Anh lập tức nhấc máy gọi điện cho Mục Thiên Lan. Nhưng điện thoại vốn đã tắt. Hiện tại anh cũng mới nhận ra trong suốt ba tháng qua, vợ anh đã nhắn tin nhiều… Chương 311 “Cái gì?” Ánh mắt Tiêu Thanh lạnh lẽo. “Chủ quản của kho hàng Thành Gia, tát vợ tôi một cái?” Hứa Thanh Lam gật đầu. Rắc rắc sát! Tiêu Thanh nắm chặt tay. “Con mẹ nó, vợ tôi, tôi còn chưa dám động một ngón tay, chúng lại dám tát vợ tôi một cái, bọn họ chết chắc rồi!” Hứa Thanh Lam bị dọa sợ hết hồn. Dứt lời, anh bực tức rời khỏi phòng. Lập tức đuổi theo. “Anh đừng xúc động, càng không nên làm bậy, lần nguy cơ này, có tám chính phần là tên nhà giàu bị anh đánh kia làm, bọn họ tới trả thù, nếu như anh còn đi đánh chủ quản, tổng giám đốc nhất định sẽ bị anh hại chết!” Tiêu Thanh cả giận nói: “Vợ bị đánh, nếu không báo thù này, tôi uổng là đàn ông!” Hứa Thanh Lam sợ hãi, nên vội đuổi theo. Rời khỏi công ty, Tiêu Thanh gọi xe taxi, đi thẳng đến nhà kho Thành Gia. Bốn mươi phút sau. Tiêu Thanh tức giận đùng đùng xông vào nhà kho Thành Gia. “Anh bình tĩnh! Anh tỉnh táo một chút cho tôi!” Hứa Thanh Lam vừa kéo vừa khuyên Tiêu Thanh. Nhưng Tiêu Thanh giống như ngựa hoang mất cương, vốn không kéo được. Rất nhanh. Tiêu Thanh đạp một cước vào phòng làm việc của quản lý. Ngồi trên đùi chủ quản Lý Tiên Châu là một thư ký đang làm mấy chuyện tằng tịu Cửa bị đạp bất thình lình đã dọa anh ta sợ đến sắp nứt cả tim gan, mặt mũi trắng bệch, anh ta vội vã cầm quần lên, giận không kiềm được nói: “Anh đặc biệt lắm à, không biết gõ cửa sao? Lỡ dọa tôi sợ đến tàn phế, anh bồi thường nổi sao?” Tiêu Thanh lạnh lùng nói: “Tôi là chồng Mục Thiên Lam, có phải hôm nay anh tát vợ của tôi một cái không?” “Phải đấy thì sao?” Lý Tiên Châu nổi trận lôi đình. “Ngay lập tức cút ra ngoài cho tôi, bằng không Anh ta còn chưa nói hết lời.

Chương 311