Tik tok tik tok Hoa Y tỉnh lại trong một căn phòng cũ kĩ, toàn bộ căn phòng được làm bằng gỗ và có biểu hiện của sự mục nát. Đẩy cửa bước ra ngoài, đây là dáng vẻ của một ngôi làng, có chút hoang vu, sương mù dày đặc âm u thậm chí còn mang tử khí. Cô chọn một nơi kín đáo tiếp thu kí ức của nguyên chủ. Nguyên chủ tên Mạnh Hoa Y, 23 tuổi...hết. ... ... Cái quần què gì vậy? -_-!! "6996 anh cút ra đây cho tôi" 6996 cảm nhận được cơn giận dữ của kí chủ nhà mình đành phải chòi lên giải thích [Kí chủ tôi cũng không có cách nào a~ nguyên thân không có kí ức âu cũng vì sự vận hành của thế giới này á, vậy nên bà cô của tôi ơi bớt giận bớt giận nào] Hoa Y đến là ba chấm, mặc dù được 6996 mềm mỏng giải thích song cũng không thể nguôi ngoai đi nộ khí của cô, càng ngày kịch bản càng quá đáng thế này chơi sao? Thật cố ý bắt nạt nhóc đáng thương là cô mà. Hiện tại cô toàn cầm nhầm kịch bản auto mò mẫm, cứ truyền tống vô thế giới đờ đẫn mờ mịt mà làm nhiệm vụ, cái tháng ngày địa ngục này vẫn không…
Chương 338: Tan biến
[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 2)Tác giả: Tây Linh Nhược VũTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Võng DuTik tok tik tok Hoa Y tỉnh lại trong một căn phòng cũ kĩ, toàn bộ căn phòng được làm bằng gỗ và có biểu hiện của sự mục nát. Đẩy cửa bước ra ngoài, đây là dáng vẻ của một ngôi làng, có chút hoang vu, sương mù dày đặc âm u thậm chí còn mang tử khí. Cô chọn một nơi kín đáo tiếp thu kí ức của nguyên chủ. Nguyên chủ tên Mạnh Hoa Y, 23 tuổi...hết. ... ... Cái quần què gì vậy? -_-!! "6996 anh cút ra đây cho tôi" 6996 cảm nhận được cơn giận dữ của kí chủ nhà mình đành phải chòi lên giải thích [Kí chủ tôi cũng không có cách nào a~ nguyên thân không có kí ức âu cũng vì sự vận hành của thế giới này á, vậy nên bà cô của tôi ơi bớt giận bớt giận nào] Hoa Y đến là ba chấm, mặc dù được 6996 mềm mỏng giải thích song cũng không thể nguôi ngoai đi nộ khí của cô, càng ngày kịch bản càng quá đáng thế này chơi sao? Thật cố ý bắt nạt nhóc đáng thương là cô mà. Hiện tại cô toàn cầm nhầm kịch bản auto mò mẫm, cứ truyền tống vô thế giới đờ đẫn mờ mịt mà làm nhiệm vụ, cái tháng ngày địa ngục này vẫn không… Lần nữa mở mắt cô đã trở lại không gian màu trắng, toàn thân đã phục hồi hoàn toàn, trí nhớ vẹn nguyên.[Tại sao cô lại tìm được bản thể của ta ẩn giấu trong đó? Không thể nào]Hoa Y nhìn thanh kiếm trước mặt, ánh sáng của nó yếu ớt đi rất nhiều, gần giống như tan biến."Trực giác"Lúc này 6996 hay phải gọi nó là thượng cổ thần kiếm Tịch Tà Vân Thượng Mạc Lang.[Không thể nào đó là Rebecca chứ không phải Hoa Y, Rebecca không có khả năng sẽ nhận ra tôi]Hoa Y cười hắn, không cho là đúng: "Tôi chính là Rebecca, Rebecca cũng chính là tôi, chúng tôi là một"Nó không thể tin vào sự thật trước mắt, nó ấy vậy mà là thua, nó đã bị cô đánh bại nuốt chửng.Đúng vậy lúc đầu nó kí kết với cô, chính là để cô làm nhiệm vụ tu bổ lại linh hồn, còn nó dựa vào việc nuốt chửng linh hồn cường đại của cô để có được thực thể, tái sinh chân chính.Nó đã tính toán từng bước cho đến nay, ngay cả việc Bạch Ly xuất hiện cũng là nó cho phép, nó rút đi lực lượng của hắn để thầm tu bổ cho mình mạnh lên, nhưng cuối cùng lại không ngờ, nó không thể nuốt chửng được cô.Những mảng tróc màu trắng dần bong ra, theo tốc độ mắt thường rơi rụng xuống.Thanh kiếm trụ vững giữa không trung, phát ra ánh sáng yếu ớt giống như đi đến tận cùng của sinh mệnh.[Tôi...đã thua...]Hoa Y nở nụ cười: "Để mi thất vọng rồi"Ánh sáng của nó ngày càng yếu ớt, cũng như không gian thời không dần sụp đổ.[Lời cuối cùng, tôi chỉ muốn hỏi một chút, người như cô có điểm yếu không?]Hoa Y nhìn nó, chớp nhẹ mắt: "Tất nhiên là có, nhưng điểm yếu của ta, ngươi lại không thể động đến"[Bạch Ly?]Hoa Y nở nụ cười không trả lời nó.Mảng bong tróc rơi xuống, ánh sáng ấm áp tràn vào sưởi ấm toàn thân cô.[Tạm biệt...] là lời cuối cùng mà 6996 nói với cô, trước khi nó hoàn toàn, tan biến.
Lần nữa mở mắt cô đã trở lại không gian màu trắng, toàn thân đã phục hồi hoàn toàn, trí nhớ vẹn nguyên.
[Tại sao cô lại tìm được bản thể của ta ẩn giấu trong đó? Không thể nào]
Hoa Y nhìn thanh kiếm trước mặt, ánh sáng của nó yếu ớt đi rất nhiều, gần giống như tan biến.
"Trực giác"
Lúc này 6996 hay phải gọi nó là thượng cổ thần kiếm Tịch Tà Vân Thượng Mạc Lang.
[Không thể nào đó là Rebecca chứ không phải Hoa Y, Rebecca không có khả năng sẽ nhận ra tôi]
Hoa Y cười hắn, không cho là đúng: "Tôi chính là Rebecca, Rebecca cũng chính là tôi, chúng tôi là một"
Nó không thể tin vào sự thật trước mắt, nó ấy vậy mà là thua, nó đã bị cô đánh bại nuốt chửng.
Đúng vậy lúc đầu nó kí kết với cô, chính là để cô làm nhiệm vụ tu bổ lại linh hồn, còn nó dựa vào việc nuốt chửng linh hồn cường đại của cô để có được thực thể, tái sinh chân chính.
Nó đã tính toán từng bước cho đến nay, ngay cả việc Bạch Ly xuất hiện cũng là nó cho phép, nó rút đi lực lượng của hắn để thầm tu bổ cho mình mạnh lên, nhưng cuối cùng lại không ngờ, nó không thể nuốt chửng được cô.
Những mảng tróc màu trắng dần bong ra, theo tốc độ mắt thường rơi rụng xuống.
Thanh kiếm trụ vững giữa không trung, phát ra ánh sáng yếu ớt giống như đi đến tận cùng của sinh mệnh.
[Tôi...đã thua...]
Hoa Y nở nụ cười: "Để mi thất vọng rồi"
Ánh sáng của nó ngày càng yếu ớt, cũng như không gian thời không dần sụp đổ.
[Lời cuối cùng, tôi chỉ muốn hỏi một chút, người như cô có điểm yếu không?]
Hoa Y nhìn nó, chớp nhẹ mắt: "Tất nhiên là có, nhưng điểm yếu của ta, ngươi lại không thể động đến"
[Bạch Ly?]
Hoa Y nở nụ cười không trả lời nó.
Mảng bong tróc rơi xuống, ánh sáng ấm áp tràn vào sưởi ấm toàn thân cô.
[Tạm biệt...] là lời cuối cùng mà 6996 nói với cô, trước khi nó hoàn toàn, tan biến.
[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 2)Tác giả: Tây Linh Nhược VũTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Võng DuTik tok tik tok Hoa Y tỉnh lại trong một căn phòng cũ kĩ, toàn bộ căn phòng được làm bằng gỗ và có biểu hiện của sự mục nát. Đẩy cửa bước ra ngoài, đây là dáng vẻ của một ngôi làng, có chút hoang vu, sương mù dày đặc âm u thậm chí còn mang tử khí. Cô chọn một nơi kín đáo tiếp thu kí ức của nguyên chủ. Nguyên chủ tên Mạnh Hoa Y, 23 tuổi...hết. ... ... Cái quần què gì vậy? -_-!! "6996 anh cút ra đây cho tôi" 6996 cảm nhận được cơn giận dữ của kí chủ nhà mình đành phải chòi lên giải thích [Kí chủ tôi cũng không có cách nào a~ nguyên thân không có kí ức âu cũng vì sự vận hành của thế giới này á, vậy nên bà cô của tôi ơi bớt giận bớt giận nào] Hoa Y đến là ba chấm, mặc dù được 6996 mềm mỏng giải thích song cũng không thể nguôi ngoai đi nộ khí của cô, càng ngày kịch bản càng quá đáng thế này chơi sao? Thật cố ý bắt nạt nhóc đáng thương là cô mà. Hiện tại cô toàn cầm nhầm kịch bản auto mò mẫm, cứ truyền tống vô thế giới đờ đẫn mờ mịt mà làm nhiệm vụ, cái tháng ngày địa ngục này vẫn không… Lần nữa mở mắt cô đã trở lại không gian màu trắng, toàn thân đã phục hồi hoàn toàn, trí nhớ vẹn nguyên.[Tại sao cô lại tìm được bản thể của ta ẩn giấu trong đó? Không thể nào]Hoa Y nhìn thanh kiếm trước mặt, ánh sáng của nó yếu ớt đi rất nhiều, gần giống như tan biến."Trực giác"Lúc này 6996 hay phải gọi nó là thượng cổ thần kiếm Tịch Tà Vân Thượng Mạc Lang.[Không thể nào đó là Rebecca chứ không phải Hoa Y, Rebecca không có khả năng sẽ nhận ra tôi]Hoa Y cười hắn, không cho là đúng: "Tôi chính là Rebecca, Rebecca cũng chính là tôi, chúng tôi là một"Nó không thể tin vào sự thật trước mắt, nó ấy vậy mà là thua, nó đã bị cô đánh bại nuốt chửng.Đúng vậy lúc đầu nó kí kết với cô, chính là để cô làm nhiệm vụ tu bổ lại linh hồn, còn nó dựa vào việc nuốt chửng linh hồn cường đại của cô để có được thực thể, tái sinh chân chính.Nó đã tính toán từng bước cho đến nay, ngay cả việc Bạch Ly xuất hiện cũng là nó cho phép, nó rút đi lực lượng của hắn để thầm tu bổ cho mình mạnh lên, nhưng cuối cùng lại không ngờ, nó không thể nuốt chửng được cô.Những mảng tróc màu trắng dần bong ra, theo tốc độ mắt thường rơi rụng xuống.Thanh kiếm trụ vững giữa không trung, phát ra ánh sáng yếu ớt giống như đi đến tận cùng của sinh mệnh.[Tôi...đã thua...]Hoa Y nở nụ cười: "Để mi thất vọng rồi"Ánh sáng của nó ngày càng yếu ớt, cũng như không gian thời không dần sụp đổ.[Lời cuối cùng, tôi chỉ muốn hỏi một chút, người như cô có điểm yếu không?]Hoa Y nhìn nó, chớp nhẹ mắt: "Tất nhiên là có, nhưng điểm yếu của ta, ngươi lại không thể động đến"[Bạch Ly?]Hoa Y nở nụ cười không trả lời nó.Mảng bong tróc rơi xuống, ánh sáng ấm áp tràn vào sưởi ấm toàn thân cô.[Tạm biệt...] là lời cuối cùng mà 6996 nói với cô, trước khi nó hoàn toàn, tan biến.