Tác giả:

Đại Lương, Sùng Ninh năm thứ 4, đêm trừ tịch (giao thừa). “Tài tử, ngài nên thay quần áo đi Chính Dương cung dự tiệc. ” Thị nữ Xuân Tuyết cầm xiêm y mà trong cung mới thưởng cho đi đến trước mặt Trang tài nhân. “Chờ một lát. ” tay trái Trang tài nhân cầm một cục bột nặn con thỏ sinh động như thật, tay phải cầm bút lông vẽ đôi mắt cho con thỏ, nói chuyện nhưng tay vẫn không ngừng vẽ. Năm sau là năm thỏ, Trang tài nhân làm tượng mấy con thỏ hình thái khác nhau, có con ôm vàng nguyên bảo, có con treo hoa đỏ thật to, vì mong điềm lành có tiền, cũng để vơi bớt nỗi sầu nhớ nhà. Tuyết lớn đã ngừng rơi, đám tài tử Bắc Uyển đã vui cười đùa giỡn chuẩn bị xuất phát, bên chỗ Trang tài nhân vẫn không hề hoang mang mà vẽ đôi mắt thỏ hết nét này sang nét khác. Xuân Tuyết nghe thấy âm thanh bên ngoài ngày càng yên ắng, đi ra ngoài liếc mắt một cái, chẳng thấy bóng dáng người nào, có lẽ đều đã đi Chính Dương cung. “Tài tử, nhóm tài tử khác đều đã đi, chúng ta cũng mau đi đi. ” Sau khi Xuân Tuyết tiến…

Truyện chữ