Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Buổi sáng, nắng vàng nhẹ nhàng chiếu khắp gian phòng lộng lẫy xa hoa... Gian phòng dành riêng cho công chúa với cái giường lớn thiết kế theo kiểu Châu Âu, bốn phía được che bởi tấm lụa trắng mỏng manh. Xung quanh còn có bộ salon dài, trên bộ salon còn có rất nhiều gấu bông đáng yêu, thoạt nhìn đây là phòng dành riêng cho một thiên thần bé nhỏ nào đó. Nhưng không... "Đại tiểu thư. Dậy mau! Dậy mau lên! Hôm nay lão gia về nhà " giọng Nhu quản gia gọi có phần gấp gáp. Gọi đến mấy lần. Nhưng sau tấm màn kia không có chút động tĩnh. Con sâu lười đang ngủ say như chết. Nó chỉ khẽ xoay người gác chân kẹp ngang con gấu bông đáng thương. Nhu quản gia sắp bó tay rồi. "Tiểu thư! Tiểu thư nhanh lên! Phu nhân sắp..." lời còn chưa dứt bỗng cánh cửa bị mở ra. Một người phụ nữ trung niên xinh đẹp kiều diễm bước vào. Thế nhưng hành động sau đó quả là không chừa tý hình tượng nào…

Chương 58

Dạy Bảo Đại Tiểu ThưTác giả: BlueeTruyện Bách Hợp, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngược, Truyện Sủng *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Buổi sáng, nắng vàng nhẹ nhàng chiếu khắp gian phòng lộng lẫy xa hoa... Gian phòng dành riêng cho công chúa với cái giường lớn thiết kế theo kiểu Châu Âu, bốn phía được che bởi tấm lụa trắng mỏng manh. Xung quanh còn có bộ salon dài, trên bộ salon còn có rất nhiều gấu bông đáng yêu, thoạt nhìn đây là phòng dành riêng cho một thiên thần bé nhỏ nào đó. Nhưng không... "Đại tiểu thư. Dậy mau! Dậy mau lên! Hôm nay lão gia về nhà " giọng Nhu quản gia gọi có phần gấp gáp. Gọi đến mấy lần. Nhưng sau tấm màn kia không có chút động tĩnh. Con sâu lười đang ngủ say như chết. Nó chỉ khẽ xoay người gác chân kẹp ngang con gấu bông đáng thương. Nhu quản gia sắp bó tay rồi. "Tiểu thư! Tiểu thư nhanh lên! Phu nhân sắp..." lời còn chưa dứt bỗng cánh cửa bị mở ra. Một người phụ nữ trung niên xinh đẹp kiều diễm bước vào. Thế nhưng hành động sau đó quả là không chừa tý hình tượng nào… An Hòa tình cảm với Dương Di vẫn luôn ở trạng thái trầm mặc không vui, lại một đêm nữa mượn rượu giải sầu tại quán bar thân quen. Rượu vừa ra thì Hàn Tâm Kỳ gọi tới. Nghe Hàn Tâm Kỳ nói địa chỉ là nhà cũ thì An Hòa cũng đoán được một phần có lẽ hai người ấy cãi nhau."Được, mình đón cậu ngay"Thật mau An Hòa dừng xe trước nhà Hạ Minh Lam, chỉ thấy Hàn Tâm Kỳ ngồi xổm trước cổng lớn, trên người là bộ lễ phục mỏng manh."Con nhóc Hạ Minh Lam này cũng nhẫn tâm thật, vứt cậu trước cửa nhà luôn", An Hòa giọng điệu có chút phô trương, nghĩ trêu Hàn Tâm Kỳ một chút nhưng Hàn Tâm Kỳ trầm mặc không nói làm An Hòa cũng chỉ đành thở dài lên xe."Bây giờ cũng muộn rồi, cậu muốn đi đâu?" An Hòa liếc thấy Hàn Tâm Kỳ ảm đạm, biết chắc người này không muốn về nhà."Quán bar", Hàn Tâm Kỳ ngắn gọn trả lời."Này, hai người cãi nhau à? Tớ nói cho cậu biết..."An Hòa chưa nói hết câu thì trước mắt một dòng ánh sáng cực lớn rọi thẳng vào mặt, sau đó là tiếng thắng xe lét két, cuối cùng là tiếng va chạm đổ vỡ.- ----------------------------Sau khi Hàn Tâm Kỳ rời đi, Hạ Minh Lam trằn trọc không ngủ được, rõ ràng lúc hôn nhau, mọi cảm xúc dường như trở lại, cảm nhận rõ ràng tình cảm của nhau nhưng tại sao người phụ nữ ấy vẫn luôn không hối hận, tại sao cứ phải rời đi. Giữa đêm thanh vắng, tiếng chuông điện thoại âm ĩ làm cắt mạch suy nghĩ, cũng phá lệ chói tai.Nhìn dãi số lạ Hạ Minh Lam vẫn là quyết định nghe máy."Alo..""Hạ tiểu thư,... ta là vú Ngô... Hàn Tâm Kỳ... Hàn Tâm Kỳ tiểu thư..."Vú Ngô? Hạ Minh Lam nhận thức là vú Ngô trong nhà Hàn Tâm Kỳ, nhưng tại sao giọng vú Ngô lại run rẩy hoảng loạn, Hàn Tâm Kỳ làm sao? Tim Hạ Minh Lam đột nhiên gia tốc, cảm giác sắp hít thở không xong."Chị ấy làm sao?""Tiểu Hàn gặp tai nạn, đang cấp cứu ở bệnh viện C, bác sĩ nói tình hình khá nghiêm trọng..."Điện thoại rơi trên đất, lỗ tai Hạ Minh Lam như ù đi. Đầu óc trống rỗng cả người tê cứng. Hàn Tâm Kỳ của nàng bị tai nạn sao, rõ ràng lúc tối còn ở đây, tại ngôi nhà này... là vì mình đã làm Hàn Tâm Kỳ rời đi nên mới gặp tai nạn... Không suy nghĩ thêm nữa, Hạ Minh Lam thất thiểu chạy tới bệnh viện.Dùng tốc độ cược cả tính mạng mà chạy tới bệnh viện, Hạ Minh Lam chỉ thấy ngoài phòng cấp cứu có vú ngô và cả Dương Di. Dương Di gương mặt tái xanh ngồi trên ghế chờ nhìn cũng không khá hơn là mấy."Vú Ngô, Dương Di, tình hình sao rồi? Tại sao?"Dương Di thấy Hạ Minh Lam thì nước mắt bắt đầu rơi, nắm lấy tay Hạ Minh Lam, môi Dương Di run run."Tài xế say rượu đâm vào xe chị ấy... chị ấy cùng Hàn Tâm Kỳ đi chung, mình... mình thấy rất nhiều máu. Minh Lam mình sợ... sợ..." Dương Di khóc nứt nở, giờ phút này nàng không giữ được bình tĩnh nữa."Đừng nói bậy, sẽ không sao đâu..." an ủi Dương Di nhưng thật ra tâm trạng Hạ Minh Lam cũng không khá hơn mấy. Nhìn bảng cấp cứu phát sáng và sự im lặng phía sau cánh cửa, tim Hạ Minh Lam như bị ngàn mũi kim đâm trúng, tại sao lại làm tổn thương nhau, tại sao lại để Hàn Tâm Kỳ rời đi như vậy rồi gặp tai nạn.Cả thế giới trước mắt đột nhiên tối sầm lại, nếu Hàn Tâm Kỳ có mệnh hệ gì, Hạ Minh Lam sẽ đau khổ cả đời, day dứt cùng nuối tiếc. Nếu Hàn Tâm Kỳ bình an, Hạ Minh Lam nghĩ trong lòng sẽ trân trọng mọi thứ, không trẻ con giận dỗi như thế nữa, trân trọng từng khoảnh khắc ở cùng nhau...

An Hòa tình cảm với Dương Di vẫn luôn ở trạng thái trầm mặc không vui, lại một đêm nữa mượn rượu giải sầu tại quán bar thân quen. Rượu vừa ra thì Hàn Tâm Kỳ gọi tới. Nghe Hàn Tâm Kỳ nói địa chỉ là nhà cũ thì An Hòa cũng đoán được một phần có lẽ hai người ấy cãi nhau.

"Được, mình đón cậu ngay"

Thật mau An Hòa dừng xe trước nhà Hạ Minh Lam, chỉ thấy Hàn Tâm Kỳ ngồi xổm trước cổng lớn, trên người là bộ lễ phục mỏng manh.

"Con nhóc Hạ Minh Lam này cũng nhẫn tâm thật, vứt cậu trước cửa nhà luôn", An Hòa giọng điệu có chút phô trương, nghĩ trêu Hàn Tâm Kỳ một chút nhưng Hàn Tâm Kỳ trầm mặc không nói làm An Hòa cũng chỉ đành thở dài lên xe.

"Bây giờ cũng muộn rồi, cậu muốn đi đâu?" An Hòa liếc thấy Hàn Tâm Kỳ ảm đạm, biết chắc người này không muốn về nhà.

"Quán bar", Hàn Tâm Kỳ ngắn gọn trả lời.

"Này, hai người cãi nhau à? Tớ nói cho cậu biết..."

An Hòa chưa nói hết câu thì trước mắt một dòng ánh sáng cực lớn rọi thẳng vào mặt, sau đó là tiếng thắng xe lét két, cuối cùng là tiếng va chạm đổ vỡ.

- ----------------------------

Sau khi Hàn Tâm Kỳ rời đi, Hạ Minh Lam trằn trọc không ngủ được, rõ ràng lúc hôn nhau, mọi cảm xúc dường như trở lại, cảm nhận rõ ràng tình cảm của nhau nhưng tại sao người phụ nữ ấy vẫn luôn không hối hận, tại sao cứ phải rời đi. Giữa đêm thanh vắng, tiếng chuông điện thoại âm ĩ làm cắt mạch suy nghĩ, cũng phá lệ chói tai.

Nhìn dãi số lạ Hạ Minh Lam vẫn là quyết định nghe máy.

"Alo.."

"Hạ tiểu thư,... ta là vú Ngô... Hàn Tâm Kỳ... Hàn Tâm Kỳ tiểu thư..."

Vú Ngô? Hạ Minh Lam nhận thức là vú Ngô trong nhà Hàn Tâm Kỳ, nhưng tại sao giọng vú Ngô lại run rẩy hoảng loạn, Hàn Tâm Kỳ làm sao? Tim Hạ Minh Lam đột nhiên gia tốc, cảm giác sắp hít thở không xong.

"Chị ấy làm sao?"

"Tiểu Hàn gặp tai nạn, đang cấp cứu ở bệnh viện C, bác sĩ nói tình hình khá nghiêm trọng..."

Điện thoại rơi trên đất, lỗ tai Hạ Minh Lam như ù đi. Đầu óc trống rỗng cả người tê cứng. Hàn Tâm Kỳ của nàng bị tai nạn sao, rõ ràng lúc tối còn ở đây, tại ngôi nhà này... là vì mình đã làm Hàn Tâm Kỳ rời đi nên mới gặp tai nạn... Không suy nghĩ thêm nữa, Hạ Minh Lam thất thiểu chạy tới bệnh viện.

Dùng tốc độ cược cả tính mạng mà chạy tới bệnh viện, Hạ Minh Lam chỉ thấy ngoài phòng cấp cứu có vú ngô và cả Dương Di. Dương Di gương mặt tái xanh ngồi trên ghế chờ nhìn cũng không khá hơn là mấy.

"Vú Ngô, Dương Di, tình hình sao rồi? Tại sao?"

Dương Di thấy Hạ Minh Lam thì nước mắt bắt đầu rơi, nắm lấy tay Hạ Minh Lam, môi Dương Di run run.

"Tài xế say rượu đâm vào xe chị ấy... chị ấy cùng Hàn Tâm Kỳ đi chung, mình... mình thấy rất nhiều máu. Minh Lam mình sợ... sợ..." Dương Di khóc nứt nở, giờ phút này nàng không giữ được bình tĩnh nữa.

"Đừng nói bậy, sẽ không sao đâu..." an ủi Dương Di nhưng thật ra tâm trạng Hạ Minh Lam cũng không khá hơn mấy. Nhìn bảng cấp cứu phát sáng và sự im lặng phía sau cánh cửa, tim Hạ Minh Lam như bị ngàn mũi kim đâm trúng, tại sao lại làm tổn thương nhau, tại sao lại để Hàn Tâm Kỳ rời đi như vậy rồi gặp tai nạn.

Cả thế giới trước mắt đột nhiên tối sầm lại, nếu Hàn Tâm Kỳ có mệnh hệ gì, Hạ Minh Lam sẽ đau khổ cả đời, day dứt cùng nuối tiếc. Nếu Hàn Tâm Kỳ bình an, Hạ Minh Lam nghĩ trong lòng sẽ trân trọng mọi thứ, không trẻ con giận dỗi như thế nữa, trân trọng từng khoảnh khắc ở cùng nhau...

Dạy Bảo Đại Tiểu ThưTác giả: BlueeTruyện Bách Hợp, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngược, Truyện Sủng *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Buổi sáng, nắng vàng nhẹ nhàng chiếu khắp gian phòng lộng lẫy xa hoa... Gian phòng dành riêng cho công chúa với cái giường lớn thiết kế theo kiểu Châu Âu, bốn phía được che bởi tấm lụa trắng mỏng manh. Xung quanh còn có bộ salon dài, trên bộ salon còn có rất nhiều gấu bông đáng yêu, thoạt nhìn đây là phòng dành riêng cho một thiên thần bé nhỏ nào đó. Nhưng không... "Đại tiểu thư. Dậy mau! Dậy mau lên! Hôm nay lão gia về nhà " giọng Nhu quản gia gọi có phần gấp gáp. Gọi đến mấy lần. Nhưng sau tấm màn kia không có chút động tĩnh. Con sâu lười đang ngủ say như chết. Nó chỉ khẽ xoay người gác chân kẹp ngang con gấu bông đáng thương. Nhu quản gia sắp bó tay rồi. "Tiểu thư! Tiểu thư nhanh lên! Phu nhân sắp..." lời còn chưa dứt bỗng cánh cửa bị mở ra. Một người phụ nữ trung niên xinh đẹp kiều diễm bước vào. Thế nhưng hành động sau đó quả là không chừa tý hình tượng nào… An Hòa tình cảm với Dương Di vẫn luôn ở trạng thái trầm mặc không vui, lại một đêm nữa mượn rượu giải sầu tại quán bar thân quen. Rượu vừa ra thì Hàn Tâm Kỳ gọi tới. Nghe Hàn Tâm Kỳ nói địa chỉ là nhà cũ thì An Hòa cũng đoán được một phần có lẽ hai người ấy cãi nhau."Được, mình đón cậu ngay"Thật mau An Hòa dừng xe trước nhà Hạ Minh Lam, chỉ thấy Hàn Tâm Kỳ ngồi xổm trước cổng lớn, trên người là bộ lễ phục mỏng manh."Con nhóc Hạ Minh Lam này cũng nhẫn tâm thật, vứt cậu trước cửa nhà luôn", An Hòa giọng điệu có chút phô trương, nghĩ trêu Hàn Tâm Kỳ một chút nhưng Hàn Tâm Kỳ trầm mặc không nói làm An Hòa cũng chỉ đành thở dài lên xe."Bây giờ cũng muộn rồi, cậu muốn đi đâu?" An Hòa liếc thấy Hàn Tâm Kỳ ảm đạm, biết chắc người này không muốn về nhà."Quán bar", Hàn Tâm Kỳ ngắn gọn trả lời."Này, hai người cãi nhau à? Tớ nói cho cậu biết..."An Hòa chưa nói hết câu thì trước mắt một dòng ánh sáng cực lớn rọi thẳng vào mặt, sau đó là tiếng thắng xe lét két, cuối cùng là tiếng va chạm đổ vỡ.- ----------------------------Sau khi Hàn Tâm Kỳ rời đi, Hạ Minh Lam trằn trọc không ngủ được, rõ ràng lúc hôn nhau, mọi cảm xúc dường như trở lại, cảm nhận rõ ràng tình cảm của nhau nhưng tại sao người phụ nữ ấy vẫn luôn không hối hận, tại sao cứ phải rời đi. Giữa đêm thanh vắng, tiếng chuông điện thoại âm ĩ làm cắt mạch suy nghĩ, cũng phá lệ chói tai.Nhìn dãi số lạ Hạ Minh Lam vẫn là quyết định nghe máy."Alo..""Hạ tiểu thư,... ta là vú Ngô... Hàn Tâm Kỳ... Hàn Tâm Kỳ tiểu thư..."Vú Ngô? Hạ Minh Lam nhận thức là vú Ngô trong nhà Hàn Tâm Kỳ, nhưng tại sao giọng vú Ngô lại run rẩy hoảng loạn, Hàn Tâm Kỳ làm sao? Tim Hạ Minh Lam đột nhiên gia tốc, cảm giác sắp hít thở không xong."Chị ấy làm sao?""Tiểu Hàn gặp tai nạn, đang cấp cứu ở bệnh viện C, bác sĩ nói tình hình khá nghiêm trọng..."Điện thoại rơi trên đất, lỗ tai Hạ Minh Lam như ù đi. Đầu óc trống rỗng cả người tê cứng. Hàn Tâm Kỳ của nàng bị tai nạn sao, rõ ràng lúc tối còn ở đây, tại ngôi nhà này... là vì mình đã làm Hàn Tâm Kỳ rời đi nên mới gặp tai nạn... Không suy nghĩ thêm nữa, Hạ Minh Lam thất thiểu chạy tới bệnh viện.Dùng tốc độ cược cả tính mạng mà chạy tới bệnh viện, Hạ Minh Lam chỉ thấy ngoài phòng cấp cứu có vú ngô và cả Dương Di. Dương Di gương mặt tái xanh ngồi trên ghế chờ nhìn cũng không khá hơn là mấy."Vú Ngô, Dương Di, tình hình sao rồi? Tại sao?"Dương Di thấy Hạ Minh Lam thì nước mắt bắt đầu rơi, nắm lấy tay Hạ Minh Lam, môi Dương Di run run."Tài xế say rượu đâm vào xe chị ấy... chị ấy cùng Hàn Tâm Kỳ đi chung, mình... mình thấy rất nhiều máu. Minh Lam mình sợ... sợ..." Dương Di khóc nứt nở, giờ phút này nàng không giữ được bình tĩnh nữa."Đừng nói bậy, sẽ không sao đâu..." an ủi Dương Di nhưng thật ra tâm trạng Hạ Minh Lam cũng không khá hơn mấy. Nhìn bảng cấp cứu phát sáng và sự im lặng phía sau cánh cửa, tim Hạ Minh Lam như bị ngàn mũi kim đâm trúng, tại sao lại làm tổn thương nhau, tại sao lại để Hàn Tâm Kỳ rời đi như vậy rồi gặp tai nạn.Cả thế giới trước mắt đột nhiên tối sầm lại, nếu Hàn Tâm Kỳ có mệnh hệ gì, Hạ Minh Lam sẽ đau khổ cả đời, day dứt cùng nuối tiếc. Nếu Hàn Tâm Kỳ bình an, Hạ Minh Lam nghĩ trong lòng sẽ trân trọng mọi thứ, không trẻ con giận dỗi như thế nữa, trân trọng từng khoảnh khắc ở cùng nhau...

Chương 58