Một đại viện thanh u yên tĩnh, hoa cỏ điêu linh. Từng trận gió thu thổi qua làm cho lá vàng bay lượn khắp nơi. Trong gió lạnh còn có thể cảm thấy sự cô đơn. Ở trong viện, một người đang ngồi, cực kỳ yên tĩnh, chỉ thi thoảng mới thở dài đầy ai oán. Bây giờ đang là giờ ngọ, gió lạnh bức người. Cuối mùa thu ở u châu càng lạnh lẽo hơn nữa. Gió lớn thổi qua làm cho mạng che mặt tung lên, lộ ra một khuôn mặt thanh tú mĩ lệ, tuy nhiên ánh mắt lại có vẻ cực kỳ ưu sầu khổ sở. Đây là một nữ nhân mỹ lệ mặc váy xanh, nhìn qua khoảng hai lăm, hai sáu tuổi, da thịt trắng như tuyết, ngũ quan tú mĩ, lộ ra khí chất nhu thuận. Nếu xét theo tuổi thì đây là một thiếu phụ mĩ lệ. Thắt lưng màu trắng chia ra những đường cong động lòng người, lộ ra dáng người cực kỳ mê hoặc. Ngồi trong trường đình, khuôn mặt của thiếu phụ mĩ lệ lộ ra vẻ ưu lệ, đôi mắt mê người liên tục chớp, tiếng than thở vang lên không dứt. Bốn phía xung quanh trường đình có rất nhiều loại hoa cỏ, thế nhưng bởi vì gió lạnh nên đều đã suy…
Quyển 3 - Chương 108: Mây Đen Che Trăng
Thiên ThánhTác giả: Tâm Mộng Vô NgânTruyện Đông Phương, Truyện Huyền HuyễnMột đại viện thanh u yên tĩnh, hoa cỏ điêu linh. Từng trận gió thu thổi qua làm cho lá vàng bay lượn khắp nơi. Trong gió lạnh còn có thể cảm thấy sự cô đơn. Ở trong viện, một người đang ngồi, cực kỳ yên tĩnh, chỉ thi thoảng mới thở dài đầy ai oán. Bây giờ đang là giờ ngọ, gió lạnh bức người. Cuối mùa thu ở u châu càng lạnh lẽo hơn nữa. Gió lớn thổi qua làm cho mạng che mặt tung lên, lộ ra một khuôn mặt thanh tú mĩ lệ, tuy nhiên ánh mắt lại có vẻ cực kỳ ưu sầu khổ sở. Đây là một nữ nhân mỹ lệ mặc váy xanh, nhìn qua khoảng hai lăm, hai sáu tuổi, da thịt trắng như tuyết, ngũ quan tú mĩ, lộ ra khí chất nhu thuận. Nếu xét theo tuổi thì đây là một thiếu phụ mĩ lệ. Thắt lưng màu trắng chia ra những đường cong động lòng người, lộ ra dáng người cực kỳ mê hoặc. Ngồi trong trường đình, khuôn mặt của thiếu phụ mĩ lệ lộ ra vẻ ưu lệ, đôi mắt mê người liên tục chớp, tiếng than thở vang lên không dứt. Bốn phía xung quanh trường đình có rất nhiều loại hoa cỏ, thế nhưng bởi vì gió lạnh nên đều đã suy… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thiên ThánhTác giả: Tâm Mộng Vô NgânTruyện Đông Phương, Truyện Huyền HuyễnMột đại viện thanh u yên tĩnh, hoa cỏ điêu linh. Từng trận gió thu thổi qua làm cho lá vàng bay lượn khắp nơi. Trong gió lạnh còn có thể cảm thấy sự cô đơn. Ở trong viện, một người đang ngồi, cực kỳ yên tĩnh, chỉ thi thoảng mới thở dài đầy ai oán. Bây giờ đang là giờ ngọ, gió lạnh bức người. Cuối mùa thu ở u châu càng lạnh lẽo hơn nữa. Gió lớn thổi qua làm cho mạng che mặt tung lên, lộ ra một khuôn mặt thanh tú mĩ lệ, tuy nhiên ánh mắt lại có vẻ cực kỳ ưu sầu khổ sở. Đây là một nữ nhân mỹ lệ mặc váy xanh, nhìn qua khoảng hai lăm, hai sáu tuổi, da thịt trắng như tuyết, ngũ quan tú mĩ, lộ ra khí chất nhu thuận. Nếu xét theo tuổi thì đây là một thiếu phụ mĩ lệ. Thắt lưng màu trắng chia ra những đường cong động lòng người, lộ ra dáng người cực kỳ mê hoặc. Ngồi trong trường đình, khuôn mặt của thiếu phụ mĩ lệ lộ ra vẻ ưu lệ, đôi mắt mê người liên tục chớp, tiếng than thở vang lên không dứt. Bốn phía xung quanh trường đình có rất nhiều loại hoa cỏ, thế nhưng bởi vì gió lạnh nên đều đã suy… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.