- Rác rưởi, tất cả đều là rác rưởi. Nuôi quân ngàn năm, dụng binh một giờ. Các người không ngờ một chút cũng không trông cậy được.  Thư ký ngồi ghi biên bản không cẩn thận để rơi cây viết xuống đất. Trương Nhân Kiệt tựa hồ giống như bị giẫm lên đuôi nhảy dựng lên, không thèm quan tâm đến hình tượng viện trưởng của mình. Ông ta chính là không áp chế được cơn giận dữ của mình. Cây bút bi rơi trên mặt đất, giống như một cọng rơm có thể đè chết một con lạc đà, đánh mạnh vào sức chịu đựng cuối cùng của Trương Nhân Kiệt.  Trương Nhân Kiệt là Viện trưởng bệnh viện Nhân dân tỉnh Nam Giang. Lúc này đây bệnh viện của ông ta đang gặp một đại nạn.  Một tuần trước, Phó giám đốc sở Y tế Phùng Ngọc Cầm bởi vì bệnh táo bón phải vào nằm viện tại bệnh viện Nhân dân tỉnh. Đừng nhìn Phùng Ngọc Cầm chỉ là một vị Phó giám đốc sở Y tế, cái cần nhắc tới chồng của bà chính là Bí thư Tỉnh ủy Phương Nam Quốc. Toàn bộ tỉnh Nam Giang này người nào mà không biết, người nào mà không hiểu?  Hiện tại, đệ nhất phu…

Truyện chữ