Lời người dịchCuốn sách này được chia làm ba phần(sau đó ra thêm các tập tiếp), phần một của cư sĩ Quả Khanh, phần hai là câu chuyện của nhiều tác giả trên nhiều nước(đích thân mục kích hoặc nghe kể) đã viết ra và gởi đến Hội Đạo Đức Trung Hoa. Phần ba là chuyện do ký giả trực tiếp phỏng vấn hay nghe kể lại mà viết raTôi đã cất công săn lùng trong rừng hồi ký nguyên tác Hán tự mênh mông để tìm những câu chuyện hay và hữu ích; sau đó chắt lọc; tuyển lựa, rồi dịch ra để chia sẻ cùng bạn đọc. Quý vị có quyền tin hoặc không. Nhưng tập sách này không đơn thuần là chuyện đọc “để mua vui một vài trống canh” mà mang theo cả tấm lòng yêu thương nhân gian của người viết lẫn người dịch.Trong thời buổi ngày nay, đọc một tờ báo, lên một trang net, chúng ta thấy tội ác dẫy đầy, tàn nhẫn, kinh hãi đến mức báo động. Tất cả đều do con người không tin nhân quả. Vì không tin nên không biết sợ nên chẳng cẩn trọng giữ gìn. Đến nỗi một nhà nghiên cứu giáo dục đã phải than rằng: Đây là thời “cái ác lên ngôi…
Chương 157: Thái Minh Thông
Báo Ứng Hiện ĐờiTác giả: Cư sĩ Quả KhanhTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Lịch Sử, Truyện Mạt Thế, Truyện Xuyên KhôngLời người dịchCuốn sách này được chia làm ba phần(sau đó ra thêm các tập tiếp), phần một của cư sĩ Quả Khanh, phần hai là câu chuyện của nhiều tác giả trên nhiều nước(đích thân mục kích hoặc nghe kể) đã viết ra và gởi đến Hội Đạo Đức Trung Hoa. Phần ba là chuyện do ký giả trực tiếp phỏng vấn hay nghe kể lại mà viết raTôi đã cất công săn lùng trong rừng hồi ký nguyên tác Hán tự mênh mông để tìm những câu chuyện hay và hữu ích; sau đó chắt lọc; tuyển lựa, rồi dịch ra để chia sẻ cùng bạn đọc. Quý vị có quyền tin hoặc không. Nhưng tập sách này không đơn thuần là chuyện đọc “để mua vui một vài trống canh” mà mang theo cả tấm lòng yêu thương nhân gian của người viết lẫn người dịch.Trong thời buổi ngày nay, đọc một tờ báo, lên một trang net, chúng ta thấy tội ác dẫy đầy, tàn nhẫn, kinh hãi đến mức báo động. Tất cả đều do con người không tin nhân quả. Vì không tin nên không biết sợ nên chẳng cẩn trọng giữ gìn. Đến nỗi một nhà nghiên cứu giáo dục đã phải than rằng: Đây là thời “cái ác lên ngôi… Cách đây không lâu, tiên sinh Thái Minh Thông kể cho tôi nghe câu chuyện báo ứng có thực của gia đình ông:Ông cố của Minh Thông rất giàu, điền sản phong nhiêu, nuôi trâu cày cấy.Hôm nọ ông cố đang xỏ mũi con nghé, nó đau quá nên tung chân đá nhằm chỗ hiểm làm chủ nhân vong mạng, ông nội Minh Thông thấy ba mình chết thảm, nổi giận xung thiên, liền cầm chùy đến, quyết đập chết con trâu nhỏ.Trâu mẹ thấy chủ cầm hung khí, vội quỳ xuống rống lên đau khổ, mắt tuôn lệ đầm đìa, tỏ ý van xin chủ nhân đừng giết con mình, nhưng ông nội Minh Thông cơn giận đang bốc cao khó kiềm chế, nên cứ nện chùy liên tục vào đầu con trâu nhỏ, khiến máu văng bắn tung tóe và con nghé ngã xuống đất… ông nội liền chặt chân tay nó, treo thân thể lên cây, trâu vẫn còn sống mà bị ông lột da, xẻo từng miếng thịt, hành hạ đến tận cùng.Do nông dân ở đây không ăn thịt trâu, cho nên ông cứ xẻo thịt ném loạn xạ trên đất, để mặc cho nó ung thối sinh giòi.Con trâu bị hành hạ ngược đãi thống thiết, chịu cảnh đau đớn này kéo dài đến ba ngày sau mới tắt thở.Sau đó, ông nội Minh Thông mơ thấy có một đứa bé nói với mình:Ngươi khiến ta phải sớm xa lìa tình yêu thương của mẹ, còn độc ác tàn nhẫn lột da, xẻo thịt… hành ta thống khổ ba ngày mới chết, ta nguyền sẽ báo thù, khiến ba đời dòng họ nhà ngươi sống chẳng an, phải chịu cảnh “gia phá nhân vong”.Sau đó ông nội kết hôn sinh được một trai (là cha của Minh Thông) thằng con mới được ba tuổi thì vợ ông mất.Ba năm sau, ông nội lấy vợ lại.Phụ thân Minh Thông trưởng thành, kết hôn và sinh ra Minh Thông.Khi Minh Thông được ba tuổi, thì mẹ ông vô duyên vô cớ bỏ nhà đi mất.Minh Thông lên sáu tuổi, thì phụ thân lấy vợ lại, tính ra cả hai đời họ Thái đều phải sớm lìa mẹ ruột và hứng chịu cảnh mẹ ghẻ ngược đãi.Hiện tại, ông nội bà nội, cha mẹ Minh Thông đều đã qua đời.Minh Thông sau khi kết hôn, cũng sinh được hai con, nhưng lúc con trai trưởng ba tuổi, con thứ một tuổi; thì tình cảm vợ chồng ông đang thắm thiết, bỗng sinh chuyện phải xa nhau, khi thằng con cả sáu tuổi, thì ông ly hôn vợ cũ và cưới vợ mới hiện nay.Thái Minh Thông hồi nhỏ từng bị em trai đánh vào đầu gây thương tích nặng.Hiện giờ nơi đầu còn vết lõm vào.Người bình thường đi đường thì cẳng chân và bắp đùi phải thẳng mới dễ bước, nhưng riêng ông mỗi lần đi đường, do xương sụn chỗ đầu gối cứ nhô ra, nên đi đường hay bị va đập, vì vậy mà phải mổ lấy xương đó ra.Không những thế, lúc ông phục vụ nơi quân ngũ, bỗng phát bệnh đau bụng, còn bị bác sĩ chẩn đoán nhầm là: “Đau ruột thừa, phải mổ gấp”.Nhưng lúc tiêm thuốc họ vô tình làm tổn thương thần kinh xương sống, khiến ông chẳng những không thể cúi khom mà còn khó thể đứng lâu.Sau khi giải ngũ, ông lại gặp phải tai nạn bị gãy chân, hiện giờ do gắn trụ thép ở bên trong nên cử động càng thêm bất tiện.Chưa hết, trước khi ngủ, ông luôn phải nhờ vợ cầm chùy đến nện vào chân mới ngủ được, ngày nào cũng vậy.Minh Thông khẳng định: Mình chính là ông nội chuyển thế đầu thai nên đầu mới bị đánh trọng thương, bụng còn bị mổ nhầm đau đớn, đêm nào cũng phải nếm cảnh cho chùy đập vào chân mới ngủ được, các hiện tượng này đều là trả báo!…Năm nay Thái Minh Thông 31 tuổi, nhờ tham dự Phật thất tu trì mà được cảm ứng vi diệu, có thể nhớ ra tiền kiếp và thuật lại cho tôi nghe.Vì vậy, quý vị không nên sát sinh, phải phóng sinh và phát tâm từ giúp người nghèo khó.Nếu biết hỗ trợ giúp mọi loài sống an thì cuộc sống ta cũng được an.Sư Huệ Thâm kể -30/10/1982 (Trích dịch Tạp chí Từ Vân quyền 7).
Cách đây không lâu, tiên sinh Thái Minh Thông kể cho tôi nghe câu chuyện báo ứng có thực của gia đình ông:Ông cố của Minh Thông rất giàu, điền sản phong nhiêu, nuôi trâu cày cấy.Hôm nọ ông cố đang xỏ mũi con nghé, nó đau quá nên tung chân đá nhằm chỗ hiểm làm chủ nhân vong mạng, ông nội Minh Thông thấy ba mình chết thảm, nổi giận xung thiên, liền cầm chùy đến, quyết đập chết con trâu nhỏ.Trâu mẹ thấy chủ cầm hung khí, vội quỳ xuống rống lên đau khổ, mắt tuôn lệ đầm đìa, tỏ ý van xin chủ nhân đừng giết con mình, nhưng ông nội Minh Thông cơn giận đang bốc cao khó kiềm chế, nên cứ nện chùy liên tục vào đầu con trâu nhỏ, khiến máu văng bắn tung tóe và con nghé ngã xuống đất… ông nội liền chặt chân tay nó, treo thân thể lên cây, trâu vẫn còn sống mà bị ông lột da, xẻo từng miếng thịt, hành hạ đến tận cùng.
Do nông dân ở đây không ăn thịt trâu, cho nên ông cứ xẻo thịt ném loạn xạ trên đất, để mặc cho nó ung thối sinh giòi.
Con trâu bị hành hạ ngược đãi thống thiết, chịu cảnh đau đớn này kéo dài đến ba ngày sau mới tắt thở.Sau đó, ông nội Minh Thông mơ thấy có một đứa bé nói với mình:Ngươi khiến ta phải sớm xa lìa tình yêu thương của mẹ, còn độc ác tàn nhẫn lột da, xẻo thịt… hành ta thống khổ ba ngày mới chết, ta nguyền sẽ báo thù, khiến ba đời dòng họ nhà ngươi sống chẳng an, phải chịu cảnh “gia phá nhân vong”.Sau đó ông nội kết hôn sinh được một trai (là cha của Minh Thông) thằng con mới được ba tuổi thì vợ ông mất.
Ba năm sau, ông nội lấy vợ lại.Phụ thân Minh Thông trưởng thành, kết hôn và sinh ra Minh Thông.
Khi Minh Thông được ba tuổi, thì mẹ ông vô duyên vô cớ bỏ nhà đi mất.
Minh Thông lên sáu tuổi, thì phụ thân lấy vợ lại, tính ra cả hai đời họ Thái đều phải sớm lìa mẹ ruột và hứng chịu cảnh mẹ ghẻ ngược đãi.Hiện tại, ông nội bà nội, cha mẹ Minh Thông đều đã qua đời.
Minh Thông sau khi kết hôn, cũng sinh được hai con, nhưng lúc con trai trưởng ba tuổi, con thứ một tuổi; thì tình cảm vợ chồng ông đang thắm thiết, bỗng sinh chuyện phải xa nhau, khi thằng con cả sáu tuổi, thì ông ly hôn vợ cũ và cưới vợ mới hiện nay.Thái Minh Thông hồi nhỏ từng bị em trai đánh vào đầu gây thương tích nặng.
Hiện giờ nơi đầu còn vết lõm vào.
Người bình thường đi đường thì cẳng chân và bắp đùi phải thẳng mới dễ bước, nhưng riêng ông mỗi lần đi đường, do xương sụn chỗ đầu gối cứ nhô ra, nên đi đường hay bị va đập, vì vậy mà phải mổ lấy xương đó ra.
Không những thế, lúc ông phục vụ nơi quân ngũ, bỗng phát bệnh đau bụng, còn bị bác sĩ chẩn đoán nhầm là: “Đau ruột thừa, phải mổ gấp”.
Nhưng lúc tiêm thuốc họ vô tình làm tổn thương thần kinh xương sống, khiến ông chẳng những không thể cúi khom mà còn khó thể đứng lâu.Sau khi giải ngũ, ông lại gặp phải tai nạn bị gãy chân, hiện giờ do gắn trụ thép ở bên trong nên cử động càng thêm bất tiện.
Chưa hết, trước khi ngủ, ông luôn phải nhờ vợ cầm chùy đến nện vào chân mới ngủ được, ngày nào cũng vậy.Minh Thông khẳng định: Mình chính là ông nội chuyển thế đầu thai nên đầu mới bị đánh trọng thương, bụng còn bị mổ nhầm đau đớn, đêm nào cũng phải nếm cảnh cho chùy đập vào chân mới ngủ được, các hiện tượng này đều là trả báo!…Năm nay Thái Minh Thông 31 tuổi, nhờ tham dự Phật thất tu trì mà được cảm ứng vi diệu, có thể nhớ ra tiền kiếp và thuật lại cho tôi nghe.Vì vậy, quý vị không nên sát sinh, phải phóng sinh và phát tâm từ giúp người nghèo khó.
Nếu biết hỗ trợ giúp mọi loài sống an thì cuộc sống ta cũng được an.Sư Huệ Thâm kể -30/10/1982 (Trích dịch Tạp chí Từ Vân quyền 7).
Báo Ứng Hiện ĐờiTác giả: Cư sĩ Quả KhanhTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Lịch Sử, Truyện Mạt Thế, Truyện Xuyên KhôngLời người dịchCuốn sách này được chia làm ba phần(sau đó ra thêm các tập tiếp), phần một của cư sĩ Quả Khanh, phần hai là câu chuyện của nhiều tác giả trên nhiều nước(đích thân mục kích hoặc nghe kể) đã viết ra và gởi đến Hội Đạo Đức Trung Hoa. Phần ba là chuyện do ký giả trực tiếp phỏng vấn hay nghe kể lại mà viết raTôi đã cất công săn lùng trong rừng hồi ký nguyên tác Hán tự mênh mông để tìm những câu chuyện hay và hữu ích; sau đó chắt lọc; tuyển lựa, rồi dịch ra để chia sẻ cùng bạn đọc. Quý vị có quyền tin hoặc không. Nhưng tập sách này không đơn thuần là chuyện đọc “để mua vui một vài trống canh” mà mang theo cả tấm lòng yêu thương nhân gian của người viết lẫn người dịch.Trong thời buổi ngày nay, đọc một tờ báo, lên một trang net, chúng ta thấy tội ác dẫy đầy, tàn nhẫn, kinh hãi đến mức báo động. Tất cả đều do con người không tin nhân quả. Vì không tin nên không biết sợ nên chẳng cẩn trọng giữ gìn. Đến nỗi một nhà nghiên cứu giáo dục đã phải than rằng: Đây là thời “cái ác lên ngôi… Cách đây không lâu, tiên sinh Thái Minh Thông kể cho tôi nghe câu chuyện báo ứng có thực của gia đình ông:Ông cố của Minh Thông rất giàu, điền sản phong nhiêu, nuôi trâu cày cấy.Hôm nọ ông cố đang xỏ mũi con nghé, nó đau quá nên tung chân đá nhằm chỗ hiểm làm chủ nhân vong mạng, ông nội Minh Thông thấy ba mình chết thảm, nổi giận xung thiên, liền cầm chùy đến, quyết đập chết con trâu nhỏ.Trâu mẹ thấy chủ cầm hung khí, vội quỳ xuống rống lên đau khổ, mắt tuôn lệ đầm đìa, tỏ ý van xin chủ nhân đừng giết con mình, nhưng ông nội Minh Thông cơn giận đang bốc cao khó kiềm chế, nên cứ nện chùy liên tục vào đầu con trâu nhỏ, khiến máu văng bắn tung tóe và con nghé ngã xuống đất… ông nội liền chặt chân tay nó, treo thân thể lên cây, trâu vẫn còn sống mà bị ông lột da, xẻo từng miếng thịt, hành hạ đến tận cùng.Do nông dân ở đây không ăn thịt trâu, cho nên ông cứ xẻo thịt ném loạn xạ trên đất, để mặc cho nó ung thối sinh giòi.Con trâu bị hành hạ ngược đãi thống thiết, chịu cảnh đau đớn này kéo dài đến ba ngày sau mới tắt thở.Sau đó, ông nội Minh Thông mơ thấy có một đứa bé nói với mình:Ngươi khiến ta phải sớm xa lìa tình yêu thương của mẹ, còn độc ác tàn nhẫn lột da, xẻo thịt… hành ta thống khổ ba ngày mới chết, ta nguyền sẽ báo thù, khiến ba đời dòng họ nhà ngươi sống chẳng an, phải chịu cảnh “gia phá nhân vong”.Sau đó ông nội kết hôn sinh được một trai (là cha của Minh Thông) thằng con mới được ba tuổi thì vợ ông mất.Ba năm sau, ông nội lấy vợ lại.Phụ thân Minh Thông trưởng thành, kết hôn và sinh ra Minh Thông.Khi Minh Thông được ba tuổi, thì mẹ ông vô duyên vô cớ bỏ nhà đi mất.Minh Thông lên sáu tuổi, thì phụ thân lấy vợ lại, tính ra cả hai đời họ Thái đều phải sớm lìa mẹ ruột và hứng chịu cảnh mẹ ghẻ ngược đãi.Hiện tại, ông nội bà nội, cha mẹ Minh Thông đều đã qua đời.Minh Thông sau khi kết hôn, cũng sinh được hai con, nhưng lúc con trai trưởng ba tuổi, con thứ một tuổi; thì tình cảm vợ chồng ông đang thắm thiết, bỗng sinh chuyện phải xa nhau, khi thằng con cả sáu tuổi, thì ông ly hôn vợ cũ và cưới vợ mới hiện nay.Thái Minh Thông hồi nhỏ từng bị em trai đánh vào đầu gây thương tích nặng.Hiện giờ nơi đầu còn vết lõm vào.Người bình thường đi đường thì cẳng chân và bắp đùi phải thẳng mới dễ bước, nhưng riêng ông mỗi lần đi đường, do xương sụn chỗ đầu gối cứ nhô ra, nên đi đường hay bị va đập, vì vậy mà phải mổ lấy xương đó ra.Không những thế, lúc ông phục vụ nơi quân ngũ, bỗng phát bệnh đau bụng, còn bị bác sĩ chẩn đoán nhầm là: “Đau ruột thừa, phải mổ gấp”.Nhưng lúc tiêm thuốc họ vô tình làm tổn thương thần kinh xương sống, khiến ông chẳng những không thể cúi khom mà còn khó thể đứng lâu.Sau khi giải ngũ, ông lại gặp phải tai nạn bị gãy chân, hiện giờ do gắn trụ thép ở bên trong nên cử động càng thêm bất tiện.Chưa hết, trước khi ngủ, ông luôn phải nhờ vợ cầm chùy đến nện vào chân mới ngủ được, ngày nào cũng vậy.Minh Thông khẳng định: Mình chính là ông nội chuyển thế đầu thai nên đầu mới bị đánh trọng thương, bụng còn bị mổ nhầm đau đớn, đêm nào cũng phải nếm cảnh cho chùy đập vào chân mới ngủ được, các hiện tượng này đều là trả báo!…Năm nay Thái Minh Thông 31 tuổi, nhờ tham dự Phật thất tu trì mà được cảm ứng vi diệu, có thể nhớ ra tiền kiếp và thuật lại cho tôi nghe.Vì vậy, quý vị không nên sát sinh, phải phóng sinh và phát tâm từ giúp người nghèo khó.Nếu biết hỗ trợ giúp mọi loài sống an thì cuộc sống ta cũng được an.Sư Huệ Thâm kể -30/10/1982 (Trích dịch Tạp chí Từ Vân quyền 7).