Tác giả:

Trong một căn phòng bỏ hoang lạnh lẽo tại ngoại ô. “Ùm!” Một xô nước lạnh được hất thẳng vào mặt cô gái. Khuôn mặt xinh đẹp khẽ động. Có lẽ do tác dụng của thuốc mê, cô vẫn chưa thể thích nghi với tình cảnh trước mặt. Cô khẽ nhíu mày, cảm giác đau đầu trong giây lát lại ập đến. “Thiếu gia, đã tỉnh.” Tên vừa hất nước vào mặt cô hướng người đàn ông đang nằm trên chiếc sofa cung kính nói. Cô gái như ý thức được cái gì, lập tức mở bừng hai mắt, ép buộc bản thân tỉnh táo. Liều thuốc mê kia cũng quá mạnh đi, bằng không làm sao có thể hạ được cô. Nhìn thấy cả người đã bị trói chặt, trong mắt cô chợt lóe rồi lại bình thản. Tình cảnh này, có lẽ cô biết mình sẽ thế nào rồi. Người đàn ông kia từ từ tiến lại phía cô, khuôn mặt hắn tràn đầy sát khí và phẫn hận. Đúng! Là hận! Hẳn là hắn chỉ hận hiện tại không thể một phát xé cô ra thành trăm mảnh đi! Đối diện với đôi mắt kia, cô vô cùng bình thản. Hắn có chút ngạc nhiên khi nhìn phong thái đó trong mắt cô. Song rất nhanh liền biến mất, hắn cúi…

Truyện chữ