Tác giả:

Núi rừng tĩnh mịch, trăng lạnh sao thưa, phóng hết tầm mắt chỉ là một cảnh núi non trùng điệp, thâm u vô bờ bến. Giữa cánh rừng còn nguyên sơ âm u ấy, có một khoảng đất trống, một túp lều tranh, khoảng nửa mẫu vườn và ngôi mộ đơn độc. Dưới ánh trăng mờ nhạt chỉ thấy trước ngôi mộ một tấm bia không chữ, một thiếu niên khoảng mười bảy đang quỳ, nét mặt sạm đen, dưới đôi mày rậm là cặp mắt sáng tinh anh. Bên cạnh mộ ngồi trên một cái ghế gỗ, là một thiếu phụ trung niên phu nhân, thận vận áo vải bố, chân đi giày cỏ. Dáng điệu khoan thai, gương mặt xinh đẹp, đôi mắt vẫn ẩn nét thu ba nhưng vẫn không che giấu nổi vài nét nhăn dưới khóe mắt của thiếu phụ. Thỉnh thoảng có vài ngọn gió đêm thổi qua, đung đưa những tàng cây rừng xào xạc. Tiếng gió như quỷ hú, những cành cây như ma vờn, cảnh rừng u tịch cô quạnh làm tăng thêm quỷ khí rùng rợn. Chênh chếch hướng đông, một ngôi sao cô đơn lúc sáng lúc mờ bất định, ngôi sao tựa như là ánh mắt độc nhất trên thế gian đang ngưng nhìn hai con người bên…

Truyện chữ