Giang Lăng ngồi dựa vào giường , xuyên qua cửa phòng ngắm nhìn bầu trời bên ngoài . Tuy đã là tháng tư âm lịch , nhưng bầu trời ở cổ đại xanh biếc , mây trắng như tơ . Nhìn xuống dưới là thấy một bức tường lớn được quét vôi trắng , góc tường có hoa tường vi nở đỏ au , mái ngói cong cong . Ngồi kế bên giường là một thằng nhóc mặc quần áo cổ trang , nhắc nhở Giang Lăng nơi này chính là cổ đại . Giang Lăng luôn lạnh nhạt , mỉm cười lộ vẻ chán ghét , đang sống sờ sờ , đột nhiên đến nơi đây ,chắc là mình xuyên không cũng không sai đâu . " Lăng Nhi , đến đây ăn chút đi " . Một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi dung mạo tú lệ bưng bát cháo đến . " Nương , ngài ngồi đi " Ngồi trước giường là đệ đệ Giang Đào , ngửi hương thơm ngào ngạt của bát cháo gà , nhịn không được nuốt nước miếng , đứng lên nhường ghế cho mẫu thân . Lí Thanh Hà liếc nhìn con trai áy náy , ngồi vào trước giường , sờ sờ cái trán của Giang Lăng , vui mừng mỉm cười , múc một muỗng cháo , thổi cho nguội rồi đút vào miệng của…

Chương 57: Yến hội ở Tần Phủ (nhị)

Lương Điền Thiên KhoảnhTác giả: Tọa Chước Linh Linh ThủyTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngGiang Lăng ngồi dựa vào giường , xuyên qua cửa phòng ngắm nhìn bầu trời bên ngoài . Tuy đã là tháng tư âm lịch , nhưng bầu trời ở cổ đại xanh biếc , mây trắng như tơ . Nhìn xuống dưới là thấy một bức tường lớn được quét vôi trắng , góc tường có hoa tường vi nở đỏ au , mái ngói cong cong . Ngồi kế bên giường là một thằng nhóc mặc quần áo cổ trang , nhắc nhở Giang Lăng nơi này chính là cổ đại . Giang Lăng luôn lạnh nhạt , mỉm cười lộ vẻ chán ghét , đang sống sờ sờ , đột nhiên đến nơi đây ,chắc là mình xuyên không cũng không sai đâu . " Lăng Nhi , đến đây ăn chút đi " . Một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi dung mạo tú lệ bưng bát cháo đến . " Nương , ngài ngồi đi " Ngồi trước giường là đệ đệ Giang Đào , ngửi hương thơm ngào ngạt của bát cháo gà , nhịn không được nuốt nước miếng , đứng lên nhường ghế cho mẫu thân . Lí Thanh Hà liếc nhìn con trai áy náy , ngồi vào trước giường , sờ sờ cái trán của Giang Lăng , vui mừng mỉm cười , múc một muỗng cháo , thổi cho nguội rồi đút vào miệng của… Triệu Thanh Minh ngẩng đầu lên , trong mũi hừ một tiếng " Nếu đem hoa ra so sánh , mấy người thôn phu lên núi lấy ra một gốc kỳ hoa là sẽ có thứ hạng sao ? Ngắm hoa hội là một sự kiện tao nhã , điểm này thôn phu còn phải học hỏi thêm ."Giang Lăng không có tinh thần cùng khí lực vì nhà nông bần cùng mà biện bác , lúc này nàng đang nhíu mày trầm tư . Nàng vất vả mới lôi kéo bán được hai mươi cái thực đơn cho Lưu chưởng quỹ được hai xâu tiền , tức là hai lượng bạc . Nếu nàng có thể lợi dụng không gian trồng ra được một ít kỳ hoa , đoạt được đầu bảng , chẳng phải là sẽ kiếm được một trăm lượng bạc tiền thưởng sao ?Hoặc là chính mình không tham gia ngắm hoa hội , mà đem hoa đó bán cho những người dự thi thì cũng có thể kiếm hơn mười lượng bạc đi ?Nghĩ đến đây , nàng thực là hưng phấn ,lại hỏi Triệu Thanh Minh : " Năm rồi kỳ hoa dị thảo gì đoạt được giải quán quân ? "" Dị thảo thì không được ." Triệu Thanh Minh nở nụ cười , miệng cười cực kỳ tuấn mỹ , nhìn xem tỷ muội Giang Ninh Nhi cùng Tần Tâm đều đang ngây dại , " Đây là ngắm hoa hội , nên phải là kỳ hoa , hơn nữa ở thời điểm dự thi đóa hoa còn phải nở rộ .Nếu ngươi có một chậu hoa cúc tím vô cùng tốt , nhưng nếu mùa xuân mà nó lại không nở hoa , cũng không hữu dụng . Năm rồiđược các thứ hạng cao nhất chính là hoa lan .Các loại hoa lan biến dị , đều có hơ hội cực cao đoạt giải quán quân . Bất quá cũng có một ít là giống khác . Thí dụ như năm trước có một gốc cây đỗ quyên biến sắc , trong quá trình nở hoa , lại biến ra màu sắc bất đồng , thật là kỳ lạ ; Còn có một năm kia , có một người ra một số tiền lớn mua một gốc cây mẫu đơn quý báo từ Lạc Dương đem về , cuối cùng cũng đoạt hạng nhất ."Giang Lăng gật gật đầu . Hoa đỗ quyên biến sắc thì nàng biết . Đó là hoa đặc chủng ở trên núi huyện Kim Tú ở Quảng Tây . Trên núi kia có vạn mẫu rừng là hoa đỗ quyên cả trăm năm .Biến sắc đỗ quyên khi còn nụ hoa là màu hồng phấn , lúc mới nở thì màu hồng đậm , đến lúc nở to thì màu phấn trắng , phía dưới có màu tím , cuối cùng lại chuyển sang màu vàng mà héo tàn , cực kỳ kì diệu .Linh Lăng Thành này cách Quảng Tây không xa , vì một trăm lượng bạc , phái người lên núi hái biến sắc đỗ quyên thì cũng đáng giá." Này , đừng có nói nhiều như vậy , chúng ta vẫn là làm thơ đi ." Tần Tâm từ lúc Triệu Thanh Minh cười giờ đã tỉnh táo lại , giờ thấy Giang Lăng hấp dẫn được sự chú ý của Triệu Thanh Minh thì cực kỳ bất mãn .Triệu Thanh Minh cũng không để ý đến nàng ta , đối với Giang Lăng lại nói : " Nếu GiangLăng cô nương có hứng thú , thì đến ngày ngắm hoa hội khai mạc ta liền phái người thông báo cho cô nương ? "" Tốt " Giang Lăng cao hứng gật gật đầu , đang muốn hỏi hắn tham gia trận đấu thì phải làm những thủ tục gì , có phải hay không phải giao nộp một số tiền nhất định , chợt nghe một nha hoàn đến bẩm báo : " Lục phu nhân tới , phu nhân nhà chúng ta thỉnh các vị công tử , cô nương đi đến bên kia ."Tần Tâm không có cơ hội ở trước mặt Triệu Thanh Minh trổ ra tài làm thơ , tự nhiên lại mất đi cơ hội được thơ và họa của hắn , không khỏi hung hăng trừng mắt liếc nhìn Giang Lăng một cái . Vốn định thừa dịp thời điểm bọn người Triệu Thanh Minh không để ý , cảnh cáo Giang Lăng một chút , cũng không nghĩ đến Triệu Thanh Minh đứng lên giơ tay thủ thế : " Giang Lăng cô nương , mời ."Ý bảo nàng đi trước , hoặc cùng hắn sóng vai mà đi . Hành động này của hắn làm cho mấy vị cô nương ở đây nhìn muốn lòi tròng mắt ra , còn sinh ra nồng đậm ghen ghét với Giang Lăng .Đang ở trong trạng thái tràn ngập hưng phấn , Giang Lăng cũng không nghĩ nhiều như vậy , gật gật đầu liền dẫn đầu đi ra ngoài .Cái loại hành động nhường nàng đi trước này , ở kiếp trước chỉ là một hành động rất đỗi bình thường . Nếu một ngày nào đó nàng biến thành một cái đuôi đi theo người ta , đó mới chính là hành động không bình thường .Thấy Giang Lăng dẫn đầu đi trước , Triệu Thanh Minh bước nhanh , cùng Giang Lăng sóng vai mà đi . Giang Lăng liếc nhìn hắn một cái , lại nhìn xa xa thấy Tần phu nhân các nàng, đành nuốt xuống lời muốn hỏi , dưới chân cố ý đi tốc độ chậm lại , cùng Triệu Thanh Minh tạo ra chút khoảng cách ." Triệu công tử , thỉnh sang bên kia ." Tần Tâm bước nhanh đi đến bên người Triệu Thanh Minh , chiếm cứ vị trí vừa rồi của Giang Lăng , dẫn đường Triệu Thanh Minh hướng một cái sân mà đi đến .Triệu Thanh Minh quay đầu nhìn Giang Lăng liếc mắt một cái , cặp mày xinh đẹp nhíu nhíu lại ." Giang Lăng cô nương ." Triệu Vi Vũ đi đến bên người Giang Lăng , thật thân thiết nắm lấy cánh tay của nàng . " Ta năm nay mười lăm tuổi , ngươi thì sao ? Chúng ta hai người ai lớn hơn ? "Giang Lăng nhìn nàng một cái , mỉm cười nói : " Ta đây nên gọi ngươi một tiếng tỷ tỷ ."" A ! Ta đang muốn có một người muội muội đây ." Triệu Vi Vũ cao hứng cười rộ lên , " Giang Lăng muội muội ngày thường hay làm cái gì ? Có rảnh hay không để ta cho người đón ngươi đến phủ thứ sử du ngoạn a ? "" Ách " Trên mặt Giang Lăng lộ ra tươi cười có chút cổ quái . Nếu để cho vị Triệu cô nương này biết nàng cả ngày trồng rau , bắt cá , không biết bộ mặt tinh xảo của nàng sẽ lộ ra bộ dạng biểu cảm như thế nào đây .Hôm nay hai huynh muội Triệu gia biểu hiện thật là kỳ quái. Vô duyên vô cớ đối với nàng cảm thấy hứng thú , vô duyên vô cớ đối với nàng thân thiết , cái này thật là làm cho người ta phải phí tâm cân nhắc . Vô sự hiến ân cần , không phải gian thì cũng là trộm cắp . Giang Lăng luôn luôn suy nghĩ cẩn thận , nhà của nàng một nghèo , hai trắng tay , có cái gì có thể làm cho Triệu công tử cùng Triệu tiểu thư mưu đồ đây ?Hay là , Triệu Thanh Minh này nghĩ hy sinh bản thân , muốn thành toàn cho hôn sự của Triệu cô nương cùng Tần Ức ? Giang Lăng nhíu mày , bị suy nghĩ của bản thân cuốn lấy nàng một chút .Vào một cái sân cách đại sảnh không xa , Giang Lăng nhìn xuyên qua bóng dáng của Triệu Thanh Minh và Tần Tâm đi phía trước , nhìn thấy trong đại sảnh các cửa đều rộng mở , bên trong xiêm áo ngồi tròn một cái bàn lớn . Nha hoàn như nước chảy từng nhóm mang thức ăn lên .Mà ở sảnh bên trái ghế thái sư , Lí Thanh Hà cùng một vài vị phu nhân bồi ở bên người một vị thái thái khoảng sáu , bảy mươi tuổi . Lúc này thấy các nàng tiến vào , Tần phu nhân vội đứng lên , đi đến bên cạnh cửa cười nói : " Bọn nhỏ đến , chạy nhanh đi rửa tay , ăn cơm ."Mà Triệu phu nhân cũng đi đến , nhỏ giọng nói với Triệu Thanh Minh : " Minh Nhi , ngươi mau quay lại sảnh ngoài đi , ở trong này pha trộn , cẩn thận cha ngươi lại mắng ngươi ."Giang Lăng vừa vặn đi ngang qua người bọn họ , lời này nghe được rành mạch , nhịn không được hé miệng cười . Hay là vị Triệu Thanh Minh này cùng Giả Bảo Ngọc không khác nhau mấy , thích nhất pha trộn trong này ?" Đến đây , Lăng Nhi , chạy nhanh đi lại gặp qua Lục phu nhân ." Lí Thanh Hà chính là đang tán gẫu hăng say cùng Lục phu nhân , vừa quay đầu lại thấy Giang Lăng đi đến , vội vẫy tay hướng Giang Lăng kêu lên .Lục phu nhân là một lão thái thái hiền lành , nhưng mà nhìn qua thân mình có chút gầy yếu , sắc mặt nhìn qua không được tốt lắm . Nàng nghe Lí Thanh Hà nói lời này , cười tủm tỉm nhìn lại phía Giang Lăng . Liếc mắt một cái liền mạnh mẽ giật mình , hơi hơi đứng lên , nhìn chằm chằm Giang Lăng một lúc lâu sau , há miệng muốn nói , lại như là bỗng nhiên tỉnh ngộ ra , im miệng lại nhìn Lí Thanh Hà .Lí Thanh Hà nhìn đến Lục phu nhân thần thái như thế , trong lòng cả kinh , lại thấy nàng nhìn qua mình , vội dò hỏi : " Lục phu nhân ngài làm sao vậy ? Nhìn đến Lăng Nhi nhà ta bộ dáng giống như là gặp người quen ? "" Hắc , cũng không phải , là lão thân hồ đồ thôi ." Lục phu nhân cười rộ lên , trên mặt đầy nếp nhăn . " Đây là nữ nhi của ngươi ? Lớn lên thật giống một đứa cháu gái của ta , vừa mới trông thấy , ta còn tưởng rằng nàng đã đến ."Lí Thanh Hà thở dài nhẹ nhõm một hơi , hướng Giang Lăng cười nói : " Lăng Nhi , còn không hướng Lục phu nhân hành lễ ? "" Giang Lăng thỉnh an Lục phu nhân ." Giang Lăng nghiêng người vén áo thi lễ ." Ừ , ừ . Ngươi kêu là Giang Lăng ? " Lục phu nhân tinh tế đánh giá Giang Lăng , trong mắt lão bà ánh lên tia tinh quang không thấy rõ ." Dạ " Giang Lăng đáp . Nhìn Triệu phu nhân cùng Triệu Vi Vũ đứng đó đã lâu , vội lui về sau một bước , nhường cho các nàng tiến lên chào hỏi Lục phu nhân . Tần phu nhân hôm nay là chủ , mời khách là Lục phu nhân cùng Triệu phu nhân , nàng cũng không thể đoạt nổi bật của Triệu Vi Vũ ." Tốt lắm , đều ngồi vào vị trí đi . Tần phu nhân đợi cho Triệu Vi Vũ và mấy vị cô nương hành lễ với Lục phu nhân xong liền tiến lên nói , cũng tự mình đến giúp Lục phu nhân đứng lên , đem nàng thỉnh ngồi vào ghế chỗ tôn kính .Tần tướng quân cùng Triệu thứ sử tuy rằng là đại quan ở biên giới , nhưng so với Lục đại nhân từng làm qua chức vị đế sư , lão nhân lai lịch lại thâm sâu mà nói , địa vị tự nhiên được xác định rõ ràng . Cho nên Triệu phu nhân liền ngồi xuống cái ghế khách vị trí thứ hai .Lần này Giang Lăng cũng chưa nhìn thấy Tần Ức ở trong đại sảnh , phỏng chừng hắn đã lưu lại ở viện ngoài . Mà Triệu Thanh Minh cũng nhường Triệu phu nhân phái người đưa hắn ra viện bên ngoài .Lưu lại ở đây một nhà già trẻ lớn bé , phu nhân thì có năm người , lớn lớn nhỏ nhỏ cô nương cũng có năm người , vừa vặn làm thành một bàn .Khi đã ngồi vào bàn , Lục phu nhân nhìn Tần phu nhân đem Giang Lăng an bài bên kia chủ toạ , ánh mắt liền nhìn sangTần phu nhân , mỉm cười hỏi : " Tần phu nhân , mạo muội hỏi một câu , Giang Lăng cô nương là thân thích gì của nhà các ngươi ? "" A ! " Tần phu nhân không nghĩ đến Lục phu nhân đột nhiên lại hỏi đến vấn đề này , bất quá nàng đáp cũng là khía cạnh bên ngoài , cười nói : " Là con dâu chưa qua cửa của ta ."Lời vừa nói ra , mẹ con Triệu gia liền lắp bắp kinh hãi . Nhất là Triệu Vi Vũ , lúc này hận không thể lập tức buông chiếc đũa , chạy đến viện ở ngoài nói cho ca ca nghe tin tức này . Mà Tần Tâm cùng Giang Ninh Nhi đều nhẹ nhõm thở dài một hơi --- chỉ cần Tần phu nhân đem thân phận của Giang Lăng vạch trần , Triệu Thanh Minh sẽ không đem lực chú ý đặt trên người của nàng , vậy thì bản thân ... .....Tần phu nhân nói xong , hướng về Triệu phu nhân gật gật đầu xin lỗi . Nàng lúc trước không nói rõ , chủ yếu là bởi vì Giang Lăng không quá nguyện ý cùng nhà nàng kết thân . Nếu thực sự có một ngày hai nhà từ hôn , thì không phải chỉ có một nhà Giang gia mất mặt . Lúc này hai tiểu oan gia còn náo không rõ ràngphía trước , việc hôn nhân của hai nhà không thể thông báo ra ngoài . Nhưng mà lúc này Lục phu nhân đã hỏi , tình huống này tự nhiên không thể không nói .Tần phủ hôm nay đã mời một ít người đến , thức ăn tất nhiên là cực kỳ phong phú . Lí Thanh Hà cùng Giang Lăng tuy là bình thường chỉ ăn cá và rau xanh , nhưng hương vị này dù có tinh chế tỉ mỉ cũng không sánh bằng . Những thức ăn này không gây cho Giang Lăng cảm giác thèm ăn . Giang Lăng đối với vị tinh phía trước ngày càng có tin tưởng ----- nhìn cảnh hào môn nhà giàu mà xem , nhất định nhu cầu đối với vị tinh cực kỳ lớn , nàng lúc này lại lo lắng vấn đề định giá cả . Năng lực sản xuất của nàng quá nhỏ , chỉ còn cách là đề cao giá , vừa không mệt người mà lại còn kiếm thêm được nhiều tiền .Cổ nhân ăn cơm có quy định là ăn không nói , ngủ không nói .Một bữa ăn này đãi tiệc rất là phong phú , ngay tại lúc này trong đầu Giang Lăng đều là đại kế kiếm tiền , im lặng tính toán mà trôi qua hết bữa ăn .Ăn cơm xong chính là uống trà , Đường sơ Lục Vũ " Trà Kinh " còn chưa có xuất hiện , Đường triều lúc này người ta thịnh hành uống trà là pha trà pháp , tức là đem hành , gừng , táo , vỏ quýt cùng bạc hà bỏ vào nấu chung với trà , còn cho thêm chút muối .Giang Lăng ở kiếp trước lão gia tử rất thích uống trà , đối với trà đạo cũng rất sâu nghiên cứu , nơi nào uống qua trà đã bị Lục Vũ phê bình . Giang Lăng uống lên hai hớp trà liền bỏ xuống , bị Tần Tâm dùng ánh mắt hèn mọn nhìn thoáng qua .Lúc uống trà nói chuyện phiếm , Lục phu nhân lại cực kỳ hứng thú với Giang Lăng , lôi kéo nàng ngồi kế bên mình , hỏi nàng rất nhiều về cuộc sống hằng ngày , yêu thích cái gì ? Thích ăn món gì ? Cái gì tốt cho nhan sắc ? Hồi nhỏ có bướng bỉnh hay không ? Có đi qua kinh thành hay chưa ....? Làm cho Giang Lăng thật là buồn bực . Nếu bản thân nàng không phải xuyên không ngàn năm về Đường triều , nàng thật hoài nghi lão thái thái này có phải hay không chính là một fan cuồng , nàng đi vệ sinh thích như thế nào hay dùng giấy vệ sinh gì cũng đều muốn biết .

Triệu Thanh Minh
ngẩng đầu lên , trong mũi hừ một tiếng " Nếu đem hoa ra so sánh , mấy
người thôn phu lên núi lấy ra một gốc kỳ hoa là sẽ có thứ hạng sao ?
Ngắm hoa hội là một sự kiện tao nhã , điểm này thôn phu còn phải học hỏi thêm ."

Giang Lăng không có tinh thần cùng khí
lực vì nhà nông bần cùng mà biện bác , lúc này nàng đang nhíu mày trầm
tư . Nàng vất vả mới lôi kéo bán được hai mươi cái thực đơn cho Lưu
chưởng quỹ được hai xâu tiền , tức là hai lượng bạc . Nếu nàng có thể
lợi dụng không gian trồng ra được một ít kỳ hoa , đoạt được đầu bảng ,
chẳng phải là sẽ kiếm được một trăm lượng bạc tiền thưởng sao ?

Hoặc là chính mình không tham gia ngắm hoa hội , mà đem hoa đó bán cho
những người dự thi thì cũng có thể kiếm hơn mười lượng bạc đi ?

Nghĩ đến đây , nàng thực là hưng phấn ,lại hỏi Triệu Thanh Minh : " Năm rồi kỳ hoa dị thảo gì đoạt được giải quán quân ? "

" Dị thảo thì không được ." Triệu Thanh Minh nở nụ cười , miệng cười cực
kỳ tuấn mỹ , nhìn xem tỷ muội Giang Ninh Nhi cùng Tần Tâm đều đang ngây
dại , " Đây là ngắm hoa hội , nên phải là kỳ hoa , hơn nữa ở thời điểm
dự thi đóa hoa còn phải nở rộ .

Nếu ngươi có
một chậu hoa cúc tím vô cùng tốt , nhưng nếu mùa xuân mà nó lại không nở hoa , cũng không hữu dụng . Năm rồi

được các thứ hạng cao nhất chính là hoa lan .

Các loại hoa lan biến dị , đều có hơ hội cực cao đoạt giải quán quân . Bất
quá cũng có một ít là giống khác . Thí dụ như năm trước có một gốc cây
đỗ quyên biến sắc , trong quá trình nở hoa , lại biến ra màu sắc bất
đồng , thật là kỳ lạ ; Còn có một năm kia , có một người ra một số tiền
lớn mua một gốc cây mẫu đơn quý báo từ Lạc Dương đem về , cuối cùng cũng đoạt hạng nhất ."

Giang Lăng gật gật đầu . Hoa
đỗ quyên biến sắc thì nàng biết . Đó là hoa đặc chủng ở trên núi huyện
Kim Tú ở Quảng Tây . Trên núi kia có vạn mẫu rừng là hoa đỗ quyên cả
trăm năm .

Biến sắc đỗ quyên khi còn nụ hoa là
màu hồng phấn , lúc mới nở thì màu hồng đậm , đến lúc nở to thì màu phấn trắng , phía dưới có màu tím , cuối cùng lại chuyển sang màu vàng mà
héo tàn , cực kỳ kì diệu .

Linh Lăng Thành này
cách Quảng Tây không xa , vì một trăm lượng bạc , phái người lên núi hái biến sắc đỗ quyên thì cũng đáng giá.

" Này ,
đừng có nói nhiều như vậy , chúng ta vẫn là làm thơ đi ." Tần Tâm từ lúc Triệu Thanh Minh cười giờ đã tỉnh táo lại , giờ thấy Giang Lăng hấp dẫn được sự chú ý của Triệu Thanh Minh thì cực kỳ bất mãn .

Triệu Thanh Minh cũng không để ý đến nàng ta , đối với Giang Lăng lại nói : " Nếu Giang

Lăng cô nương có hứng thú , thì đến ngày ngắm hoa hội khai mạc ta liền phái người thông báo cho cô nương ? "

" Tốt " Giang Lăng cao hứng gật gật đầu , đang muốn hỏi hắn tham gia trận đấu thì phải làm những thủ tục gì , có phải hay không phải giao nộp một số tiền nhất định , chợt nghe một nha hoàn đến bẩm báo : " Lục phu nhân tới , phu nhân nhà chúng ta thỉnh các vị công tử , cô nương đi đến bên
kia ."

Tần Tâm không có cơ hội ở trước mặt
Triệu Thanh Minh trổ ra tài làm thơ , tự nhiên lại mất đi cơ hội được
thơ và họa của hắn , không khỏi hung hăng trừng mắt liếc nhìn Giang Lăng một cái . Vốn định thừa dịp thời điểm bọn người Triệu Thanh Minh không
để ý , cảnh cáo Giang Lăng một chút , cũng không nghĩ đến Triệu Thanh
Minh đứng lên giơ tay thủ thế : " Giang Lăng cô nương , mời ."

Ý bảo nàng đi trước , hoặc cùng hắn sóng vai mà đi . Hành động này của
hắn làm cho mấy vị cô nương ở đây nhìn muốn lòi tròng mắt ra , còn sinh
ra nồng đậm ghen ghét với Giang Lăng .

Đang ở
trong trạng thái tràn ngập hưng phấn , Giang Lăng cũng không nghĩ nhiều
như vậy , gật gật đầu liền dẫn đầu đi ra ngoài .

Cái loại hành động nhường nàng đi trước này , ở kiếp trước chỉ là một
hành động rất đỗi bình thường . Nếu một ngày nào đó nàng biến thành một
cái đuôi đi theo người ta , đó mới chính là hành động không bình thường .

Thấy Giang Lăng dẫn đầu đi trước , Triệu Thanh Minh bước nhanh , cùng
Giang Lăng sóng vai mà đi . Giang Lăng liếc nhìn hắn một cái , lại nhìn
xa xa thấy Tần phu nhân các nàng, đành nuốt xuống lời muốn hỏi , dưới
chân cố ý đi tốc độ chậm lại , cùng Triệu Thanh Minh tạo ra chút khoảng
cách .

" Triệu công tử ,
thỉnh sang bên kia ." Tần Tâm bước nhanh đi đến bên người Triệu Thanh
Minh , chiếm cứ vị trí vừa rồi của Giang Lăng , dẫn đường Triệu Thanh
Minh hướng một cái sân mà đi đến .

Triệu Thanh Minh quay đầu nhìn Giang Lăng liếc mắt một cái , cặp mày xinh đẹp nhíu nhíu lại .

" Giang Lăng cô nương ." Triệu Vi Vũ đi đến bên người Giang Lăng , thật
thân thiết nắm lấy cánh tay của nàng . " Ta năm nay mười lăm tuổi ,
ngươi thì sao ? Chúng ta hai người ai lớn hơn ? "

Giang Lăng nhìn nàng một cái , mỉm cười nói : " Ta đây nên gọi ngươi một tiếng tỷ tỷ ."

" A ! Ta đang muốn có một người muội muội đây ." Triệu Vi Vũ cao hứng
cười rộ lên , " Giang Lăng muội muội ngày thường hay làm cái gì ? Có
rảnh hay không để ta cho người đón ngươi đến phủ thứ sử du ngoạn a ? "

" Ách " Trên mặt Giang Lăng lộ ra tươi cười có chút cổ quái . Nếu để
cho vị Triệu cô nương này biết nàng cả ngày trồng rau , bắt cá , không
biết bộ mặt tinh xảo của nàng sẽ lộ ra bộ dạng biểu cảm như thế nào đây .

Hôm nay hai huynh muội Triệu gia biểu hiện thật là kỳ quái. Vô duyên vô cớ
đối với nàng cảm thấy hứng thú , vô duyên vô cớ đối với nàng thân thiết , cái này thật là làm cho người ta phải phí tâm cân nhắc . Vô sự hiến ân
cần , không phải gian thì cũng là trộm cắp . Giang Lăng luôn luôn suy
nghĩ cẩn thận , nhà của nàng một nghèo , hai trắng tay , có cái gì có
thể làm cho Triệu công tử cùng Triệu tiểu thư mưu đồ đây ?

Hay là , Triệu Thanh Minh này nghĩ hy sinh bản thân , muốn thành toàn cho
hôn sự của Triệu cô nương cùng Tần Ức ? Giang Lăng nhíu mày , bị suy
nghĩ của bản thân cuốn lấy nàng một chút .

Vào
một cái sân cách đại sảnh không xa , Giang Lăng nhìn xuyên qua bóng dáng của Triệu Thanh Minh và Tần Tâm đi phía trước , nhìn thấy trong đại
sảnh các cửa đều rộng mở , bên trong xiêm áo ngồi tròn một cái bàn lớn . Nha hoàn như nước chảy từng nhóm mang thức ăn lên .

Mà ở sảnh bên trái ghế thái sư , Lí Thanh Hà cùng một vài vị phu nhân
bồi ở bên người một vị thái thái khoảng sáu , bảy mươi tuổi . Lúc này
thấy các nàng tiến vào , Tần phu nhân vội đứng lên , đi đến bên cạnh cửa cười nói : " Bọn nhỏ đến , chạy nhanh đi rửa tay , ăn cơm ."

Mà Triệu phu nhân cũng đi đến , nhỏ giọng nói với Triệu Thanh Minh : "
Minh Nhi , ngươi mau quay lại sảnh ngoài đi , ở trong này pha trộn , cẩn thận cha ngươi lại mắng ngươi ."

Giang Lăng vừa vặn đi ngang qua người bọn họ , lời này nghe được rành mạch , nhịn
không được hé miệng cười . Hay là vị Triệu Thanh Minh này cùng Giả Bảo
Ngọc không khác nhau mấy , thích nhất pha trộn trong này ?

" Đến đây , Lăng Nhi , chạy nhanh đi lại gặp qua Lục phu nhân ." Lí
Thanh Hà chính là đang tán gẫu hăng say cùng Lục phu nhân , vừa quay đầu lại thấy Giang Lăng đi đến , vội vẫy tay hướng Giang Lăng kêu lên .

Lục phu nhân là một lão thái thái hiền lành , nhưng mà nhìn qua thân mình
có chút gầy yếu , sắc mặt nhìn qua không được tốt lắm . Nàng nghe Lí
Thanh Hà nói lời này , cười tủm tỉm nhìn lại phía Giang Lăng . Liếc mắt
một cái liền mạnh mẽ giật mình , hơi hơi đứng lên , nhìn chằm chằm
Giang Lăng một lúc lâu sau , há miệng muốn nói , lại như là bỗng nhiên
tỉnh ngộ ra , im miệng lại nhìn Lí Thanh Hà .

Lí Thanh Hà nhìn đến Lục phu nhân thần thái như thế , trong lòng cả
kinh , lại thấy nàng nhìn qua mình , vội dò hỏi : " Lục phu nhân ngài
làm sao vậy ? Nhìn đến Lăng Nhi nhà ta bộ dáng giống như là gặp người
quen ? "

" Hắc , cũng không phải , là lão thân
hồ đồ thôi ." Lục phu nhân cười rộ lên , trên mặt đầy nếp nhăn . " Đây
là nữ nhi của ngươi ? Lớn lên thật giống một đứa cháu gái của ta , vừa
mới trông thấy , ta còn tưởng rằng nàng đã đến ."

Lí Thanh Hà thở dài nhẹ nhõm một hơi , hướng Giang Lăng cười nói : " Lăng
Nhi , còn không hướng Lục phu nhân hành lễ ? "

" Giang Lăng thỉnh an Lục phu nhân ." Giang Lăng nghiêng người vén áo thi lễ .

" Ừ , ừ . Ngươi kêu là Giang Lăng ? " Lục phu nhân tinh tế đánh giá Giang Lăng , trong mắt lão bà ánh lên tia tinh quang không thấy rõ .

" Dạ " Giang Lăng đáp . Nhìn Triệu phu nhân cùng Triệu Vi Vũ đứng đó đã
lâu , vội lui về sau một bước , nhường cho các nàng tiến lên chào hỏi
Lục phu nhân . Tần phu nhân hôm nay là chủ , mời khách là Lục phu nhân
cùng Triệu phu nhân , nàng cũng không thể đoạt nổi bật của Triệu Vi Vũ .

" Tốt lắm , đều ngồi vào vị trí đi . Tần phu nhân đợi cho Triệu Vi Vũ và
mấy vị cô nương hành lễ với Lục phu nhân xong liền tiến lên nói , cũng
tự mình đến giúp Lục phu nhân đứng lên , đem nàng thỉnh ngồi vào ghế chỗ tôn kính .

Tần tướng quân cùng Triệu thứ sử tuy rằng là đại quan ở biên giới , nhưng so với Lục đại nhân từng làm qua
chức vị đế sư , lão nhân lai lịch lại thâm sâu mà nói , địa vị tự nhiên
được xác định rõ ràng . Cho nên Triệu phu nhân liền ngồi xuống cái ghế
khách vị trí thứ hai .

Lần này Giang Lăng cũng
chưa nhìn thấy Tần Ức ở trong đại sảnh , phỏng chừng hắn đã lưu lại ở
viện ngoài . Mà Triệu Thanh Minh cũng nhường Triệu phu nhân phái người
đưa hắn ra viện bên ngoài .

Lưu lại ở đây một nhà già trẻ lớn bé , phu nhân thì có năm người , lớn lớn nhỏ nhỏ cô nương
cũng có năm người , vừa vặn làm thành một bàn .

Khi đã ngồi vào bàn , Lục phu nhân nhìn Tần phu nhân đem Giang Lăng an bài
bên kia chủ toạ , ánh mắt liền nhìn sangTần phu nhân , mỉm cười hỏi : "
Tần phu nhân , mạo muội hỏi một câu , Giang Lăng cô nương là thân thích
gì của nhà các ngươi ? "

" A ! " Tần phu
nhân không nghĩ đến Lục phu nhân đột nhiên lại hỏi đến vấn đề này , bất
quá nàng đáp cũng là khía cạnh bên ngoài , cười nói : " Là con dâu chưa
qua cửa của ta ."

Lời vừa nói ra , mẹ con
Triệu gia liền lắp bắp kinh hãi . Nhất là Triệu Vi Vũ , lúc này hận
không thể lập tức buông chiếc đũa , chạy đến viện ở ngoài nói cho ca ca
nghe tin tức này . Mà Tần Tâm cùng Giang Ninh Nhi đều nhẹ nhõm thở dài
một hơi --- chỉ cần Tần phu nhân đem thân phận của Giang Lăng vạch trần , Triệu Thanh Minh sẽ không đem lực chú ý đặt trên người của nàng , vậy
thì bản thân ... .....

Tần phu nhân nói xong ,
hướng về Triệu phu nhân gật gật đầu xin lỗi . Nàng lúc trước không nói
rõ , chủ yếu là bởi vì Giang Lăng không quá nguyện ý cùng nhà nàng kết
thân . Nếu thực sự có một ngày hai nhà từ hôn , thì không phải chỉ có
một nhà Giang gia mất mặt . Lúc này hai tiểu oan gia còn náo không rõ
ràng

phía trước , việc hôn nhân của hai nhà không thể thông báo ra
ngoài . Nhưng mà lúc này Lục phu nhân đã hỏi , tình huống này tự nhiên
không thể không nói .

Tần phủ hôm nay đã mời
một ít người đến , thức ăn tất nhiên là cực kỳ phong phú . Lí Thanh Hà
cùng Giang Lăng tuy là bình thường chỉ ăn cá và rau xanh , nhưng hương
vị này dù có tinh chế tỉ mỉ cũng không sánh bằng . Những thức ăn này
không gây cho Giang Lăng cảm giác thèm ăn . Giang Lăng đối với vị tinh
phía trước ngày càng có tin tưởng ----- nhìn cảnh hào môn nhà giàu mà
xem , nhất định nhu cầu đối với vị tinh cực kỳ lớn , nàng lúc này lại lo lắng vấn đề định giá cả . Năng lực sản xuất của nàng quá nhỏ , chỉ còn
cách là đề cao giá , vừa không mệt người mà lại còn kiếm thêm được nhiều tiền .

Cổ nhân ăn cơm có quy định là ăn
không nói , ngủ không nói .Một bữa ăn này đãi tiệc rất là phong phú ,
ngay tại lúc này trong đầu Giang Lăng đều là đại kế kiếm tiền , im lặng
tính toán mà trôi qua hết bữa ăn .

Ăn cơm xong chính là uống trà , Đường sơ Lục Vũ " Trà Kinh " còn chưa có xuất hiện , Đường triều lúc này người ta thịnh hành uống trà là pha trà pháp , tức
là đem hành , gừng , táo , vỏ quýt cùng bạc hà bỏ vào nấu chung với trà , còn cho thêm chút muối .

Giang Lăng ở kiếp
trước lão gia tử rất thích uống trà , đối với trà đạo cũng rất sâu
nghiên cứu , nơi nào uống qua trà đã bị Lục Vũ phê bình . Giang Lăng
uống lên hai hớp trà liền bỏ xuống , bị Tần Tâm dùng ánh mắt hèn mọn
nhìn thoáng qua .

Lúc uống trà nói chuyện
phiếm , Lục phu nhân lại cực kỳ hứng thú với Giang Lăng , lôi kéo nàng
ngồi kế bên mình , hỏi nàng rất nhiều về cuộc sống hằng ngày , yêu
thích cái gì ? Thích ăn món gì ? Cái gì tốt cho nhan sắc ? Hồi nhỏ có
bướng bỉnh hay không ? Có đi qua kinh thành hay chưa ....? Làm cho
Giang Lăng thật là buồn bực . Nếu bản thân nàng không phải xuyên không
ngàn năm về Đường triều , nàng thật hoài nghi lão thái thái này có phải
hay không chính là một fan cuồng , nàng đi vệ sinh thích như thế nào hay dùng giấy vệ sinh gì cũng đều muốn biết .

Lương Điền Thiên KhoảnhTác giả: Tọa Chước Linh Linh ThủyTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngGiang Lăng ngồi dựa vào giường , xuyên qua cửa phòng ngắm nhìn bầu trời bên ngoài . Tuy đã là tháng tư âm lịch , nhưng bầu trời ở cổ đại xanh biếc , mây trắng như tơ . Nhìn xuống dưới là thấy một bức tường lớn được quét vôi trắng , góc tường có hoa tường vi nở đỏ au , mái ngói cong cong . Ngồi kế bên giường là một thằng nhóc mặc quần áo cổ trang , nhắc nhở Giang Lăng nơi này chính là cổ đại . Giang Lăng luôn lạnh nhạt , mỉm cười lộ vẻ chán ghét , đang sống sờ sờ , đột nhiên đến nơi đây ,chắc là mình xuyên không cũng không sai đâu . " Lăng Nhi , đến đây ăn chút đi " . Một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi dung mạo tú lệ bưng bát cháo đến . " Nương , ngài ngồi đi " Ngồi trước giường là đệ đệ Giang Đào , ngửi hương thơm ngào ngạt của bát cháo gà , nhịn không được nuốt nước miếng , đứng lên nhường ghế cho mẫu thân . Lí Thanh Hà liếc nhìn con trai áy náy , ngồi vào trước giường , sờ sờ cái trán của Giang Lăng , vui mừng mỉm cười , múc một muỗng cháo , thổi cho nguội rồi đút vào miệng của… Triệu Thanh Minh ngẩng đầu lên , trong mũi hừ một tiếng " Nếu đem hoa ra so sánh , mấy người thôn phu lên núi lấy ra một gốc kỳ hoa là sẽ có thứ hạng sao ? Ngắm hoa hội là một sự kiện tao nhã , điểm này thôn phu còn phải học hỏi thêm ."Giang Lăng không có tinh thần cùng khí lực vì nhà nông bần cùng mà biện bác , lúc này nàng đang nhíu mày trầm tư . Nàng vất vả mới lôi kéo bán được hai mươi cái thực đơn cho Lưu chưởng quỹ được hai xâu tiền , tức là hai lượng bạc . Nếu nàng có thể lợi dụng không gian trồng ra được một ít kỳ hoa , đoạt được đầu bảng , chẳng phải là sẽ kiếm được một trăm lượng bạc tiền thưởng sao ?Hoặc là chính mình không tham gia ngắm hoa hội , mà đem hoa đó bán cho những người dự thi thì cũng có thể kiếm hơn mười lượng bạc đi ?Nghĩ đến đây , nàng thực là hưng phấn ,lại hỏi Triệu Thanh Minh : " Năm rồi kỳ hoa dị thảo gì đoạt được giải quán quân ? "" Dị thảo thì không được ." Triệu Thanh Minh nở nụ cười , miệng cười cực kỳ tuấn mỹ , nhìn xem tỷ muội Giang Ninh Nhi cùng Tần Tâm đều đang ngây dại , " Đây là ngắm hoa hội , nên phải là kỳ hoa , hơn nữa ở thời điểm dự thi đóa hoa còn phải nở rộ .Nếu ngươi có một chậu hoa cúc tím vô cùng tốt , nhưng nếu mùa xuân mà nó lại không nở hoa , cũng không hữu dụng . Năm rồiđược các thứ hạng cao nhất chính là hoa lan .Các loại hoa lan biến dị , đều có hơ hội cực cao đoạt giải quán quân . Bất quá cũng có một ít là giống khác . Thí dụ như năm trước có một gốc cây đỗ quyên biến sắc , trong quá trình nở hoa , lại biến ra màu sắc bất đồng , thật là kỳ lạ ; Còn có một năm kia , có một người ra một số tiền lớn mua một gốc cây mẫu đơn quý báo từ Lạc Dương đem về , cuối cùng cũng đoạt hạng nhất ."Giang Lăng gật gật đầu . Hoa đỗ quyên biến sắc thì nàng biết . Đó là hoa đặc chủng ở trên núi huyện Kim Tú ở Quảng Tây . Trên núi kia có vạn mẫu rừng là hoa đỗ quyên cả trăm năm .Biến sắc đỗ quyên khi còn nụ hoa là màu hồng phấn , lúc mới nở thì màu hồng đậm , đến lúc nở to thì màu phấn trắng , phía dưới có màu tím , cuối cùng lại chuyển sang màu vàng mà héo tàn , cực kỳ kì diệu .Linh Lăng Thành này cách Quảng Tây không xa , vì một trăm lượng bạc , phái người lên núi hái biến sắc đỗ quyên thì cũng đáng giá." Này , đừng có nói nhiều như vậy , chúng ta vẫn là làm thơ đi ." Tần Tâm từ lúc Triệu Thanh Minh cười giờ đã tỉnh táo lại , giờ thấy Giang Lăng hấp dẫn được sự chú ý của Triệu Thanh Minh thì cực kỳ bất mãn .Triệu Thanh Minh cũng không để ý đến nàng ta , đối với Giang Lăng lại nói : " Nếu GiangLăng cô nương có hứng thú , thì đến ngày ngắm hoa hội khai mạc ta liền phái người thông báo cho cô nương ? "" Tốt " Giang Lăng cao hứng gật gật đầu , đang muốn hỏi hắn tham gia trận đấu thì phải làm những thủ tục gì , có phải hay không phải giao nộp một số tiền nhất định , chợt nghe một nha hoàn đến bẩm báo : " Lục phu nhân tới , phu nhân nhà chúng ta thỉnh các vị công tử , cô nương đi đến bên kia ."Tần Tâm không có cơ hội ở trước mặt Triệu Thanh Minh trổ ra tài làm thơ , tự nhiên lại mất đi cơ hội được thơ và họa của hắn , không khỏi hung hăng trừng mắt liếc nhìn Giang Lăng một cái . Vốn định thừa dịp thời điểm bọn người Triệu Thanh Minh không để ý , cảnh cáo Giang Lăng một chút , cũng không nghĩ đến Triệu Thanh Minh đứng lên giơ tay thủ thế : " Giang Lăng cô nương , mời ."Ý bảo nàng đi trước , hoặc cùng hắn sóng vai mà đi . Hành động này của hắn làm cho mấy vị cô nương ở đây nhìn muốn lòi tròng mắt ra , còn sinh ra nồng đậm ghen ghét với Giang Lăng .Đang ở trong trạng thái tràn ngập hưng phấn , Giang Lăng cũng không nghĩ nhiều như vậy , gật gật đầu liền dẫn đầu đi ra ngoài .Cái loại hành động nhường nàng đi trước này , ở kiếp trước chỉ là một hành động rất đỗi bình thường . Nếu một ngày nào đó nàng biến thành một cái đuôi đi theo người ta , đó mới chính là hành động không bình thường .Thấy Giang Lăng dẫn đầu đi trước , Triệu Thanh Minh bước nhanh , cùng Giang Lăng sóng vai mà đi . Giang Lăng liếc nhìn hắn một cái , lại nhìn xa xa thấy Tần phu nhân các nàng, đành nuốt xuống lời muốn hỏi , dưới chân cố ý đi tốc độ chậm lại , cùng Triệu Thanh Minh tạo ra chút khoảng cách ." Triệu công tử , thỉnh sang bên kia ." Tần Tâm bước nhanh đi đến bên người Triệu Thanh Minh , chiếm cứ vị trí vừa rồi của Giang Lăng , dẫn đường Triệu Thanh Minh hướng một cái sân mà đi đến .Triệu Thanh Minh quay đầu nhìn Giang Lăng liếc mắt một cái , cặp mày xinh đẹp nhíu nhíu lại ." Giang Lăng cô nương ." Triệu Vi Vũ đi đến bên người Giang Lăng , thật thân thiết nắm lấy cánh tay của nàng . " Ta năm nay mười lăm tuổi , ngươi thì sao ? Chúng ta hai người ai lớn hơn ? "Giang Lăng nhìn nàng một cái , mỉm cười nói : " Ta đây nên gọi ngươi một tiếng tỷ tỷ ."" A ! Ta đang muốn có một người muội muội đây ." Triệu Vi Vũ cao hứng cười rộ lên , " Giang Lăng muội muội ngày thường hay làm cái gì ? Có rảnh hay không để ta cho người đón ngươi đến phủ thứ sử du ngoạn a ? "" Ách " Trên mặt Giang Lăng lộ ra tươi cười có chút cổ quái . Nếu để cho vị Triệu cô nương này biết nàng cả ngày trồng rau , bắt cá , không biết bộ mặt tinh xảo của nàng sẽ lộ ra bộ dạng biểu cảm như thế nào đây .Hôm nay hai huynh muội Triệu gia biểu hiện thật là kỳ quái. Vô duyên vô cớ đối với nàng cảm thấy hứng thú , vô duyên vô cớ đối với nàng thân thiết , cái này thật là làm cho người ta phải phí tâm cân nhắc . Vô sự hiến ân cần , không phải gian thì cũng là trộm cắp . Giang Lăng luôn luôn suy nghĩ cẩn thận , nhà của nàng một nghèo , hai trắng tay , có cái gì có thể làm cho Triệu công tử cùng Triệu tiểu thư mưu đồ đây ?Hay là , Triệu Thanh Minh này nghĩ hy sinh bản thân , muốn thành toàn cho hôn sự của Triệu cô nương cùng Tần Ức ? Giang Lăng nhíu mày , bị suy nghĩ của bản thân cuốn lấy nàng một chút .Vào một cái sân cách đại sảnh không xa , Giang Lăng nhìn xuyên qua bóng dáng của Triệu Thanh Minh và Tần Tâm đi phía trước , nhìn thấy trong đại sảnh các cửa đều rộng mở , bên trong xiêm áo ngồi tròn một cái bàn lớn . Nha hoàn như nước chảy từng nhóm mang thức ăn lên .Mà ở sảnh bên trái ghế thái sư , Lí Thanh Hà cùng một vài vị phu nhân bồi ở bên người một vị thái thái khoảng sáu , bảy mươi tuổi . Lúc này thấy các nàng tiến vào , Tần phu nhân vội đứng lên , đi đến bên cạnh cửa cười nói : " Bọn nhỏ đến , chạy nhanh đi rửa tay , ăn cơm ."Mà Triệu phu nhân cũng đi đến , nhỏ giọng nói với Triệu Thanh Minh : " Minh Nhi , ngươi mau quay lại sảnh ngoài đi , ở trong này pha trộn , cẩn thận cha ngươi lại mắng ngươi ."Giang Lăng vừa vặn đi ngang qua người bọn họ , lời này nghe được rành mạch , nhịn không được hé miệng cười . Hay là vị Triệu Thanh Minh này cùng Giả Bảo Ngọc không khác nhau mấy , thích nhất pha trộn trong này ?" Đến đây , Lăng Nhi , chạy nhanh đi lại gặp qua Lục phu nhân ." Lí Thanh Hà chính là đang tán gẫu hăng say cùng Lục phu nhân , vừa quay đầu lại thấy Giang Lăng đi đến , vội vẫy tay hướng Giang Lăng kêu lên .Lục phu nhân là một lão thái thái hiền lành , nhưng mà nhìn qua thân mình có chút gầy yếu , sắc mặt nhìn qua không được tốt lắm . Nàng nghe Lí Thanh Hà nói lời này , cười tủm tỉm nhìn lại phía Giang Lăng . Liếc mắt một cái liền mạnh mẽ giật mình , hơi hơi đứng lên , nhìn chằm chằm Giang Lăng một lúc lâu sau , há miệng muốn nói , lại như là bỗng nhiên tỉnh ngộ ra , im miệng lại nhìn Lí Thanh Hà .Lí Thanh Hà nhìn đến Lục phu nhân thần thái như thế , trong lòng cả kinh , lại thấy nàng nhìn qua mình , vội dò hỏi : " Lục phu nhân ngài làm sao vậy ? Nhìn đến Lăng Nhi nhà ta bộ dáng giống như là gặp người quen ? "" Hắc , cũng không phải , là lão thân hồ đồ thôi ." Lục phu nhân cười rộ lên , trên mặt đầy nếp nhăn . " Đây là nữ nhi của ngươi ? Lớn lên thật giống một đứa cháu gái của ta , vừa mới trông thấy , ta còn tưởng rằng nàng đã đến ."Lí Thanh Hà thở dài nhẹ nhõm một hơi , hướng Giang Lăng cười nói : " Lăng Nhi , còn không hướng Lục phu nhân hành lễ ? "" Giang Lăng thỉnh an Lục phu nhân ." Giang Lăng nghiêng người vén áo thi lễ ." Ừ , ừ . Ngươi kêu là Giang Lăng ? " Lục phu nhân tinh tế đánh giá Giang Lăng , trong mắt lão bà ánh lên tia tinh quang không thấy rõ ." Dạ " Giang Lăng đáp . Nhìn Triệu phu nhân cùng Triệu Vi Vũ đứng đó đã lâu , vội lui về sau một bước , nhường cho các nàng tiến lên chào hỏi Lục phu nhân . Tần phu nhân hôm nay là chủ , mời khách là Lục phu nhân cùng Triệu phu nhân , nàng cũng không thể đoạt nổi bật của Triệu Vi Vũ ." Tốt lắm , đều ngồi vào vị trí đi . Tần phu nhân đợi cho Triệu Vi Vũ và mấy vị cô nương hành lễ với Lục phu nhân xong liền tiến lên nói , cũng tự mình đến giúp Lục phu nhân đứng lên , đem nàng thỉnh ngồi vào ghế chỗ tôn kính .Tần tướng quân cùng Triệu thứ sử tuy rằng là đại quan ở biên giới , nhưng so với Lục đại nhân từng làm qua chức vị đế sư , lão nhân lai lịch lại thâm sâu mà nói , địa vị tự nhiên được xác định rõ ràng . Cho nên Triệu phu nhân liền ngồi xuống cái ghế khách vị trí thứ hai .Lần này Giang Lăng cũng chưa nhìn thấy Tần Ức ở trong đại sảnh , phỏng chừng hắn đã lưu lại ở viện ngoài . Mà Triệu Thanh Minh cũng nhường Triệu phu nhân phái người đưa hắn ra viện bên ngoài .Lưu lại ở đây một nhà già trẻ lớn bé , phu nhân thì có năm người , lớn lớn nhỏ nhỏ cô nương cũng có năm người , vừa vặn làm thành một bàn .Khi đã ngồi vào bàn , Lục phu nhân nhìn Tần phu nhân đem Giang Lăng an bài bên kia chủ toạ , ánh mắt liền nhìn sangTần phu nhân , mỉm cười hỏi : " Tần phu nhân , mạo muội hỏi một câu , Giang Lăng cô nương là thân thích gì của nhà các ngươi ? "" A ! " Tần phu nhân không nghĩ đến Lục phu nhân đột nhiên lại hỏi đến vấn đề này , bất quá nàng đáp cũng là khía cạnh bên ngoài , cười nói : " Là con dâu chưa qua cửa của ta ."Lời vừa nói ra , mẹ con Triệu gia liền lắp bắp kinh hãi . Nhất là Triệu Vi Vũ , lúc này hận không thể lập tức buông chiếc đũa , chạy đến viện ở ngoài nói cho ca ca nghe tin tức này . Mà Tần Tâm cùng Giang Ninh Nhi đều nhẹ nhõm thở dài một hơi --- chỉ cần Tần phu nhân đem thân phận của Giang Lăng vạch trần , Triệu Thanh Minh sẽ không đem lực chú ý đặt trên người của nàng , vậy thì bản thân ... .....Tần phu nhân nói xong , hướng về Triệu phu nhân gật gật đầu xin lỗi . Nàng lúc trước không nói rõ , chủ yếu là bởi vì Giang Lăng không quá nguyện ý cùng nhà nàng kết thân . Nếu thực sự có một ngày hai nhà từ hôn , thì không phải chỉ có một nhà Giang gia mất mặt . Lúc này hai tiểu oan gia còn náo không rõ ràngphía trước , việc hôn nhân của hai nhà không thể thông báo ra ngoài . Nhưng mà lúc này Lục phu nhân đã hỏi , tình huống này tự nhiên không thể không nói .Tần phủ hôm nay đã mời một ít người đến , thức ăn tất nhiên là cực kỳ phong phú . Lí Thanh Hà cùng Giang Lăng tuy là bình thường chỉ ăn cá và rau xanh , nhưng hương vị này dù có tinh chế tỉ mỉ cũng không sánh bằng . Những thức ăn này không gây cho Giang Lăng cảm giác thèm ăn . Giang Lăng đối với vị tinh phía trước ngày càng có tin tưởng ----- nhìn cảnh hào môn nhà giàu mà xem , nhất định nhu cầu đối với vị tinh cực kỳ lớn , nàng lúc này lại lo lắng vấn đề định giá cả . Năng lực sản xuất của nàng quá nhỏ , chỉ còn cách là đề cao giá , vừa không mệt người mà lại còn kiếm thêm được nhiều tiền .Cổ nhân ăn cơm có quy định là ăn không nói , ngủ không nói .Một bữa ăn này đãi tiệc rất là phong phú , ngay tại lúc này trong đầu Giang Lăng đều là đại kế kiếm tiền , im lặng tính toán mà trôi qua hết bữa ăn .Ăn cơm xong chính là uống trà , Đường sơ Lục Vũ " Trà Kinh " còn chưa có xuất hiện , Đường triều lúc này người ta thịnh hành uống trà là pha trà pháp , tức là đem hành , gừng , táo , vỏ quýt cùng bạc hà bỏ vào nấu chung với trà , còn cho thêm chút muối .Giang Lăng ở kiếp trước lão gia tử rất thích uống trà , đối với trà đạo cũng rất sâu nghiên cứu , nơi nào uống qua trà đã bị Lục Vũ phê bình . Giang Lăng uống lên hai hớp trà liền bỏ xuống , bị Tần Tâm dùng ánh mắt hèn mọn nhìn thoáng qua .Lúc uống trà nói chuyện phiếm , Lục phu nhân lại cực kỳ hứng thú với Giang Lăng , lôi kéo nàng ngồi kế bên mình , hỏi nàng rất nhiều về cuộc sống hằng ngày , yêu thích cái gì ? Thích ăn món gì ? Cái gì tốt cho nhan sắc ? Hồi nhỏ có bướng bỉnh hay không ? Có đi qua kinh thành hay chưa ....? Làm cho Giang Lăng thật là buồn bực . Nếu bản thân nàng không phải xuyên không ngàn năm về Đường triều , nàng thật hoài nghi lão thái thái này có phải hay không chính là một fan cuồng , nàng đi vệ sinh thích như thế nào hay dùng giấy vệ sinh gì cũng đều muốn biết .

Chương 57: Yến hội ở Tần Phủ (nhị)