Tik tok tik tok Hoa Y tỉnh lại trong một căn phòng cũ kĩ, toàn bộ căn phòng được làm bằng gỗ và có biểu hiện của sự mục nát. Đẩy cửa bước ra ngoài, đây là dáng vẻ của một ngôi làng, có chút hoang vu, sương mù dày đặc âm u thậm chí còn mang tử khí. Cô chọn một nơi kín đáo tiếp thu kí ức của nguyên chủ. Nguyên chủ tên Mạnh Hoa Y, 23 tuổi...hết. ... ... Cái quần què gì vậy? -_-!! "6996 anh cút ra đây cho tôi" 6996 cảm nhận được cơn giận dữ của kí chủ nhà mình đành phải chòi lên giải thích [Kí chủ tôi cũng không có cách nào a~ nguyên thân không có kí ức âu cũng vì sự vận hành của thế giới này á, vậy nên bà cô của tôi ơi bớt giận bớt giận nào] Hoa Y đến là ba chấm, mặc dù được 6996 mềm mỏng giải thích song cũng không thể nguôi ngoai đi nộ khí của cô, càng ngày kịch bản càng quá đáng thế này chơi sao? Thật cố ý bắt nạt nhóc đáng thương là cô mà. Hiện tại cô toàn cầm nhầm kịch bản auto mò mẫm, cứ truyền tống vô thế giới đờ đẫn mờ mịt mà làm nhiệm vụ, cái tháng ngày địa ngục này vẫn không…
Chương 214: Sống sót
[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 2)Tác giả: Tây Linh Nhược VũTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Võng DuTik tok tik tok Hoa Y tỉnh lại trong một căn phòng cũ kĩ, toàn bộ căn phòng được làm bằng gỗ và có biểu hiện của sự mục nát. Đẩy cửa bước ra ngoài, đây là dáng vẻ của một ngôi làng, có chút hoang vu, sương mù dày đặc âm u thậm chí còn mang tử khí. Cô chọn một nơi kín đáo tiếp thu kí ức của nguyên chủ. Nguyên chủ tên Mạnh Hoa Y, 23 tuổi...hết. ... ... Cái quần què gì vậy? -_-!! "6996 anh cút ra đây cho tôi" 6996 cảm nhận được cơn giận dữ của kí chủ nhà mình đành phải chòi lên giải thích [Kí chủ tôi cũng không có cách nào a~ nguyên thân không có kí ức âu cũng vì sự vận hành của thế giới này á, vậy nên bà cô của tôi ơi bớt giận bớt giận nào] Hoa Y đến là ba chấm, mặc dù được 6996 mềm mỏng giải thích song cũng không thể nguôi ngoai đi nộ khí của cô, càng ngày kịch bản càng quá đáng thế này chơi sao? Thật cố ý bắt nạt nhóc đáng thương là cô mà. Hiện tại cô toàn cầm nhầm kịch bản auto mò mẫm, cứ truyền tống vô thế giới đờ đẫn mờ mịt mà làm nhiệm vụ, cái tháng ngày địa ngục này vẫn không… Chợt một con sói không biết từ đâu nhảy bổ ra lao vào đám người, nó điên cuồng cắn loạn không ít người bị thương.Hữu Bằng cũng bị thương đám người càng trở nên thê thảm, Lục Nghị lấy ra chút thuốc cuối cùng cố gắng chữa trị vết thương cho bọn họ.Hoa Y híp mắt quan sát, xem ra phó bản này nên kết thúc rồi."Lục Nghị, cậu từng học y?" Hoa Y dựa vào thân cây nhìn hắn bận rộn băng bó cho mọi người."Liên quan gì đến cô" Lục Nghị bực bội trả lời.Hoa Y nở nụ cười: "Làm thế nào để ẩn núp tốt nhất trong một đám người, một chàng trai trông như sinh viên đại học, lại biết chữa bệnh đồng thời tính cách bộc trực, thẳng thắn, xem ta cậu rất được yêu thích nhỉ?".Lục Nghị khựng lại, cau mày nhìn lên: "Ý cô là gì đừng có bóng gió"."Tôi chỉ muốn nói cho mọi người một thông tin, tên sát nhân còn lại tìm thấy rồi, sói điên cắn quàng nhưng lại không cắn một người, vì sao bởi vì chó khôn không cắn chủ, muốn sống sót thì tự nhận thức sớm đi" nói xong cô xoay người rời khỏi, cô đây là không muốn chết chùm với đám người này nha.Hữu Bằng cau chặt lông mày, lượng thông tin đánh úp đến khiến hắn không kịp trở tay, ánh mắt va phải đôi mắt tin tưởng cùng ỷ lại của Lục Nghị khiến hắn không biết phải làm sao.Ngược lại hai người bên cạnh đã sớm im lặng nhìn nhau.Toàn không gian rơi vào sự im lặng chết chóc.————————————"Chúc mừng người chơi đã vượt qua phó bản "Ma sói" người chơi được thưởng 10000 vàng và đạt lv5".Hoa Y nhận thưởng xong bước ra ngoài, ánh mắt cô tối lại nguy hiểm nhìn người bên cạnh.Từ Phong cụp mắt: "Tìm một chỗ tôi sẽ nói hết mọi chuyện cho em".————————————Nuốt trôi ngụm trà Hoa Y liền cảm khái nhìn hắn, hoá ra con hàng này là NPC một chuỗi số liệu lại còn là chuỗi số liệu tự có ý thức.Theo lời hắn kể trò chơi này được duy trì bởi AI trí năng cao cấp do con người sáng tạo ra, nhằm nâng cao khả năng tiềm lực của con người, đồng thời phát triển dị năng khi trái đất đang rơi vào sự xâm lược của sinh vật lạ.Hiện tại trái đất được thống trị bởi sinh vật lạ, và con người chỉ có thể sống chui lủi dưới lòng đất.Mà hắn là NPC tự có ý thức, vài ngày trước biến mất chính là hắn cùng AI trí năng đấu đá, giành quyền điều khiển hệ thống, đây cũng là lý do cho sự thay đổi tính cách của hắn.Từ một NPC luôn lạnh lùng, cứng nhắc sau khi tiếp nhận tri thức nhân loại đã có thêm nhiều loại cảm xúc mới lạ.Nói cách khác bây giờ hắn là hệ thống, hệ thống cũng là hắn đó là lý do vì sao con hàng này pug game đến thế.Hoa Y day trán cảm thấy đầu óc hơi đau, cuối cùng thế giới này rối loạn thành một đoàn Boss lớn Boss nhỏ cuối cùng trân chính Boss lại ngồi bên cạnh cô.Từ Phong ánh mắt thấp thỏm nhìn cô: "Em giận tôi vì giấu diếm em sao?".Hoa Y trợn mắt nhìn hắn, giận chứ tất nhiên là giận nhưng điều cô lo lắng hơn là con hàng này không có thân thể vậy mai sau cô rời khỏi các trò chơi rách này thì phải làm sao???"Em muốn rời khỏi?!!" Từ Phong ánh mắt bi thương kêu lên."Lại đọc suy nghĩ em, anh có biết quyền riêng tư của con người không hả" đúng thế con hàng này con có thể đọc suy nghĩ căn bản là sóng não của cô được nối với hệ thống mà hắn chính là hệ thống, đời sống riêng tư của cô đều được phơi này thông thống trước mặt hắn.Từ Phong oan ức, ánh mắt vô cùng bi thương nhìn cô."Vốn là định thế nhưng anh ờ đây rồi em còn đi đâu nữa" Hoa Y lườm hắn cảnh cáo hắn không được đọc suy nghĩ của cô nữa.Từ Phong nở nụ cười kéo cô ôm vào lòng: "Được cảm ơn em vì đã ở bên tôi".Hoa Y thờ dài ôm lại hắn, xem ra cô cũng sắp phải rời đi chỉ có thể bồi hắn bao nhiêu hay bất nhiêu thôi.Từ Phong ôm cô thật chặt, hắn nở nụ cười ánh mắt lại lạnh lẽo tối tăm, là cô không biết thế giới ngoài kia giờ đã trở thành đống đổ nát, con người tuyệt chủng, ở lại bên cạnh hắn là do cô quyết định cũng do hắn quyết định.
Chợt một con sói không biết từ đâu nhảy bổ ra lao vào đám người, nó điên cuồng cắn loạn không ít người bị thương.
Hữu Bằng cũng bị thương đám người càng trở nên thê thảm, Lục Nghị lấy ra chút thuốc cuối cùng cố gắng chữa trị vết thương cho bọn họ.
Hoa Y híp mắt quan sát, xem ra phó bản này nên kết thúc rồi.
"Lục Nghị, cậu từng học y?" Hoa Y dựa vào thân cây nhìn hắn bận rộn băng bó cho mọi người.
"Liên quan gì đến cô" Lục Nghị bực bội trả lời.
Hoa Y nở nụ cười: "Làm thế nào để ẩn núp tốt nhất trong một đám người, một chàng trai trông như sinh viên đại học, lại biết chữa bệnh đồng thời tính cách bộc trực, thẳng thắn, xem ta cậu rất được yêu thích nhỉ?".
Lục Nghị khựng lại, cau mày nhìn lên: "Ý cô là gì đừng có bóng gió".
"Tôi chỉ muốn nói cho mọi người một thông tin, tên sát nhân còn lại tìm thấy rồi, sói điên cắn quàng nhưng lại không cắn một người, vì sao bởi vì chó khôn không cắn chủ, muốn sống sót thì tự nhận thức sớm đi" nói xong cô xoay người rời khỏi, cô đây là không muốn chết chùm với đám người này nha.
Hữu Bằng cau chặt lông mày, lượng thông tin đánh úp đến khiến hắn không kịp trở tay, ánh mắt va phải đôi mắt tin tưởng cùng ỷ lại của Lục Nghị khiến hắn không biết phải làm sao.
Ngược lại hai người bên cạnh đã sớm im lặng nhìn nhau.
Toàn không gian rơi vào sự im lặng chết chóc.
————————————
"Chúc mừng người chơi đã vượt qua phó bản "Ma sói" người chơi được thưởng 10000 vàng và đạt lv5".
Hoa Y nhận thưởng xong bước ra ngoài, ánh mắt cô tối lại nguy hiểm nhìn người bên cạnh.
Từ Phong cụp mắt: "Tìm một chỗ tôi sẽ nói hết mọi chuyện cho em".
————————————
Nuốt trôi ngụm trà Hoa Y liền cảm khái nhìn hắn, hoá ra con hàng này là NPC một chuỗi số liệu lại còn là chuỗi số liệu tự có ý thức.
Theo lời hắn kể trò chơi này được duy trì bởi AI trí năng cao cấp do con người sáng tạo ra, nhằm nâng cao khả năng tiềm lực của con người, đồng thời phát triển dị năng khi trái đất đang rơi vào sự xâm lược của sinh vật lạ.
Hiện tại trái đất được thống trị bởi sinh vật lạ, và con người chỉ có thể sống chui lủi dưới lòng đất.
Mà hắn là NPC tự có ý thức, vài ngày trước biến mất chính là hắn cùng AI trí năng đấu đá, giành quyền điều khiển hệ thống, đây cũng là lý do cho sự thay đổi tính cách của hắn.
Từ một NPC luôn lạnh lùng, cứng nhắc sau khi tiếp nhận tri thức nhân loại đã có thêm nhiều loại cảm xúc mới lạ.
Nói cách khác bây giờ hắn là hệ thống, hệ thống cũng là hắn đó là lý do vì sao con hàng này pug game đến thế.
Hoa Y day trán cảm thấy đầu óc hơi đau, cuối cùng thế giới này rối loạn thành một đoàn Boss lớn Boss nhỏ cuối cùng trân chính Boss lại ngồi bên cạnh cô.
Từ Phong ánh mắt thấp thỏm nhìn cô: "Em giận tôi vì giấu diếm em sao?".
Hoa Y trợn mắt nhìn hắn, giận chứ tất nhiên là giận nhưng điều cô lo lắng hơn là con hàng này không có thân thể vậy mai sau cô rời khỏi các trò chơi rách này thì phải làm sao???
"Em muốn rời khỏi?!!" Từ Phong ánh mắt bi thương kêu lên.
"Lại đọc suy nghĩ em, anh có biết quyền riêng tư của con người không hả" đúng thế con hàng này con có thể đọc suy nghĩ căn bản là sóng não của cô được nối với hệ thống mà hắn chính là hệ thống, đời sống riêng tư của cô đều được phơi này thông thống trước mặt hắn.
Từ Phong oan ức, ánh mắt vô cùng bi thương nhìn cô.
"Vốn là định thế nhưng anh ờ đây rồi em còn đi đâu nữa" Hoa Y lườm hắn cảnh cáo hắn không được đọc suy nghĩ của cô nữa.
Từ Phong nở nụ cười kéo cô ôm vào lòng: "Được cảm ơn em vì đã ở bên tôi".
Hoa Y thờ dài ôm lại hắn, xem ra cô cũng sắp phải rời đi chỉ có thể bồi hắn bao nhiêu hay bất nhiêu thôi.
Từ Phong ôm cô thật chặt, hắn nở nụ cười ánh mắt lại lạnh lẽo tối tăm, là cô không biết thế giới ngoài kia giờ đã trở thành đống đổ nát, con người tuyệt chủng, ở lại bên cạnh hắn là do cô quyết định cũng do hắn quyết định.
[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 2)Tác giả: Tây Linh Nhược VũTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Võng DuTik tok tik tok Hoa Y tỉnh lại trong một căn phòng cũ kĩ, toàn bộ căn phòng được làm bằng gỗ và có biểu hiện của sự mục nát. Đẩy cửa bước ra ngoài, đây là dáng vẻ của một ngôi làng, có chút hoang vu, sương mù dày đặc âm u thậm chí còn mang tử khí. Cô chọn một nơi kín đáo tiếp thu kí ức của nguyên chủ. Nguyên chủ tên Mạnh Hoa Y, 23 tuổi...hết. ... ... Cái quần què gì vậy? -_-!! "6996 anh cút ra đây cho tôi" 6996 cảm nhận được cơn giận dữ của kí chủ nhà mình đành phải chòi lên giải thích [Kí chủ tôi cũng không có cách nào a~ nguyên thân không có kí ức âu cũng vì sự vận hành của thế giới này á, vậy nên bà cô của tôi ơi bớt giận bớt giận nào] Hoa Y đến là ba chấm, mặc dù được 6996 mềm mỏng giải thích song cũng không thể nguôi ngoai đi nộ khí của cô, càng ngày kịch bản càng quá đáng thế này chơi sao? Thật cố ý bắt nạt nhóc đáng thương là cô mà. Hiện tại cô toàn cầm nhầm kịch bản auto mò mẫm, cứ truyền tống vô thế giới đờ đẫn mờ mịt mà làm nhiệm vụ, cái tháng ngày địa ngục này vẫn không… Chợt một con sói không biết từ đâu nhảy bổ ra lao vào đám người, nó điên cuồng cắn loạn không ít người bị thương.Hữu Bằng cũng bị thương đám người càng trở nên thê thảm, Lục Nghị lấy ra chút thuốc cuối cùng cố gắng chữa trị vết thương cho bọn họ.Hoa Y híp mắt quan sát, xem ra phó bản này nên kết thúc rồi."Lục Nghị, cậu từng học y?" Hoa Y dựa vào thân cây nhìn hắn bận rộn băng bó cho mọi người."Liên quan gì đến cô" Lục Nghị bực bội trả lời.Hoa Y nở nụ cười: "Làm thế nào để ẩn núp tốt nhất trong một đám người, một chàng trai trông như sinh viên đại học, lại biết chữa bệnh đồng thời tính cách bộc trực, thẳng thắn, xem ta cậu rất được yêu thích nhỉ?".Lục Nghị khựng lại, cau mày nhìn lên: "Ý cô là gì đừng có bóng gió"."Tôi chỉ muốn nói cho mọi người một thông tin, tên sát nhân còn lại tìm thấy rồi, sói điên cắn quàng nhưng lại không cắn một người, vì sao bởi vì chó khôn không cắn chủ, muốn sống sót thì tự nhận thức sớm đi" nói xong cô xoay người rời khỏi, cô đây là không muốn chết chùm với đám người này nha.Hữu Bằng cau chặt lông mày, lượng thông tin đánh úp đến khiến hắn không kịp trở tay, ánh mắt va phải đôi mắt tin tưởng cùng ỷ lại của Lục Nghị khiến hắn không biết phải làm sao.Ngược lại hai người bên cạnh đã sớm im lặng nhìn nhau.Toàn không gian rơi vào sự im lặng chết chóc.————————————"Chúc mừng người chơi đã vượt qua phó bản "Ma sói" người chơi được thưởng 10000 vàng và đạt lv5".Hoa Y nhận thưởng xong bước ra ngoài, ánh mắt cô tối lại nguy hiểm nhìn người bên cạnh.Từ Phong cụp mắt: "Tìm một chỗ tôi sẽ nói hết mọi chuyện cho em".————————————Nuốt trôi ngụm trà Hoa Y liền cảm khái nhìn hắn, hoá ra con hàng này là NPC một chuỗi số liệu lại còn là chuỗi số liệu tự có ý thức.Theo lời hắn kể trò chơi này được duy trì bởi AI trí năng cao cấp do con người sáng tạo ra, nhằm nâng cao khả năng tiềm lực của con người, đồng thời phát triển dị năng khi trái đất đang rơi vào sự xâm lược của sinh vật lạ.Hiện tại trái đất được thống trị bởi sinh vật lạ, và con người chỉ có thể sống chui lủi dưới lòng đất.Mà hắn là NPC tự có ý thức, vài ngày trước biến mất chính là hắn cùng AI trí năng đấu đá, giành quyền điều khiển hệ thống, đây cũng là lý do cho sự thay đổi tính cách của hắn.Từ một NPC luôn lạnh lùng, cứng nhắc sau khi tiếp nhận tri thức nhân loại đã có thêm nhiều loại cảm xúc mới lạ.Nói cách khác bây giờ hắn là hệ thống, hệ thống cũng là hắn đó là lý do vì sao con hàng này pug game đến thế.Hoa Y day trán cảm thấy đầu óc hơi đau, cuối cùng thế giới này rối loạn thành một đoàn Boss lớn Boss nhỏ cuối cùng trân chính Boss lại ngồi bên cạnh cô.Từ Phong ánh mắt thấp thỏm nhìn cô: "Em giận tôi vì giấu diếm em sao?".Hoa Y trợn mắt nhìn hắn, giận chứ tất nhiên là giận nhưng điều cô lo lắng hơn là con hàng này không có thân thể vậy mai sau cô rời khỏi các trò chơi rách này thì phải làm sao???"Em muốn rời khỏi?!!" Từ Phong ánh mắt bi thương kêu lên."Lại đọc suy nghĩ em, anh có biết quyền riêng tư của con người không hả" đúng thế con hàng này con có thể đọc suy nghĩ căn bản là sóng não của cô được nối với hệ thống mà hắn chính là hệ thống, đời sống riêng tư của cô đều được phơi này thông thống trước mặt hắn.Từ Phong oan ức, ánh mắt vô cùng bi thương nhìn cô."Vốn là định thế nhưng anh ờ đây rồi em còn đi đâu nữa" Hoa Y lườm hắn cảnh cáo hắn không được đọc suy nghĩ của cô nữa.Từ Phong nở nụ cười kéo cô ôm vào lòng: "Được cảm ơn em vì đã ở bên tôi".Hoa Y thờ dài ôm lại hắn, xem ra cô cũng sắp phải rời đi chỉ có thể bồi hắn bao nhiêu hay bất nhiêu thôi.Từ Phong ôm cô thật chặt, hắn nở nụ cười ánh mắt lại lạnh lẽo tối tăm, là cô không biết thế giới ngoài kia giờ đã trở thành đống đổ nát, con người tuyệt chủng, ở lại bên cạnh hắn là do cô quyết định cũng do hắn quyết định.