"Hử, thằng nhóc đụng vào người khác còn muốn chạy hả?" Ở bên ngoài một cửa hàng trong thành phố Tử Dương, một ông già đột nhiên ngã xuống bên cạnh một người thanh niên, hai tay nắm chặt ống quần người thanh niên này, kêu lên một tiếng đau đớn. "Vãi rồi." Thấy lão già này, Vương Phong biết mình gặp phải ăn vạ tống tiền rồi, hắn đâu có đụng vào ông ta chứ. Ở trên TV Vương Phong cũng gặp qua không ít vụ giả vờ bị đụng ngã như này, cho nên trong lòng thầm suy nghĩ rồi thuận theo ngã xuống trên mặt đất. "Oa, ông già mắt bị mù sao? Nhanh chóng đưa tiền bồi thường cho tôi." Vương Phong không ngừng la hét, dẫn đến việc không ít người chú ý tới, khiến cho lão già kia cũng phải trợn tròn mắt. Hiển nhiên lão cũng thật không ngờ ở chỗ này mà cũng đụng phải đồng nghiệp, xem thằng nhóc này tướng mạo đường hoàng như thế, không ngờ lại dùng một chiêu như vậy. "Thằng nhóc, cậu nhất định phải làm như thế này sao?" Lão già thấp giọng uy h**p. "Tôi có thể nói cho ông biết, trên người tôi chỉ có mười tệ…

Truyện chữ