“Ôi chúa ơi!” “Xin hãy tha cho tôi! Làm ơn…!” “Thiếu, thiếu gia…!” Mọi người bị g**t ch*t trước mắt cô. Chân của một người ngày hôm qua còn đi lại bình thường giờ lăn trên sàn, có người bò đi bằng cả tứ chi và bị phát hiện. Cha cô ngồi trên bàn, đã chết với một thanh kiếm c*m v** tim. Tất nhiên là không có ai chết theo cách bình thường. Một bên mắt của ông chỉ còn là một cái hốc trống rỗng và máu chảy xuống như những giọt nước mắt. Valletta một lần nữa cố gắng di chuyển đôi chân đang bất động của mình. Cô muốn chạy khỏi đây ngay bây giờ, nhưng chân lại không thể di chuyển. Có những bóng đen xuất hiện trước mặt cô, nhưng cô không thể biết họ là ai. Không phải vì nỗi sợ hãi khiến cô không thể di chuyển. Cô không thương cảm với bất kì người nào trong gia đình này. Cô biết họ sẽ bị trừng phạt vì những gì họ đã làm. Chỉ là nếu có vấn đề gì ở đây, thì đó chính là không thể trốn thoát. Dù có vùng vẫy thế nào, cô cũng không thể quay đầu hay di chuyển cơ thể khỏi sàn nhà như một bức tượng. Cô…
Tác giả: