"Thật ngại, hại em phải dời thời gian buổi họp lại." Quan Tư Thành lái xe vào đường cao tốc. "Đồng Đồng đúng lúc gọi điện cho anh, anh nghĩ, nó lần đầu về nước, chúng ta cùng đi đón nó, sẽ tốt hơn." Quan Tư Thành tràn đầy áy náy. Thẩm Cảnh Nhiên ngồi cạnh lật xem tài liệu, giọng ôn tồn. "Không sao, cũng vừa vặn có một số tài liệu em chưa xem qua." Giọng nói ôn nhu trước sau như một, Quan Tư Thành thoáng nhìn người phụ nữ ngồi cạnh mình, cho dù hắn đã cưới cô về, nhưng vẫn cứ thấy như đây là một giấc mộng, hắn đối xử cô, là nâng niu như đối với một món bảo vật dễ vỡ vậy, không nỡ chạm vào, dù chỉ là nhìn lâu thêm một lúc, cũng đã khiến tâm can hắn thỏa mãn, nhưng giấc mộng đẹp nào rồi cũng sẽ đến lúc phải tỉnh mộng. Thẩm Cảnh Nhiên xem tài liệu, Quan Tư Thành cũng liền giữ nguyên yên lặng, dưới màn mưa chiếc xe cách thành phố ngày càng xa, Quan Tư Thành nhìn trận mưa mỗi lúc một to, tâm tình cũng có chút trầm xuống, hắn không thích trời mưa. Ký ức đột nhiên trở nên mơ hồ, Quan Tư Thành…
Tác giả: