Đau, toàn thân đều đau, vô tận lạnh lẽo xâm nhập. Thật lâu sau, Nam Cung Ly tỉnh lại từ trong đau đớn, cảm giác thân thể giống như bị xe nghiền qua, nhẹ nhàng động một chút đã đau đến hít không khí. Mở mắt ra, lại thấy mình nằm ở trên một cái giường giản dị làm từ tấm ván gỗ, cảnh vật chung quanh đơn sơ, nóc nhà kết đầy mạng nhện, nhà ở nhỏ hẹp, trừ bỏ cái giường này, cộng thêm đống gỗ lung tung rối loạn xếp chồng chất trên mặt đất, thì không có gia cụ dư thừa. Đây là chỗ nào, như thế nào mình lại ở chỗ này? Nam Cung Ly ngơ ngác mà nhìn tất cả trước mắt, trong lúc nhất thời phản ứng không kịp, không phải mình đang hái thuốc ở trên núi sao, à, đúng rồi, giống như sau đó gặp phải sạt lở đất, sau đó cả người bị tảng đá lăn xuống từ trên núi đánh trúng, sau đó trước mắt tối sầm, tỉnh lại chính là quang cảnh này. Bỗng nhiên, trong đầu đau đớn, ngay sau đó một vài hình ảnh thoáng hiện, ký ức xa lạ mãnh liệt mà đến, giống như nước sông vỡ đê, thế tới rào rạt, nháy mắt bao phủ cả người nàng.…
Tác giả: