Chương 1 “Anh rể, anh có còn là đàn ông không vậy? Chỉ vì mẹ tôi mới đánh anh một trận mà anh đi ba tháng không thèm về nhà, có biết chị tôi vì anh mà tốn bao nhiêu nước mắt không hả?” “Bây giờ chị ấy đang đứng trên sân thượng, bị người ta ép tới đường phải nhảy lầu kia kìa “Nếu như anh không muốn mất đi chị tôi – vợ của anh thì lập tức đưa tôi đến tòa nhà Thiên Sơn để khuyên chị ấy. Nếu chị ấy mà nhảy thì anh cũng không có cợ đâu.” Bíp. Trận chiến ác liệt kéo dài tới tận ba tháng, các an hem đều đang nâng ly chúc mừng, Tiêu Thanh lại nhớ đến người vợ nơi xa của mình. Đã ba tháng nay anh chưa động tới điện thoại, vừa mở lên thì đã nhận được cuộc gọi kia. Bất ngời Tiêu Thanh như bị sét đánh, đứng lặng tại chỗ. Vợ của anh, bị người khác ép tới mức phải nhảy lầu? “Là ai ép buộc cô ấy nhảy lầu?” Anh giận dữ, ánh mắt như muốn bùng nổi Anh lập tức nhấc máy gọi điện cho Mục Thiên Lan. Nhưng điện thoại vốn đã tắt. Hiện tại anh cũng mới nhận ra trong suốt ba tháng qua, vợ anh đã nhắn tin nhiều…
Chương 350
Chiến Soái Tiêu ThanhTác giả: TruyệnTruyện Đô Thị, Truyện Quân SựChương 1 “Anh rể, anh có còn là đàn ông không vậy? Chỉ vì mẹ tôi mới đánh anh một trận mà anh đi ba tháng không thèm về nhà, có biết chị tôi vì anh mà tốn bao nhiêu nước mắt không hả?” “Bây giờ chị ấy đang đứng trên sân thượng, bị người ta ép tới đường phải nhảy lầu kia kìa “Nếu như anh không muốn mất đi chị tôi – vợ của anh thì lập tức đưa tôi đến tòa nhà Thiên Sơn để khuyên chị ấy. Nếu chị ấy mà nhảy thì anh cũng không có cợ đâu.” Bíp. Trận chiến ác liệt kéo dài tới tận ba tháng, các an hem đều đang nâng ly chúc mừng, Tiêu Thanh lại nhớ đến người vợ nơi xa của mình. Đã ba tháng nay anh chưa động tới điện thoại, vừa mở lên thì đã nhận được cuộc gọi kia. Bất ngời Tiêu Thanh như bị sét đánh, đứng lặng tại chỗ. Vợ của anh, bị người khác ép tới mức phải nhảy lầu? “Là ai ép buộc cô ấy nhảy lầu?” Anh giận dữ, ánh mắt như muốn bùng nổi Anh lập tức nhấc máy gọi điện cho Mục Thiên Lan. Nhưng điện thoại vốn đã tắt. Hiện tại anh cũng mới nhận ra trong suốt ba tháng qua, vợ anh đã nhắn tin nhiều… Chương 350 Mục Thiên Lam không trả lời, mà vội quay sang nói với Tiêu Thanh: “Anh ta là một cao thủ, anh chắc chắn không thể đánh bại, thôi thì anh nhận lỗi với cậu chủ Trần đi, rồi chúng ta rời khỏi đây, không đợi công bố kết quả hạng mục nữa. Tiêu Thanh liền cười: “Em yên tâm, anh ta chỉ là khoa chân múa tay mà thôi, không thể bằng nắm đấm của chồng em Trần Dịch vừa nghe được, liền tức giận: “Phi Cảnh, xử anh anh ta cho tao!” Tiêu Vĩnh Nhã hốt hoảng hét lên: “Cậu chủ Trần, cậu “Đừng!” đừng làm loạn, đây là hoạt động do tập đoàn Cửu Châu tổ chức, cậu muốn náo loạn ở đây, sẽ đắc tội với tập đoàn Cửu Châu. Điều này không có lợi cho cậu và nhà họ Trần, cậu có thể tượng tượng được sức mạnh của ông chủ tập đoàn Cửu Châu” Trần Dịch đương nhiên nghĩ tới chuyện đó. Tập đoàn Cửu Châu thành lập mới năm năm, nhưng từ một công ty nhỏ với số tài sản mấy tỷ, bây giờ lại trở thành một đại gia với khối tài sản mấy chục nghìn tỷ. Nếu không phải đồ ngốc, ai ai cũng có thể biết rằng chủ tịch tập đoàn Cửu Châu có thể lực mạnh như thế nào. Nhưng mà, Trần Dịch không những không sợ mà còn lạnh lùng cười: “Phó tổng của tập đoàn Cửu Châu là anh họ của mẹ tôi, chẳng qua chỉ là một nhánh của công ty. Nếu tôi có đánh chết người ở đây, anh họ của mẹ tôi cũng sẽ giúp đỡ, chủ tịch tập đoàn Cửu Châu cũng không thể nào trách tội tôi được. “Hơn nữa, tôi cũng biết rằng ông từ Nghĩa Cảnh đến đây, là muốn xem tập đoàn xây dựng Thiên Công của nhà họ Tiêu mấy người có trúng thầu không. Tôi có thể khẳng định một trăm phần trăm với ông, hai mươi lăm hạng mục thi công của Tập đoàn Cửu Châu, chắc chắn thuộc về nhà họ Trần, không có cửa cho nhà họ Tiêu mấy người đầu “Cho nên, ông có thể cút về Nghĩa Cảnh ngay đi.
Chương 350
Mục Thiên Lam không trả lời, mà vội quay sang nói với Tiêu Thanh: “Anh ta là một cao thủ, anh chắc chắn không thể đánh bại, thôi thì anh nhận lỗi với cậu chủ Trần đi, rồi chúng ta rời khỏi đây, không đợi công bố kết quả hạng mục nữa.
Tiêu Thanh liền cười: “Em yên tâm, anh ta chỉ là khoa chân múa tay mà thôi, không thể bằng nắm đấm của chồng em Trần Dịch vừa nghe được, liền tức giận: “Phi Cảnh, xử anh anh ta cho tao!”
Tiêu Vĩnh Nhã hốt hoảng hét lên: “Cậu chủ Trần, cậu “Đừng!”
đừng làm loạn, đây là hoạt động do tập đoàn Cửu Châu tổ chức, cậu muốn náo loạn ở đây, sẽ đắc tội với tập đoàn Cửu Châu. Điều này không có lợi cho cậu và nhà họ Trần, cậu có thể tượng tượng được sức mạnh của ông chủ tập đoàn Cửu Châu”
Trần Dịch đương nhiên nghĩ tới chuyện đó.
Tập đoàn Cửu Châu thành lập mới năm năm, nhưng từ một công ty nhỏ với số tài sản mấy tỷ, bây giờ lại trở thành một đại gia với khối tài sản mấy chục nghìn tỷ.
Nếu không phải đồ ngốc, ai ai cũng có thể biết rằng chủ tịch tập đoàn Cửu Châu có thể lực mạnh như thế nào.
Nhưng mà, Trần Dịch không những không sợ mà còn lạnh lùng cười: “Phó tổng của tập đoàn Cửu Châu là anh họ của mẹ tôi, chẳng qua chỉ là một nhánh của công ty. Nếu tôi có đánh chết người ở đây, anh họ của mẹ tôi cũng sẽ giúp đỡ, chủ tịch tập đoàn Cửu Châu cũng không thể nào trách tội tôi được.
“Hơn nữa, tôi cũng biết rằng ông từ Nghĩa Cảnh đến đây, là muốn xem tập đoàn xây dựng Thiên Công của nhà họ Tiêu mấy người có trúng thầu không. Tôi có thể khẳng định một trăm phần trăm với ông, hai mươi lăm hạng mục thi công của Tập đoàn Cửu Châu, chắc chắn thuộc về nhà họ Trần, không có cửa cho nhà họ Tiêu mấy người đầu “Cho nên, ông có thể cút về Nghĩa Cảnh ngay đi.
Chiến Soái Tiêu ThanhTác giả: TruyệnTruyện Đô Thị, Truyện Quân SựChương 1 “Anh rể, anh có còn là đàn ông không vậy? Chỉ vì mẹ tôi mới đánh anh một trận mà anh đi ba tháng không thèm về nhà, có biết chị tôi vì anh mà tốn bao nhiêu nước mắt không hả?” “Bây giờ chị ấy đang đứng trên sân thượng, bị người ta ép tới đường phải nhảy lầu kia kìa “Nếu như anh không muốn mất đi chị tôi – vợ của anh thì lập tức đưa tôi đến tòa nhà Thiên Sơn để khuyên chị ấy. Nếu chị ấy mà nhảy thì anh cũng không có cợ đâu.” Bíp. Trận chiến ác liệt kéo dài tới tận ba tháng, các an hem đều đang nâng ly chúc mừng, Tiêu Thanh lại nhớ đến người vợ nơi xa của mình. Đã ba tháng nay anh chưa động tới điện thoại, vừa mở lên thì đã nhận được cuộc gọi kia. Bất ngời Tiêu Thanh như bị sét đánh, đứng lặng tại chỗ. Vợ của anh, bị người khác ép tới mức phải nhảy lầu? “Là ai ép buộc cô ấy nhảy lầu?” Anh giận dữ, ánh mắt như muốn bùng nổi Anh lập tức nhấc máy gọi điện cho Mục Thiên Lan. Nhưng điện thoại vốn đã tắt. Hiện tại anh cũng mới nhận ra trong suốt ba tháng qua, vợ anh đã nhắn tin nhiều… Chương 350 Mục Thiên Lam không trả lời, mà vội quay sang nói với Tiêu Thanh: “Anh ta là một cao thủ, anh chắc chắn không thể đánh bại, thôi thì anh nhận lỗi với cậu chủ Trần đi, rồi chúng ta rời khỏi đây, không đợi công bố kết quả hạng mục nữa. Tiêu Thanh liền cười: “Em yên tâm, anh ta chỉ là khoa chân múa tay mà thôi, không thể bằng nắm đấm của chồng em Trần Dịch vừa nghe được, liền tức giận: “Phi Cảnh, xử anh anh ta cho tao!” Tiêu Vĩnh Nhã hốt hoảng hét lên: “Cậu chủ Trần, cậu “Đừng!” đừng làm loạn, đây là hoạt động do tập đoàn Cửu Châu tổ chức, cậu muốn náo loạn ở đây, sẽ đắc tội với tập đoàn Cửu Châu. Điều này không có lợi cho cậu và nhà họ Trần, cậu có thể tượng tượng được sức mạnh của ông chủ tập đoàn Cửu Châu” Trần Dịch đương nhiên nghĩ tới chuyện đó. Tập đoàn Cửu Châu thành lập mới năm năm, nhưng từ một công ty nhỏ với số tài sản mấy tỷ, bây giờ lại trở thành một đại gia với khối tài sản mấy chục nghìn tỷ. Nếu không phải đồ ngốc, ai ai cũng có thể biết rằng chủ tịch tập đoàn Cửu Châu có thể lực mạnh như thế nào. Nhưng mà, Trần Dịch không những không sợ mà còn lạnh lùng cười: “Phó tổng của tập đoàn Cửu Châu là anh họ của mẹ tôi, chẳng qua chỉ là một nhánh của công ty. Nếu tôi có đánh chết người ở đây, anh họ của mẹ tôi cũng sẽ giúp đỡ, chủ tịch tập đoàn Cửu Châu cũng không thể nào trách tội tôi được. “Hơn nữa, tôi cũng biết rằng ông từ Nghĩa Cảnh đến đây, là muốn xem tập đoàn xây dựng Thiên Công của nhà họ Tiêu mấy người có trúng thầu không. Tôi có thể khẳng định một trăm phần trăm với ông, hai mươi lăm hạng mục thi công của Tập đoàn Cửu Châu, chắc chắn thuộc về nhà họ Trần, không có cửa cho nhà họ Tiêu mấy người đầu “Cho nên, ông có thể cút về Nghĩa Cảnh ngay đi.