Tik tok tik tok Hoa Y tỉnh lại trong một căn phòng cũ kĩ, toàn bộ căn phòng được làm bằng gỗ và có biểu hiện của sự mục nát. Đẩy cửa bước ra ngoài, đây là dáng vẻ của một ngôi làng, có chút hoang vu, sương mù dày đặc âm u thậm chí còn mang tử khí. Cô chọn một nơi kín đáo tiếp thu kí ức của nguyên chủ. Nguyên chủ tên Mạnh Hoa Y, 23 tuổi...hết. ... ... Cái quần què gì vậy? -_-!! "6996 anh cút ra đây cho tôi" 6996 cảm nhận được cơn giận dữ của kí chủ nhà mình đành phải chòi lên giải thích [Kí chủ tôi cũng không có cách nào a~ nguyên thân không có kí ức âu cũng vì sự vận hành của thế giới này á, vậy nên bà cô của tôi ơi bớt giận bớt giận nào] Hoa Y đến là ba chấm, mặc dù được 6996 mềm mỏng giải thích song cũng không thể nguôi ngoai đi nộ khí của cô, càng ngày kịch bản càng quá đáng thế này chơi sao? Thật cố ý bắt nạt nhóc đáng thương là cô mà. Hiện tại cô toàn cầm nhầm kịch bản auto mò mẫm, cứ truyền tống vô thế giới đờ đẫn mờ mịt mà làm nhiệm vụ, cái tháng ngày địa ngục này vẫn không…

Chương 306: Gặp em ở mạt thế

[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 2)Tác giả: Tây Linh Nhược VũTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Võng DuTik tok tik tok Hoa Y tỉnh lại trong một căn phòng cũ kĩ, toàn bộ căn phòng được làm bằng gỗ và có biểu hiện của sự mục nát. Đẩy cửa bước ra ngoài, đây là dáng vẻ của một ngôi làng, có chút hoang vu, sương mù dày đặc âm u thậm chí còn mang tử khí. Cô chọn một nơi kín đáo tiếp thu kí ức của nguyên chủ. Nguyên chủ tên Mạnh Hoa Y, 23 tuổi...hết. ... ... Cái quần què gì vậy? -_-!! "6996 anh cút ra đây cho tôi" 6996 cảm nhận được cơn giận dữ của kí chủ nhà mình đành phải chòi lên giải thích [Kí chủ tôi cũng không có cách nào a~ nguyên thân không có kí ức âu cũng vì sự vận hành của thế giới này á, vậy nên bà cô của tôi ơi bớt giận bớt giận nào] Hoa Y đến là ba chấm, mặc dù được 6996 mềm mỏng giải thích song cũng không thể nguôi ngoai đi nộ khí của cô, càng ngày kịch bản càng quá đáng thế này chơi sao? Thật cố ý bắt nạt nhóc đáng thương là cô mà. Hiện tại cô toàn cầm nhầm kịch bản auto mò mẫm, cứ truyền tống vô thế giới đờ đẫn mờ mịt mà làm nhiệm vụ, cái tháng ngày địa ngục này vẫn không… Thiệu Đình Hựu: "Khu biệt thự cao cấp, quanh đây thường ít người sinh sống, nếu may mắn chúng ta còn tìm thấy vũ khí nóng, hiện tại trời đã tối nghỉ tạm một nhà sáng hôm sau dạo qua mấy nhà khác kiểm tra xem"Quỳnh Dao bế ôm cậu bé hình như ngủ rồi, giọng nhỏ xuống: "Được, Tiểu Y thấy sao?"Hoa Y gật đầu chấp nhận với ý kiến của Thiệu Đình Hựu."Được rồi mọi người ngồi trên xe để tôi xuống xem số lượng xác sống xung quanh"Thiệu Đình Hựu nói xong bước xuống xe, rất nhanh liền quay lại."Không nhiều lắm, chúng ta để xe đây nhanh chóng chạy vào là được, tôi có xem qua mấy căn, nhà thứ 3 có vẻ không có người"Quỳnh Dao gật đầu bước xuống xe, Thiệu Đình Hựu đi tới đỡ cậu nhóc trong tay cô, nâng tay ra hiệu tiến vào.Hoa Y đi sau cùng, cách 2 ngôi, đối diện nhà Thiệu Đình Hựu chọn là một căn màu đen, thật sự là màu đen, lại có người đi sơn cả toà nhà màu đen? Trông nó như hoà vào màn đêm, cực khó để phát hiện."Từ từ" Hoa Y lên tiếng.Quỳnh Dao dừng lại đầu tiên, quay đầu nhìn cô: "Sao thế Tiểu Y?"Thiệu Đình Hựu cũng quay lại khuôn mặt đầy nghi vấn, sốt ruột."Căn nhà này không được, qua căn màu đen bên kia đi"Thiệu Đình Hựu nhìn theo tầm mắt cô, mày nhíu chặt: "Đã đến cửa rồi, xác sống bắt đầu theo chân chúng ta, không kịp qua đó đâu""Vậy 2 người vào đi, tôi qua bên kia"Nói xong cô liền xoay người hướng ngôi nhà màu đen đi đến.Quỳnh Dao phản ứng nhanh, quay đầu chạy theo cô.Thiệu Đình Hựu cắn răng suy nghĩ một chút rồi cũng ôm cậu bé chạy theo 2 người.Hoa Y chỉ bước đi nên rất nhanh Quỳnh Dao đuổi kịp cô."Mình đi cùng cậu, mình chẳng đi với ai khác ngoài cậu, lần sau đừng bỏ mình lại nhé, Tiểu Y"Hoa Y nhìn Quỳnh Dao, thu hồi tầm mắt hướng đến trước mặt, không gật đầu cũng không đáp lại.Trên đường đi qua xác sống áp sát, chưa tiếp cận được cô đầu đã lăn dưới đất.Thiệu Đình Hựu trầm mặc đi theo sau cô, chốc chốc ánh mắt lại dính trên người cô.Cũng chỉ có 2 con ngửi thấy mùi qua đây, từ khi đến căn nhà đen xác sống bất động lùi xa, cho dù đang truy đuổi chúng vẫn nhất quyết từ bỏ con mồi.Thiệu Đình Hựu trông thấy phản ứng này của bọn nó thì liền ngẩng đầu ánh mắt đầy suy tư nhìn cô gái ung dung đằng trước, có phải cô đã biết căn nhà này có điểm đặc biệt, cho nên nhất định muốn ở đây?Cánh cổng sắt khá cao, cùng hai bên tường ngăn trở ngôi nhà bên trong, Hoa Y đảo mắt trên dây xích sắt ở cánh cửa.Đi xung quanh căn nhà, thấy cổng sau có vẻ thấp hơn liền trèo vào.Quỳnh Dao và Thiệu Đình Hựu bị ngăn lại bên ngoài đang loay hoay tìm cách đi vào.Hoa Y bước đến trước cửa lớn căn nhà chợt dừng lại, cô ngồi xổm xuống.Dây tơ dưới chân cực mỏng, trong bóng tối gần như không thể phát hiện ra, nếu giẫm vào hay vấp vào thì sao nhỉ?Lần theo ngọn nguồn sợi dây, nó biến mất sau cánh cửa, cô nghĩ loại bẫy này không chỉ dùng để đối phó xác sống, còn là con người.Nếu cô không nhầm con người kéo cánh cửa ra cũng sẽ động đến dây cước, chuyện gì xảy ra tiếp theo chắc chắn không tốt lành gì rồi.Hoa Y quay đầu nhìn qua cái cây trước vườn, độ cao của nó vừa vặn với tới ban công tầng 2.Cô thông qua cây, đặt chân tại ban công tầng 2, nhưng mà...Ở đây cũng có, một sợi dây cước cực mỏng.Hoa Y kéo lên nụ cười, hẳn chủ nhân của nó là người rất cẩn thận, còn tính đến việc có người sẽ leo vào bằng đường ban công.Thu lại nụ cười, cô bình tĩnh kéo ra cánh cửa, cạch.Như dự đoán dây cước bị kéo đứt...nhưng không có gì xảy ra.Hoa Y trấn định bước chân đi vào, đây là một căn phòng theo lối cổ điển, giống như quý tộc phương tây, cô đẩy ra cửa phòng, trông thấy một hành lang rất dài, cô đi hết tầng 2 cũng không thấy ai cả.Cuối cùng cô đành xuống tầng 1, tiện tay mở cửa đợi đầu bếp của mình đi vào.Cũng không lâu lắm Quỳnh Dao và Thiệu Đình Hựu mướt mải mồ hôi đi vào, trông có vẻ như vừa đánh trận về."Cậu đi kiểm tra hết phòng ở tầng 1" là nói với Thiệu Đình Hựu."Còn cậu đi với tôi qua nhà bếp xem có gì để ăn" đây là hướng về Quỳnh Dao.Quỳnh Dao gật đầu, bước theo cô.Tìm thấy nhà bếp với nguyên liệu tươi mới chất đầy trong tủ, thực sự như vớ được vàng, rau quả tươi đến nỗi giống như mạt thế chưa từng xảy ra vậy.Hoa Y để Quỳnh Dao thể hiện ngự trù, cô chọn một căn phòng ở tầng 2 tiến vào tắm rửa thay đồ.Vừa mới bước ra, Hoa Y nhíu mày, thầm nghĩ còn chưa được lót dạ, một bóng đen ập tới, đánh ngất cô.

Thiệu Đình Hựu: "Khu biệt thự cao cấp, quanh đây thường ít người sinh sống, nếu may mắn chúng ta còn tìm thấy vũ khí nóng, hiện tại trời đã tối nghỉ tạm một nhà sáng hôm sau dạo qua mấy nhà khác kiểm tra xem"

Quỳnh Dao bế ôm cậu bé hình như ngủ rồi, giọng nhỏ xuống: "Được, Tiểu Y thấy sao?"

Hoa Y gật đầu chấp nhận với ý kiến của Thiệu Đình Hựu.

"Được rồi mọi người ngồi trên xe để tôi xuống xem số lượng xác sống xung quanh"

Thiệu Đình Hựu nói xong bước xuống xe, rất nhanh liền quay lại.

"Không nhiều lắm, chúng ta để xe đây nhanh chóng chạy vào là được, tôi có xem qua mấy căn, nhà thứ 3 có vẻ không có người"

Quỳnh Dao gật đầu bước xuống xe, Thiệu Đình Hựu đi tới đỡ cậu nhóc trong tay cô, nâng tay ra hiệu tiến vào.

Hoa Y đi sau cùng, cách 2 ngôi, đối diện nhà Thiệu Đình Hựu chọn là một căn màu đen, thật sự là màu đen, lại có người đi sơn cả toà nhà màu đen? Trông nó như hoà vào màn đêm, cực khó để phát hiện.

"Từ từ" Hoa Y lên tiếng.

Quỳnh Dao dừng lại đầu tiên, quay đầu nhìn cô: "Sao thế Tiểu Y?"

Thiệu Đình Hựu cũng quay lại khuôn mặt đầy nghi vấn, sốt ruột.

"Căn nhà này không được, qua căn màu đen bên kia đi"

Thiệu Đình Hựu nhìn theo tầm mắt cô, mày nhíu chặt: "Đã đến cửa rồi, xác sống bắt đầu theo chân chúng ta, không kịp qua đó đâu"

"Vậy 2 người vào đi, tôi qua bên kia"

Nói xong cô liền xoay người hướng ngôi nhà màu đen đi đến.

Quỳnh Dao phản ứng nhanh, quay đầu chạy theo cô.

Thiệu Đình Hựu cắn răng suy nghĩ một chút rồi cũng ôm cậu bé chạy theo 2 người.

Hoa Y chỉ bước đi nên rất nhanh Quỳnh Dao đuổi kịp cô.

"Mình đi cùng cậu, mình chẳng đi với ai khác ngoài cậu, lần sau đừng bỏ mình lại nhé, Tiểu Y"

Hoa Y nhìn Quỳnh Dao, thu hồi tầm mắt hướng đến trước mặt, không gật đầu cũng không đáp lại.

Trên đường đi qua xác sống áp sát, chưa tiếp cận được cô đầu đã lăn dưới đất.

Thiệu Đình Hựu trầm mặc đi theo sau cô, chốc chốc ánh mắt lại dính trên người cô.

Cũng chỉ có 2 con ngửi thấy mùi qua đây, từ khi đến căn nhà đen xác sống bất động lùi xa, cho dù đang truy đuổi chúng vẫn nhất quyết từ bỏ con mồi.

Thiệu Đình Hựu trông thấy phản ứng này của bọn nó thì liền ngẩng đầu ánh mắt đầy suy tư nhìn cô gái ung dung đằng trước, có phải cô đã biết căn nhà này có điểm đặc biệt, cho nên nhất định muốn ở đây?

Cánh cổng sắt khá cao, cùng hai bên tường ngăn trở ngôi nhà bên trong, Hoa Y đảo mắt trên dây xích sắt ở cánh cửa.

Đi xung quanh căn nhà, thấy cổng sau có vẻ thấp hơn liền trèo vào.

Quỳnh Dao và Thiệu Đình Hựu bị ngăn lại bên ngoài đang loay hoay tìm cách đi vào.

Hoa Y bước đến trước cửa lớn căn nhà chợt dừng lại, cô ngồi xổm xuống.

Dây tơ dưới chân cực mỏng, trong bóng tối gần như không thể phát hiện ra, nếu giẫm vào hay vấp vào thì sao nhỉ?

Lần theo ngọn nguồn sợi dây, nó biến mất sau cánh cửa, cô nghĩ loại bẫy này không chỉ dùng để đối phó xác sống, còn là con người.

Nếu cô không nhầm con người kéo cánh cửa ra cũng sẽ động đến dây cước, chuyện gì xảy ra tiếp theo chắc chắn không tốt lành gì rồi.

Hoa Y quay đầu nhìn qua cái cây trước vườn, độ cao của nó vừa vặn với tới ban công tầng 2.

Cô thông qua cây, đặt chân tại ban công tầng 2, nhưng mà...

Ở đây cũng có, một sợi dây cước cực mỏng.

Hoa Y kéo lên nụ cười, hẳn chủ nhân của nó là người rất cẩn thận, còn tính đến việc có người sẽ leo vào bằng đường ban công.

Thu lại nụ cười, cô bình tĩnh kéo ra cánh cửa, cạch.

Như dự đoán dây cước bị kéo đứt...nhưng không có gì xảy ra.

Hoa Y trấn định bước chân đi vào, đây là một căn phòng theo lối cổ điển, giống như quý tộc phương tây, cô đẩy ra cửa phòng, trông thấy một hành lang rất dài, cô đi hết tầng 2 cũng không thấy ai cả.

Cuối cùng cô đành xuống tầng 1, tiện tay mở cửa đợi đầu bếp của mình đi vào.

Cũng không lâu lắm Quỳnh Dao và Thiệu Đình Hựu mướt mải mồ hôi đi vào, trông có vẻ như vừa đánh trận về.

"Cậu đi kiểm tra hết phòng ở tầng 1" là nói với Thiệu Đình Hựu.

"Còn cậu đi với tôi qua nhà bếp xem có gì để ăn" đây là hướng về Quỳnh Dao.

Quỳnh Dao gật đầu, bước theo cô.

Tìm thấy nhà bếp với nguyên liệu tươi mới chất đầy trong tủ, thực sự như vớ được vàng, rau quả tươi đến nỗi giống như mạt thế chưa từng xảy ra vậy.

Hoa Y để Quỳnh Dao thể hiện ngự trù, cô chọn một căn phòng ở tầng 2 tiến vào tắm rửa thay đồ.

Vừa mới bước ra, Hoa Y nhíu mày, thầm nghĩ còn chưa được lót dạ, một bóng đen ập tới, đánh ngất cô.

[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 2)Tác giả: Tây Linh Nhược VũTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Võng DuTik tok tik tok Hoa Y tỉnh lại trong một căn phòng cũ kĩ, toàn bộ căn phòng được làm bằng gỗ và có biểu hiện của sự mục nát. Đẩy cửa bước ra ngoài, đây là dáng vẻ của một ngôi làng, có chút hoang vu, sương mù dày đặc âm u thậm chí còn mang tử khí. Cô chọn một nơi kín đáo tiếp thu kí ức của nguyên chủ. Nguyên chủ tên Mạnh Hoa Y, 23 tuổi...hết. ... ... Cái quần què gì vậy? -_-!! "6996 anh cút ra đây cho tôi" 6996 cảm nhận được cơn giận dữ của kí chủ nhà mình đành phải chòi lên giải thích [Kí chủ tôi cũng không có cách nào a~ nguyên thân không có kí ức âu cũng vì sự vận hành của thế giới này á, vậy nên bà cô của tôi ơi bớt giận bớt giận nào] Hoa Y đến là ba chấm, mặc dù được 6996 mềm mỏng giải thích song cũng không thể nguôi ngoai đi nộ khí của cô, càng ngày kịch bản càng quá đáng thế này chơi sao? Thật cố ý bắt nạt nhóc đáng thương là cô mà. Hiện tại cô toàn cầm nhầm kịch bản auto mò mẫm, cứ truyền tống vô thế giới đờ đẫn mờ mịt mà làm nhiệm vụ, cái tháng ngày địa ngục này vẫn không… Thiệu Đình Hựu: "Khu biệt thự cao cấp, quanh đây thường ít người sinh sống, nếu may mắn chúng ta còn tìm thấy vũ khí nóng, hiện tại trời đã tối nghỉ tạm một nhà sáng hôm sau dạo qua mấy nhà khác kiểm tra xem"Quỳnh Dao bế ôm cậu bé hình như ngủ rồi, giọng nhỏ xuống: "Được, Tiểu Y thấy sao?"Hoa Y gật đầu chấp nhận với ý kiến của Thiệu Đình Hựu."Được rồi mọi người ngồi trên xe để tôi xuống xem số lượng xác sống xung quanh"Thiệu Đình Hựu nói xong bước xuống xe, rất nhanh liền quay lại."Không nhiều lắm, chúng ta để xe đây nhanh chóng chạy vào là được, tôi có xem qua mấy căn, nhà thứ 3 có vẻ không có người"Quỳnh Dao gật đầu bước xuống xe, Thiệu Đình Hựu đi tới đỡ cậu nhóc trong tay cô, nâng tay ra hiệu tiến vào.Hoa Y đi sau cùng, cách 2 ngôi, đối diện nhà Thiệu Đình Hựu chọn là một căn màu đen, thật sự là màu đen, lại có người đi sơn cả toà nhà màu đen? Trông nó như hoà vào màn đêm, cực khó để phát hiện."Từ từ" Hoa Y lên tiếng.Quỳnh Dao dừng lại đầu tiên, quay đầu nhìn cô: "Sao thế Tiểu Y?"Thiệu Đình Hựu cũng quay lại khuôn mặt đầy nghi vấn, sốt ruột."Căn nhà này không được, qua căn màu đen bên kia đi"Thiệu Đình Hựu nhìn theo tầm mắt cô, mày nhíu chặt: "Đã đến cửa rồi, xác sống bắt đầu theo chân chúng ta, không kịp qua đó đâu""Vậy 2 người vào đi, tôi qua bên kia"Nói xong cô liền xoay người hướng ngôi nhà màu đen đi đến.Quỳnh Dao phản ứng nhanh, quay đầu chạy theo cô.Thiệu Đình Hựu cắn răng suy nghĩ một chút rồi cũng ôm cậu bé chạy theo 2 người.Hoa Y chỉ bước đi nên rất nhanh Quỳnh Dao đuổi kịp cô."Mình đi cùng cậu, mình chẳng đi với ai khác ngoài cậu, lần sau đừng bỏ mình lại nhé, Tiểu Y"Hoa Y nhìn Quỳnh Dao, thu hồi tầm mắt hướng đến trước mặt, không gật đầu cũng không đáp lại.Trên đường đi qua xác sống áp sát, chưa tiếp cận được cô đầu đã lăn dưới đất.Thiệu Đình Hựu trầm mặc đi theo sau cô, chốc chốc ánh mắt lại dính trên người cô.Cũng chỉ có 2 con ngửi thấy mùi qua đây, từ khi đến căn nhà đen xác sống bất động lùi xa, cho dù đang truy đuổi chúng vẫn nhất quyết từ bỏ con mồi.Thiệu Đình Hựu trông thấy phản ứng này của bọn nó thì liền ngẩng đầu ánh mắt đầy suy tư nhìn cô gái ung dung đằng trước, có phải cô đã biết căn nhà này có điểm đặc biệt, cho nên nhất định muốn ở đây?Cánh cổng sắt khá cao, cùng hai bên tường ngăn trở ngôi nhà bên trong, Hoa Y đảo mắt trên dây xích sắt ở cánh cửa.Đi xung quanh căn nhà, thấy cổng sau có vẻ thấp hơn liền trèo vào.Quỳnh Dao và Thiệu Đình Hựu bị ngăn lại bên ngoài đang loay hoay tìm cách đi vào.Hoa Y bước đến trước cửa lớn căn nhà chợt dừng lại, cô ngồi xổm xuống.Dây tơ dưới chân cực mỏng, trong bóng tối gần như không thể phát hiện ra, nếu giẫm vào hay vấp vào thì sao nhỉ?Lần theo ngọn nguồn sợi dây, nó biến mất sau cánh cửa, cô nghĩ loại bẫy này không chỉ dùng để đối phó xác sống, còn là con người.Nếu cô không nhầm con người kéo cánh cửa ra cũng sẽ động đến dây cước, chuyện gì xảy ra tiếp theo chắc chắn không tốt lành gì rồi.Hoa Y quay đầu nhìn qua cái cây trước vườn, độ cao của nó vừa vặn với tới ban công tầng 2.Cô thông qua cây, đặt chân tại ban công tầng 2, nhưng mà...Ở đây cũng có, một sợi dây cước cực mỏng.Hoa Y kéo lên nụ cười, hẳn chủ nhân của nó là người rất cẩn thận, còn tính đến việc có người sẽ leo vào bằng đường ban công.Thu lại nụ cười, cô bình tĩnh kéo ra cánh cửa, cạch.Như dự đoán dây cước bị kéo đứt...nhưng không có gì xảy ra.Hoa Y trấn định bước chân đi vào, đây là một căn phòng theo lối cổ điển, giống như quý tộc phương tây, cô đẩy ra cửa phòng, trông thấy một hành lang rất dài, cô đi hết tầng 2 cũng không thấy ai cả.Cuối cùng cô đành xuống tầng 1, tiện tay mở cửa đợi đầu bếp của mình đi vào.Cũng không lâu lắm Quỳnh Dao và Thiệu Đình Hựu mướt mải mồ hôi đi vào, trông có vẻ như vừa đánh trận về."Cậu đi kiểm tra hết phòng ở tầng 1" là nói với Thiệu Đình Hựu."Còn cậu đi với tôi qua nhà bếp xem có gì để ăn" đây là hướng về Quỳnh Dao.Quỳnh Dao gật đầu, bước theo cô.Tìm thấy nhà bếp với nguyên liệu tươi mới chất đầy trong tủ, thực sự như vớ được vàng, rau quả tươi đến nỗi giống như mạt thế chưa từng xảy ra vậy.Hoa Y để Quỳnh Dao thể hiện ngự trù, cô chọn một căn phòng ở tầng 2 tiến vào tắm rửa thay đồ.Vừa mới bước ra, Hoa Y nhíu mày, thầm nghĩ còn chưa được lót dạ, một bóng đen ập tới, đánh ngất cô.

Chương 306: Gặp em ở mạt thế