Đại Lý quốc, Vĩnh Hòa năm hai trăm mười ba. Kỳ Dương thành là hoàng thành của Đại Lý quốc, xưa nay quốc thái dân an, phồn hoa giàu có, một ngôi lầu các cổ xưa đặc biệt tao nhã, người đến người đi trong tiếng mời rao của các chủ quầy sạp nhỏ hai bên đường. Lúc này, một trận tiếng vó ngựa dồn dập từ xa xa truyền đến càng ngày càng gần. Trong hoàn cảnh hỗn loạn đó, một giọng nói bén nhọn, tàn nhẫn quát lớn: “Tránh ra! Tất cả chướng ngại cản đường đừng trách bổn tiểu thư không khách khí!” Dân chúng ở ngã tư đường nghe thấy âm thanh quen thuộc của cô gái này, còn chưa thấy bóng dáng người ngựa đã nhanh chóng tránh ra. Trên gương mặt họ chứa đựng sự chán ghét, căm giận còn có sợ sệt. Chỉ thấy trong nháy mắt trên đường phố xuất hiện một cô gái mặc hồng sam cưỡi tuấn mã đỏ au chạy nhanh đi qua. Cô gái này một đầu tóc đen tán loạn, dung nhan bình thường, khiến người ta cảm thấy có chút không được sinh động, chỉ có đôi mắt đen bóng bức người chớp động âm ngoan tàn khốc, khiến cho người ta nhìn…

Truyện chữ