Tác giả:

Đại lục Tứ Linh, Huyền Vũ quốc Đôi mắt nhắm chặt ấy lạnh lùng mở ra, nhìn quanh khắp phòng một lượt xong rồi nàng mới tiêu hoá từ từ mớ trí nhớ hỗn độn của nguyên chủ. "Lạc Vu Tuyết, đại tiểu thư phủ thừa tướng Huyền Vũ quốc, khảo nghiệm thiên phú trời sinh phế vật không thể tu luyện càng không thể tập võ, xấu xí lại ham mê nam sắc, gia tộc ghét bỏ rồi bị tam muội đánh cho đến chết" "chặc chặc, Lạc Vu Tuyết này cũng đủ đáng thương, sinh ra trong đại lục lấy tu luyện làm chủ, cường giả vi tôn nhưng bản thân lại là phế vật bị gia tộc ruồng bỏ hành hạ, địa vị ngay cả một nha hoàn cũng không bằng, không ngờ ta lại xuyên qua thân xác như này" Nàng lắc đầu chán nản rồi đi vòng quanh căn phòng củ nát tìm kiếm cái gương soi thử gương mặt hiện tại, tìm được cái gương rồi thì mới giật mình, trong gương là một gương mặt xấu đến không nở nhìn, mặt thì trắng bệt môi tô cả đống son, mắt đen thui, quần áo thì màu sắc sặc sở loè loẹt như con vẹt, nhìn còn lem luốt xấu xí hơn là nàng tưởng tượng trước…

Chương 42: Danh Vang Thiên Hạ

PHẾ VẬT TIỂU THƯ MUỐN NGHỊCH THIÊNTác giả: LiLiTruyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngĐại lục Tứ Linh, Huyền Vũ quốc Đôi mắt nhắm chặt ấy lạnh lùng mở ra, nhìn quanh khắp phòng một lượt xong rồi nàng mới tiêu hoá từ từ mớ trí nhớ hỗn độn của nguyên chủ. "Lạc Vu Tuyết, đại tiểu thư phủ thừa tướng Huyền Vũ quốc, khảo nghiệm thiên phú trời sinh phế vật không thể tu luyện càng không thể tập võ, xấu xí lại ham mê nam sắc, gia tộc ghét bỏ rồi bị tam muội đánh cho đến chết" "chặc chặc, Lạc Vu Tuyết này cũng đủ đáng thương, sinh ra trong đại lục lấy tu luyện làm chủ, cường giả vi tôn nhưng bản thân lại là phế vật bị gia tộc ruồng bỏ hành hạ, địa vị ngay cả một nha hoàn cũng không bằng, không ngờ ta lại xuyên qua thân xác như này" Nàng lắc đầu chán nản rồi đi vòng quanh căn phòng củ nát tìm kiếm cái gương soi thử gương mặt hiện tại, tìm được cái gương rồi thì mới giật mình, trong gương là một gương mặt xấu đến không nở nhìn, mặt thì trắng bệt môi tô cả đống son, mắt đen thui, quần áo thì màu sắc sặc sở loè loẹt như con vẹt, nhìn còn lem luốt xấu xí hơn là nàng tưởng tượng trước… Thấy tất cả những thí sinh đã lên đài thi đấu, lão giả bắt đầu nói sơ qua quy tắc và cách thức thi đấuĐó là vòng đầu tất cả các thí sinh điều được phát đề cho là một loại bệnh lạ, hai trăm thí sinh nào tìm được cách trị đúng và nhanh nhất sẽ giành chiến thắng và được vào vòng tiếp theoCô nghe quy tắc mà đưa tay ra cầm lên tờ đề bài, tay sờ cầm, hứng thú nhìn một lượt đề bài"đây là bệnh ung thư ở hiện đại mà, thật không ngờ thời đại này cũng có"Cô nghĩ nghĩ rồi nhắc bút viết cách trị và các loại thuốc cần dùng ra, viết viết một lúc cho đến khi cô gác bút nộp bài thì cô đã là người nộp bài thứ hai mươi, còn Lạc Tiền Hoa cô ta lại là người nộp thứ mười, nên cô ta khinh bỉ nhìn cô thách thứcKhi bài cô nộp lên thì đại trưởng lão cầm bài của cô mà xem một lượt, càng xem càng khiếp sợ, mặt hắn ngày càng dại raNhững thí sinh bên dưới không ngừng thì thầm"nè, có khi nào bài của cô ta đã sai hết không đúng một chữ nào không""ta thấy ngươi nói đúng đó, nếu không thì sau đại trưởng lão lại như thế"Lạc Tiền Hoa cô ta cũng chen vào một câu châm chọc"hừ, loại người không có thực lực cũng dám đến đây thi, có khi nào cô ta cũng xấu đến không dám gặp người nên mới che mặt đấy"Những người xung quanh nghe Lạc Tiền Hoa nói cũng bắt đầu xì xầm ầm lênLúc này các vị trưởng lão khác thấy đại trưởng lão nhìn bài thi của cô mà biểu tình thật lạ thì họ cũng giành lấy bài thi mà xemNhưng điều làm mọi người ở đây không ngờ là tất cả các giám khảo điều có cùng một biểu tình, mặt dại ra, mắt và miệng mở to hết cỡ"ha ha ha, cuối cùng ta cũng tìm được cách trị bệnh tốt nhất, ha ha ha"Tiếng lão giả ngồi cuối cùng cất lên thì cũng làm cho cả ba người còn lại hồi phụcĐại trưởng lão yêu thương hiền từ nhìn cô cười, trông ông không khác gì một gia gia lấy lòng cháu gái mình"nha đầu, có thể nói cho ta biết sư phụ của cháu là ai không"Vì sau đại trưởng lão hỏi như vậy, bởi vì hắn cảm thấy cách trị bệnh này rất là cao thâm lại rất hiệu quả, hắn chắc chắn sư phụ của cô sẽ là một cao nhân lợi hại nào đó đã quy ẩn, có thể là vị thần cấp cao giai đan dược sư đã quy ẩn kia khôngCho đến khi nghe lời cô nói thì những lão giả nơi đây càng khẳng định"sư phụ của ta là đan dược sư đã quy ẩn, ngài không muốn ta nói ra tên của người, nên xin các vị thứ lỗi"Trong tất cả những người nơi đây thì người có quyền cao nhất là lão giả thánh y ngồi ghế cuối, ông nhìn cả ba người giám khảo còn lại cùng gật đầu rồi mới đứng lên nói"ta xin tuyên bố vòng thi hôm nay Thủy Linh đứng nhất, hai trăm người cùng nộp bài đầu tiên các ngươi hãy về mà chuẩn bị cho phần thi ngày mai"Cô nghe tuyên bố rồi cũng đi xuống đài về dịch trạm, Tiêu Ảnh lặng lẽ đi theo cô, khi hai người về tới phòng thì chuyện bài thi của cô được tất cả các giám khảo hài lòng và đứng nhất vòng đầu được truyền đi khắp nơi, tất cả điều đang rất tò mò muốn biết thân phận của cô là gì và do thế lực nào phái tới

Thấy tất cả những thí sinh đã lên đài thi đấu, lão giả bắt đầu nói sơ qua quy tắc và cách thức thi đấu

Đó là vòng đầu tất cả các thí sinh điều được phát đề cho là một loại bệnh lạ, hai trăm thí sinh nào tìm được cách trị đúng và nhanh nhất sẽ giành chiến thắng và được vào vòng tiếp theo

Cô nghe quy tắc mà đưa tay ra cầm lên tờ đề bài, tay sờ cầm, hứng thú nhìn một lượt đề bài

"đây là bệnh ung thư ở hiện đại mà, thật không ngờ thời đại này cũng có"

Cô nghĩ nghĩ rồi nhắc bút viết cách trị và các loại thuốc cần dùng ra, viết viết một lúc cho đến khi cô gác bút nộp bài thì cô đã là người nộp bài thứ hai mươi, còn Lạc Tiền Hoa cô ta lại là người nộp thứ mười, nên cô ta khinh bỉ nhìn cô thách thức

Khi bài cô nộp lên thì đại trưởng lão cầm bài của cô mà xem một lượt, càng xem càng khiếp sợ, mặt hắn ngày càng dại ra

Những thí sinh bên dưới không ngừng thì thầm

"nè, có khi nào bài của cô ta đã sai hết không đúng một chữ nào không"

"ta thấy ngươi nói đúng đó, nếu không thì sau đại trưởng lão lại như thế"

Lạc Tiền Hoa cô ta cũng chen vào một câu châm chọc

"hừ, loại người không có thực lực cũng dám đến đây thi, có khi nào cô ta cũng xấu đến không dám gặp người nên mới che mặt đấy"

Những người xung quanh nghe Lạc Tiền Hoa nói cũng bắt đầu xì xầm ầm lên

Lúc này các vị trưởng lão khác thấy đại trưởng lão nhìn bài thi của cô mà biểu tình thật lạ thì họ cũng giành lấy bài thi mà xem

Nhưng điều làm mọi người ở đây không ngờ là tất cả các giám khảo điều có cùng một biểu tình, mặt dại ra, mắt và miệng mở to hết cỡ

"ha ha ha, cuối cùng ta cũng tìm được cách trị bệnh tốt nhất, ha ha ha"

Tiếng lão giả ngồi cuối cùng cất lên thì cũng làm cho cả ba người còn lại hồi phục

Đại trưởng lão yêu thương hiền từ nhìn cô cười, trông ông không khác gì một gia gia lấy lòng cháu gái mình

"nha đầu, có thể nói cho ta biết sư phụ của cháu là ai không"

Vì sau đại trưởng lão hỏi như vậy, bởi vì hắn cảm thấy cách trị bệnh này rất là cao thâm lại rất hiệu quả, hắn chắc chắn sư phụ của cô sẽ là một cao nhân lợi hại nào đó đã quy ẩn, có thể là vị thần cấp cao giai đan dược sư đã quy ẩn kia không

Cho đến khi nghe lời cô nói thì những lão giả nơi đây càng khẳng định

"sư phụ của ta là đan dược sư đã quy ẩn, ngài không muốn ta nói ra tên của người, nên xin các vị thứ lỗi"

Trong tất cả những người nơi đây thì người có quyền cao nhất là lão giả thánh y ngồi ghế cuối, ông nhìn cả ba người giám khảo còn lại cùng gật đầu rồi mới đứng lên nói

"ta xin tuyên bố vòng thi hôm nay Thủy Linh đứng nhất, hai trăm người cùng nộp bài đầu tiên các ngươi hãy về mà chuẩn bị cho phần thi ngày mai"

Cô nghe tuyên bố rồi cũng đi xuống đài về dịch trạm, Tiêu Ảnh lặng lẽ đi theo cô, khi hai người về tới phòng thì chuyện bài thi của cô được tất cả các giám khảo hài lòng và đứng nhất vòng đầu được truyền đi khắp nơi, tất cả điều đang rất tò mò muốn biết thân phận của cô là gì và do thế lực nào phái tới

PHẾ VẬT TIỂU THƯ MUỐN NGHỊCH THIÊNTác giả: LiLiTruyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngĐại lục Tứ Linh, Huyền Vũ quốc Đôi mắt nhắm chặt ấy lạnh lùng mở ra, nhìn quanh khắp phòng một lượt xong rồi nàng mới tiêu hoá từ từ mớ trí nhớ hỗn độn của nguyên chủ. "Lạc Vu Tuyết, đại tiểu thư phủ thừa tướng Huyền Vũ quốc, khảo nghiệm thiên phú trời sinh phế vật không thể tu luyện càng không thể tập võ, xấu xí lại ham mê nam sắc, gia tộc ghét bỏ rồi bị tam muội đánh cho đến chết" "chặc chặc, Lạc Vu Tuyết này cũng đủ đáng thương, sinh ra trong đại lục lấy tu luyện làm chủ, cường giả vi tôn nhưng bản thân lại là phế vật bị gia tộc ruồng bỏ hành hạ, địa vị ngay cả một nha hoàn cũng không bằng, không ngờ ta lại xuyên qua thân xác như này" Nàng lắc đầu chán nản rồi đi vòng quanh căn phòng củ nát tìm kiếm cái gương soi thử gương mặt hiện tại, tìm được cái gương rồi thì mới giật mình, trong gương là một gương mặt xấu đến không nở nhìn, mặt thì trắng bệt môi tô cả đống son, mắt đen thui, quần áo thì màu sắc sặc sở loè loẹt như con vẹt, nhìn còn lem luốt xấu xí hơn là nàng tưởng tượng trước… Thấy tất cả những thí sinh đã lên đài thi đấu, lão giả bắt đầu nói sơ qua quy tắc và cách thức thi đấuĐó là vòng đầu tất cả các thí sinh điều được phát đề cho là một loại bệnh lạ, hai trăm thí sinh nào tìm được cách trị đúng và nhanh nhất sẽ giành chiến thắng và được vào vòng tiếp theoCô nghe quy tắc mà đưa tay ra cầm lên tờ đề bài, tay sờ cầm, hứng thú nhìn một lượt đề bài"đây là bệnh ung thư ở hiện đại mà, thật không ngờ thời đại này cũng có"Cô nghĩ nghĩ rồi nhắc bút viết cách trị và các loại thuốc cần dùng ra, viết viết một lúc cho đến khi cô gác bút nộp bài thì cô đã là người nộp bài thứ hai mươi, còn Lạc Tiền Hoa cô ta lại là người nộp thứ mười, nên cô ta khinh bỉ nhìn cô thách thứcKhi bài cô nộp lên thì đại trưởng lão cầm bài của cô mà xem một lượt, càng xem càng khiếp sợ, mặt hắn ngày càng dại raNhững thí sinh bên dưới không ngừng thì thầm"nè, có khi nào bài của cô ta đã sai hết không đúng một chữ nào không""ta thấy ngươi nói đúng đó, nếu không thì sau đại trưởng lão lại như thế"Lạc Tiền Hoa cô ta cũng chen vào một câu châm chọc"hừ, loại người không có thực lực cũng dám đến đây thi, có khi nào cô ta cũng xấu đến không dám gặp người nên mới che mặt đấy"Những người xung quanh nghe Lạc Tiền Hoa nói cũng bắt đầu xì xầm ầm lênLúc này các vị trưởng lão khác thấy đại trưởng lão nhìn bài thi của cô mà biểu tình thật lạ thì họ cũng giành lấy bài thi mà xemNhưng điều làm mọi người ở đây không ngờ là tất cả các giám khảo điều có cùng một biểu tình, mặt dại ra, mắt và miệng mở to hết cỡ"ha ha ha, cuối cùng ta cũng tìm được cách trị bệnh tốt nhất, ha ha ha"Tiếng lão giả ngồi cuối cùng cất lên thì cũng làm cho cả ba người còn lại hồi phụcĐại trưởng lão yêu thương hiền từ nhìn cô cười, trông ông không khác gì một gia gia lấy lòng cháu gái mình"nha đầu, có thể nói cho ta biết sư phụ của cháu là ai không"Vì sau đại trưởng lão hỏi như vậy, bởi vì hắn cảm thấy cách trị bệnh này rất là cao thâm lại rất hiệu quả, hắn chắc chắn sư phụ của cô sẽ là một cao nhân lợi hại nào đó đã quy ẩn, có thể là vị thần cấp cao giai đan dược sư đã quy ẩn kia khôngCho đến khi nghe lời cô nói thì những lão giả nơi đây càng khẳng định"sư phụ của ta là đan dược sư đã quy ẩn, ngài không muốn ta nói ra tên của người, nên xin các vị thứ lỗi"Trong tất cả những người nơi đây thì người có quyền cao nhất là lão giả thánh y ngồi ghế cuối, ông nhìn cả ba người giám khảo còn lại cùng gật đầu rồi mới đứng lên nói"ta xin tuyên bố vòng thi hôm nay Thủy Linh đứng nhất, hai trăm người cùng nộp bài đầu tiên các ngươi hãy về mà chuẩn bị cho phần thi ngày mai"Cô nghe tuyên bố rồi cũng đi xuống đài về dịch trạm, Tiêu Ảnh lặng lẽ đi theo cô, khi hai người về tới phòng thì chuyện bài thi của cô được tất cả các giám khảo hài lòng và đứng nhất vòng đầu được truyền đi khắp nơi, tất cả điều đang rất tò mò muốn biết thân phận của cô là gì và do thế lực nào phái tới

Chương 42: Danh Vang Thiên Hạ