=============================================== Betớ: Vũ Minh Nguyệt =============================================== Trời mùa hạ bị áng mây che khuất, ánh nắng hơi chút yếu đi một ít, dưới gốc cây đa lớn, một cô bé vóc dáng nhỏ nhắn, tóc dài ngồi chống cằm trên ghế mây dài, cách đó không xa là một đám nhỏ ước chừng tám, chín tuổi đang chơi đùa. Phương Dịch An ngồi ngây ngốc, trong đầu đang quay cuồng những suy nghĩ. Mọi việc phải quay về hai ngày trước, Phương Dịch An từ một mảnh đen tối tỉnh lại, kí ức cuối cùng của cô là ánh đèn phẫu thuật cùng những tiếng la hoảng hốt. Những tưởng là khoảng đen kéo dài, lần nữa tỉnh dậy sẽ là cuộc đời mới, không ngờ hiện tại lại thật sự trùng sinh. Sống lại ở thế giới khác, một không gian khác. Sau khi có ý thức, cô nghe được một âm thanh run rẩy bằng tiếng Anh, đại khái là một đứa trẻ đáng thương, chưa dứt lời, một chén nước đã kề bên môi cô, thân thể như được một cây củi đỡ căng lên, sau đó hướng một ít nước từ từ đổ vào miệng. Trước mắt một bà…

Truyện chữ