Đầu xuân, mái hiên đọng lại một lớp tuyết dày.Sắc mặt Lục Y lạnh lẽo, bước chân vội vã, tiếng chân đạp lên tuyết vang lên lệt xệt. Nàng ấy xuyên qua ô cửa hình vòng cung đi vào sân nhỏ, vừa đến cửa đã chạy lon ton vào trong."Tiểu thư, không xong rồi, người của hầu phủ đòi từ hôn."Chiếc chăn bông màu hồng vẫn nằm yên không nhúc nhích, tiếng thở vẫn lên xuống vững vàng."...!Đã là lúc nào rồi mà người vẫn còn ngủ được thế." Lục Y nhào lên giường kéo người dưới lớp chăn bông ra: "Tiểu thư, mau thức dậy đi."Giang Thanh Ba mở đôi mắt đang mê mang ra, liếc mắt nhìn Lục Y sau đó lại nhắm lại: "Không ăn điểm tâm, đến trưa cơm chín thì đến gọi ta.""...!Lửa xém lông mày rồi mà người còn nghĩ đến chuyện ăn hả?"Nàng ấy kéo Giang Thanh Ba đang chuẩn bị hợp làm một với chiếc giường lớn dậy, nắm lấy bả vai rồi lắc mạnh mấy cái: "Tiểu thư đừng ngủ nữa, Nhị phu nhân của hầu phủ đích thân đến từ hôn đấy.""Từ hôn? À, rất tốt!""...!Tiểu thư, nếu như bây giờ Hầu phủ đến từ hôn thì danh tiếng của người sẽ…
Chương 21: Chương 21
Hôm Nay Ta Đã Được Kế Thừa Di Sản Của Phu Quân ChưaTác giả: Thừa BắcTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngĐầu xuân, mái hiên đọng lại một lớp tuyết dày.Sắc mặt Lục Y lạnh lẽo, bước chân vội vã, tiếng chân đạp lên tuyết vang lên lệt xệt. Nàng ấy xuyên qua ô cửa hình vòng cung đi vào sân nhỏ, vừa đến cửa đã chạy lon ton vào trong."Tiểu thư, không xong rồi, người của hầu phủ đòi từ hôn."Chiếc chăn bông màu hồng vẫn nằm yên không nhúc nhích, tiếng thở vẫn lên xuống vững vàng."...!Đã là lúc nào rồi mà người vẫn còn ngủ được thế." Lục Y nhào lên giường kéo người dưới lớp chăn bông ra: "Tiểu thư, mau thức dậy đi."Giang Thanh Ba mở đôi mắt đang mê mang ra, liếc mắt nhìn Lục Y sau đó lại nhắm lại: "Không ăn điểm tâm, đến trưa cơm chín thì đến gọi ta.""...!Lửa xém lông mày rồi mà người còn nghĩ đến chuyện ăn hả?"Nàng ấy kéo Giang Thanh Ba đang chuẩn bị hợp làm một với chiếc giường lớn dậy, nắm lấy bả vai rồi lắc mạnh mấy cái: "Tiểu thư đừng ngủ nữa, Nhị phu nhân của hầu phủ đích thân đến từ hôn đấy.""Từ hôn? À, rất tốt!""...!Tiểu thư, nếu như bây giờ Hầu phủ đến từ hôn thì danh tiếng của người sẽ… Bữa sáng kết thúc, mọi người lục tục rời đi.Giang Thanh Ba ngó lơ ánh mắt lạnh băng của Đan Tuệ Quân, thảnh thơi phe phẩy cây quạt đi sau cùng.Mới đi đến cửa thì bị Võ An Hầu gọi lại."Sức khỏe con không tốt, về sau miễn thỉnh an, chú ý nghỉ ngơi đi.""Con dâu hiểu rồi ạ."Giang Thanh Ba quy quy củ củ hành lễ một cái rồi rời khỏi Minh Kính Đường.Chuyến này lời thật!"Mẫu thân, phu nhân Tam ca mới cưới xấu thật đấy, còn ham ăn.Con không thích..."Một giọng nói trẻ con vừa cất lên, chưa nói đến câu sau đã bị bịt miệng.Giang Thanh Ba vừa ra khỏi cửa: ?Ngươi nói bây giờ trông ta khó coi, ta thừa nhận!Nhưng ham ăn là có ý gì? Rõ ràng nàng đang tôn trọng đầu bếp đấy, có hiểu không hả?"Xin tiểu thư bớt giận, nữ tử báo thù một năm không muộn." Hình như Lục Y sợ Giang Thanh Ba quay lại, nàng ấy vội vàng lôi cánh tay nàng đi nhanh ra ngoài.Ha ha, thằng nhóc mập Lục Minh Thần kia, ta nhớ kỹ đệ rồi!_Thu Thủy Uyển.Đám Lục Mai đang sắp xếp của hồi môn của nàng.Giang Thanh Ba nằm trên ghế dài, chẳng mấy chốc đã thấy buồn ngủ.Nàng vừa xoay người đổi tư thế thì bắt mặt một đôi mắt u oán."Lục Y, sao ngươi nhìn ta như vậy?""Người vừa gả vào phủ Võ An Hầu được một ngày đã đắc tội với Nhị phu nhân rồi!""Thì có vấn đề gì?" Giang Thanh Ba lơ ngơ chớp chớp mắt."Vấn đề lớn! Nhị phu nhân...!chưởng quản chuyện hậu viện Hầu phủ.Người đắc tội bà ấy, về sau chúng ta bị làm khó thì làm sao đây?" Lục Y suy sụp, u oán trong mắt càng dày."Bà ta không dám đâu."Gương mặt Lục Y tỏ vẻ không tin cùng với cả sự sụp đổ.Giang Thanh Ba im lặng một lát mới ngồi dậy: "Ta và Lục Tử Ninh từng có hôn ước, Nhị phòng còn dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy để từ hôn.Ngươi nghĩ chúng ta có thể làm một đôi chị em dâu hữu hảo sao?""Sau này mọi người cùng sống dưới một mái nhà, nô tỳ sợ người gặp bất lợi.""Ta gây chuyện, ồn ào với Nhị phòng mới là lựa chọn tốt nhất." Từ lúc nói chuyện, mấy tỳ nữ đang xếp đồ đạc cũng dừng tay lắng nghe.Giang Thanh Ba biết mọi người đều lo lắng nên nghiêm túc giải thích."Ta và Lục Tử Ninh từng có hôn ước.Nếu như duy trì mối quan hệ hữu hảo với Nhị phòng, những người khác sẽ nghĩ thế nào đây? Không buông bỏ được sao? Nếu bị người có tâm lôi ra bàn tán thì vô cùng phiền toái.Thế nên náo loạn căng thẳng, phân rõ giới hạn mới là thượng sách.".
Bữa sáng kết thúc, mọi người lục tục rời đi.Giang Thanh Ba ngó lơ ánh mắt lạnh băng của Đan Tuệ Quân, thảnh thơi phe phẩy cây quạt đi sau cùng.
Mới đi đến cửa thì bị Võ An Hầu gọi lại."Sức khỏe con không tốt, về sau miễn thỉnh an, chú ý nghỉ ngơi đi.""Con dâu hiểu rồi ạ."Giang Thanh Ba quy quy củ củ hành lễ một cái rồi rời khỏi Minh Kính Đường.Chuyến này lời thật!"Mẫu thân, phu nhân Tam ca mới cưới xấu thật đấy, còn ham ăn.
Con không thích..."Một giọng nói trẻ con vừa cất lên, chưa nói đến câu sau đã bị bịt miệng.Giang Thanh Ba vừa ra khỏi cửa: ?Ngươi nói bây giờ trông ta khó coi, ta thừa nhận!Nhưng ham ăn là có ý gì? Rõ ràng nàng đang tôn trọng đầu bếp đấy, có hiểu không hả?"Xin tiểu thư bớt giận, nữ tử báo thù một năm không muộn." Hình như Lục Y sợ Giang Thanh Ba quay lại, nàng ấy vội vàng lôi cánh tay nàng đi nhanh ra ngoài.Ha ha, thằng nhóc mập Lục Minh Thần kia, ta nhớ kỹ đệ rồi!_Thu Thủy Uyển.Đám Lục Mai đang sắp xếp của hồi môn của nàng.
Giang Thanh Ba nằm trên ghế dài, chẳng mấy chốc đã thấy buồn ngủ.
Nàng vừa xoay người đổi tư thế thì bắt mặt một đôi mắt u oán."Lục Y, sao ngươi nhìn ta như vậy?""Người vừa gả vào phủ Võ An Hầu được một ngày đã đắc tội với Nhị phu nhân rồi!""Thì có vấn đề gì?" Giang Thanh Ba lơ ngơ chớp chớp mắt."Vấn đề lớn! Nhị phu nhân...!chưởng quản chuyện hậu viện Hầu phủ.
Người đắc tội bà ấy, về sau chúng ta bị làm khó thì làm sao đây?" Lục Y suy sụp, u oán trong mắt càng dày."Bà ta không dám đâu."Gương mặt Lục Y tỏ vẻ không tin cùng với cả sự sụp đổ.Giang Thanh Ba im lặng một lát mới ngồi dậy: "Ta và Lục Tử Ninh từng có hôn ước, Nhị phòng còn dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy để từ hôn.
Ngươi nghĩ chúng ta có thể làm một đôi chị em dâu hữu hảo sao?""Sau này mọi người cùng sống dưới một mái nhà, nô tỳ sợ người gặp bất lợi.""Ta gây chuyện, ồn ào với Nhị phòng mới là lựa chọn tốt nhất." Từ lúc nói chuyện, mấy tỳ nữ đang xếp đồ đạc cũng dừng tay lắng nghe.
Giang Thanh Ba biết mọi người đều lo lắng nên nghiêm túc giải thích."Ta và Lục Tử Ninh từng có hôn ước.
Nếu như duy trì mối quan hệ hữu hảo với Nhị phòng, những người khác sẽ nghĩ thế nào đây? Không buông bỏ được sao? Nếu bị người có tâm lôi ra bàn tán thì vô cùng phiền toái.
Thế nên náo loạn căng thẳng, phân rõ giới hạn mới là thượng sách.".
Hôm Nay Ta Đã Được Kế Thừa Di Sản Của Phu Quân ChưaTác giả: Thừa BắcTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngĐầu xuân, mái hiên đọng lại một lớp tuyết dày.Sắc mặt Lục Y lạnh lẽo, bước chân vội vã, tiếng chân đạp lên tuyết vang lên lệt xệt. Nàng ấy xuyên qua ô cửa hình vòng cung đi vào sân nhỏ, vừa đến cửa đã chạy lon ton vào trong."Tiểu thư, không xong rồi, người của hầu phủ đòi từ hôn."Chiếc chăn bông màu hồng vẫn nằm yên không nhúc nhích, tiếng thở vẫn lên xuống vững vàng."...!Đã là lúc nào rồi mà người vẫn còn ngủ được thế." Lục Y nhào lên giường kéo người dưới lớp chăn bông ra: "Tiểu thư, mau thức dậy đi."Giang Thanh Ba mở đôi mắt đang mê mang ra, liếc mắt nhìn Lục Y sau đó lại nhắm lại: "Không ăn điểm tâm, đến trưa cơm chín thì đến gọi ta.""...!Lửa xém lông mày rồi mà người còn nghĩ đến chuyện ăn hả?"Nàng ấy kéo Giang Thanh Ba đang chuẩn bị hợp làm một với chiếc giường lớn dậy, nắm lấy bả vai rồi lắc mạnh mấy cái: "Tiểu thư đừng ngủ nữa, Nhị phu nhân của hầu phủ đích thân đến từ hôn đấy.""Từ hôn? À, rất tốt!""...!Tiểu thư, nếu như bây giờ Hầu phủ đến từ hôn thì danh tiếng của người sẽ… Bữa sáng kết thúc, mọi người lục tục rời đi.Giang Thanh Ba ngó lơ ánh mắt lạnh băng của Đan Tuệ Quân, thảnh thơi phe phẩy cây quạt đi sau cùng.Mới đi đến cửa thì bị Võ An Hầu gọi lại."Sức khỏe con không tốt, về sau miễn thỉnh an, chú ý nghỉ ngơi đi.""Con dâu hiểu rồi ạ."Giang Thanh Ba quy quy củ củ hành lễ một cái rồi rời khỏi Minh Kính Đường.Chuyến này lời thật!"Mẫu thân, phu nhân Tam ca mới cưới xấu thật đấy, còn ham ăn.Con không thích..."Một giọng nói trẻ con vừa cất lên, chưa nói đến câu sau đã bị bịt miệng.Giang Thanh Ba vừa ra khỏi cửa: ?Ngươi nói bây giờ trông ta khó coi, ta thừa nhận!Nhưng ham ăn là có ý gì? Rõ ràng nàng đang tôn trọng đầu bếp đấy, có hiểu không hả?"Xin tiểu thư bớt giận, nữ tử báo thù một năm không muộn." Hình như Lục Y sợ Giang Thanh Ba quay lại, nàng ấy vội vàng lôi cánh tay nàng đi nhanh ra ngoài.Ha ha, thằng nhóc mập Lục Minh Thần kia, ta nhớ kỹ đệ rồi!_Thu Thủy Uyển.Đám Lục Mai đang sắp xếp của hồi môn của nàng.Giang Thanh Ba nằm trên ghế dài, chẳng mấy chốc đã thấy buồn ngủ.Nàng vừa xoay người đổi tư thế thì bắt mặt một đôi mắt u oán."Lục Y, sao ngươi nhìn ta như vậy?""Người vừa gả vào phủ Võ An Hầu được một ngày đã đắc tội với Nhị phu nhân rồi!""Thì có vấn đề gì?" Giang Thanh Ba lơ ngơ chớp chớp mắt."Vấn đề lớn! Nhị phu nhân...!chưởng quản chuyện hậu viện Hầu phủ.Người đắc tội bà ấy, về sau chúng ta bị làm khó thì làm sao đây?" Lục Y suy sụp, u oán trong mắt càng dày."Bà ta không dám đâu."Gương mặt Lục Y tỏ vẻ không tin cùng với cả sự sụp đổ.Giang Thanh Ba im lặng một lát mới ngồi dậy: "Ta và Lục Tử Ninh từng có hôn ước, Nhị phòng còn dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy để từ hôn.Ngươi nghĩ chúng ta có thể làm một đôi chị em dâu hữu hảo sao?""Sau này mọi người cùng sống dưới một mái nhà, nô tỳ sợ người gặp bất lợi.""Ta gây chuyện, ồn ào với Nhị phòng mới là lựa chọn tốt nhất." Từ lúc nói chuyện, mấy tỳ nữ đang xếp đồ đạc cũng dừng tay lắng nghe.Giang Thanh Ba biết mọi người đều lo lắng nên nghiêm túc giải thích."Ta và Lục Tử Ninh từng có hôn ước.Nếu như duy trì mối quan hệ hữu hảo với Nhị phòng, những người khác sẽ nghĩ thế nào đây? Không buông bỏ được sao? Nếu bị người có tâm lôi ra bàn tán thì vô cùng phiền toái.Thế nên náo loạn căng thẳng, phân rõ giới hạn mới là thượng sách.".