Khi xe ngựa của Chu gia ra khỏi thành, Tín Châu đổ cơn mưa, mưa không lớn, nhưng lại tí tách đến ba ngày. Dù vậy, dân chúng trong thành cũng không thấy mảy may chút ưu sầu nào, ngược lại trên mặt mỗi người đều mang theo vài phần vui mừng. Từ mùa đông năm trước đến nay, các vùng ở Tín Châu, Cù Châu, Quát Châu, cùng với Nghiễm Nam và nhiều châu thành đều gặp phải hạn hán, có nhiều chỗ đã hạn một tháng, có nhiều chỗ cũng đã ba bốn tháng không có mưa. Triều đình giảm bớt một phần thuế má, nhưng đối với việc miếng cơm dựa vào đất trời của các nông hộ mà nói thì chỉ như muối bỏ biển. Cũng có không ít đền thần ở khắp nơi tổ chức cầu mưa, tín đồ của các đạo quán ở Tín Châu vốn nhiều, hương khói ở các chùa tự càng thêm thịnh vượng. Nhưng dù cho dân chúng cầu Thần bái Phật đầy tâm ý ra sao, nhưng cũng không thể cầu cho Tín Châu được giọt mưa nào. - - Một mùa đông giá rét qua đi, khi dân chúng đã ôm tâm thế dự tính sẽ có một vụ xuân tồi tệ, thì cuối cùng trên trời cũng chịu hạ mưa, hơn nữa cũng…

Truyện chữ