ở nhận được điện thoại của mẹ cũng là lúc anh vừa viết gần xong báo cáo. Thức đêm liên tục mấy ngày, mấy thành viên trong đội đều đã về nhà ngủ nghỉ. Đội hình cảnh chỉ còn một mình Kinh Sở. “Con gái của nhà người ta hình như năm nay mới 17 tuổi, vẫn là một đứa bé chưa trưởng thành mà đã mồ côi cha mẹ,” mẹ của anh liên tục cảm thán, “Vừa hay con cũng ở trong thành phố, nếu con không muốn quay về thì tiện thể chiếu cố nó một chút.” Lần này Kinh Sở không đồng ý cũng không được, bất quá là con gái của người bạn cũ của mẹ, anh cũng nên để ý cô ta một chút … “Được! Mẹ cho con địa chỉ đi!” “Cố gắng chăm sóc nó nhiều một chút, người ta là cô gái không cha không mẹ, dễ bị người ngoài ức h**p. Nếu như có khó khăn, con mau chóng giúp đỡ nó”, mẹ anh căn dặn cẩn thận, “Còn nữa đừng dọa người ta.” Kinh Sở xoa xoa mũi, cười cười nói: “Con đã biết!”. Anh lớn lên cũng không phải thuộc dạng người cao lớn gì, nhưng tất cả những cô gái nhìn thấy anh đều rất căng thẳng, anh quả thực rất ngạc nhiên. Bởi mẹ…
Chương 109-3: Đôi lời của Wie✒
Tôi Có Khả Năng Giao Tiếp Đặc BiệtTác giả: Thanh Thanh Lục La QuầnTruyện Dị Năng, Truyện Trinh Thámở nhận được điện thoại của mẹ cũng là lúc anh vừa viết gần xong báo cáo. Thức đêm liên tục mấy ngày, mấy thành viên trong đội đều đã về nhà ngủ nghỉ. Đội hình cảnh chỉ còn một mình Kinh Sở. “Con gái của nhà người ta hình như năm nay mới 17 tuổi, vẫn là một đứa bé chưa trưởng thành mà đã mồ côi cha mẹ,” mẹ của anh liên tục cảm thán, “Vừa hay con cũng ở trong thành phố, nếu con không muốn quay về thì tiện thể chiếu cố nó một chút.” Lần này Kinh Sở không đồng ý cũng không được, bất quá là con gái của người bạn cũ của mẹ, anh cũng nên để ý cô ta một chút … “Được! Mẹ cho con địa chỉ đi!” “Cố gắng chăm sóc nó nhiều một chút, người ta là cô gái không cha không mẹ, dễ bị người ngoài ức h**p. Nếu như có khó khăn, con mau chóng giúp đỡ nó”, mẹ anh căn dặn cẩn thận, “Còn nữa đừng dọa người ta.” Kinh Sở xoa xoa mũi, cười cười nói: “Con đã biết!”. Anh lớn lên cũng không phải thuộc dạng người cao lớn gì, nhưng tất cả những cô gái nhìn thấy anh đều rất căng thẳng, anh quả thực rất ngạc nhiên. Bởi mẹ… Vậy là khép lại quyển một rồi, kết cục của Kinh Sở và Miên Miên vẫn chưa rõ.Nói thật thì chương 109- chương cuối quyển 1 này là chương Wie thích nhất. Vì từng lời văn đều được Wie chau chuốt kĩ hơn, bớt gãy hơn, đọc cũng êm tai hơn.Truyện sẽ có phần khác so với bản gốc nhưng chỉ một chút thôi, không nhiều đâu tại lúc làm Wie thuận theo cảm xúc mà viết thêm vài dòng vào đấy! ( @-@)Cũng không biết nói gì nữa, cảm ơn các cậu đã đọc truyện, đã góp ý sửa lỗi cho Wie.Bye bye. Hẹn gặp ở quyển 2 nhé!11:30 - 10/12/18- ------------#THÔNG BÁO NHẸ #Nếu không có gì thay đổi thì tối nay sẽ có truyện nhé các cậu!10:25 - 16/12/18
Vậy là khép lại quyển một rồi, kết cục của Kinh Sở và Miên Miên vẫn chưa rõ.
Nói thật thì chương 109- chương cuối quyển 1 này là chương Wie thích nhất. Vì từng lời văn đều được Wie chau chuốt kĩ hơn, bớt gãy hơn, đọc cũng êm tai hơn.
Truyện sẽ có phần khác so với bản gốc nhưng chỉ một chút thôi, không nhiều đâu tại lúc làm Wie thuận theo cảm xúc mà viết thêm vài dòng vào đấy! ( @-@)
Cũng không biết nói gì nữa, cảm ơn các cậu đã đọc truyện, đã góp ý sửa lỗi cho Wie.
Bye bye. Hẹn gặp ở quyển 2 nhé!
11:30 - 10/12/18
- ------------
#
THÔNG BÁO NHẸ #
Nếu không có gì thay đổi thì tối nay sẽ có truyện nhé các cậu!
10:25 - 16/12/18
Tôi Có Khả Năng Giao Tiếp Đặc BiệtTác giả: Thanh Thanh Lục La QuầnTruyện Dị Năng, Truyện Trinh Thámở nhận được điện thoại của mẹ cũng là lúc anh vừa viết gần xong báo cáo. Thức đêm liên tục mấy ngày, mấy thành viên trong đội đều đã về nhà ngủ nghỉ. Đội hình cảnh chỉ còn một mình Kinh Sở. “Con gái của nhà người ta hình như năm nay mới 17 tuổi, vẫn là một đứa bé chưa trưởng thành mà đã mồ côi cha mẹ,” mẹ của anh liên tục cảm thán, “Vừa hay con cũng ở trong thành phố, nếu con không muốn quay về thì tiện thể chiếu cố nó một chút.” Lần này Kinh Sở không đồng ý cũng không được, bất quá là con gái của người bạn cũ của mẹ, anh cũng nên để ý cô ta một chút … “Được! Mẹ cho con địa chỉ đi!” “Cố gắng chăm sóc nó nhiều một chút, người ta là cô gái không cha không mẹ, dễ bị người ngoài ức h**p. Nếu như có khó khăn, con mau chóng giúp đỡ nó”, mẹ anh căn dặn cẩn thận, “Còn nữa đừng dọa người ta.” Kinh Sở xoa xoa mũi, cười cười nói: “Con đã biết!”. Anh lớn lên cũng không phải thuộc dạng người cao lớn gì, nhưng tất cả những cô gái nhìn thấy anh đều rất căng thẳng, anh quả thực rất ngạc nhiên. Bởi mẹ… Vậy là khép lại quyển một rồi, kết cục của Kinh Sở và Miên Miên vẫn chưa rõ.Nói thật thì chương 109- chương cuối quyển 1 này là chương Wie thích nhất. Vì từng lời văn đều được Wie chau chuốt kĩ hơn, bớt gãy hơn, đọc cũng êm tai hơn.Truyện sẽ có phần khác so với bản gốc nhưng chỉ một chút thôi, không nhiều đâu tại lúc làm Wie thuận theo cảm xúc mà viết thêm vài dòng vào đấy! ( @-@)Cũng không biết nói gì nữa, cảm ơn các cậu đã đọc truyện, đã góp ý sửa lỗi cho Wie.Bye bye. Hẹn gặp ở quyển 2 nhé!11:30 - 10/12/18- ------------#THÔNG BÁO NHẸ #Nếu không có gì thay đổi thì tối nay sẽ có truyện nhé các cậu!10:25 - 16/12/18