Trên đường phố nhộn nhịp, một thanh kiếm huyền thiết màu đen phản chiếu ánh nắng mặt trời vào trong mắt,cây kiếm rộng 3 thước, dài bằng nửa người trưởng thành, trông rất nặng. Nhưng cây cự kiếm lại được thiếu niên 17,18 tuổi vác trên vai có vẻ không hợp lắm, thu hút sự chú ý của nhiều người. Thiếu niên chiếc áo khoác đơn giản, sắc mặt thập phần kiên nghị, khi đi bộ vác cây kiếm không thấy chút mệt mỏi, rõ ràng tập luyện nhiều năm nên đã quen. "Xin hỏi Võ đạo hội quán ở nơi nào?" Thiếu niên rất lễ phép hướng 1 người trung niên bán hàng rong hỏi đường, nhưng lại đưa tới sự khinh thường trong mắt của người trung niên kia. "Phía trước quẹo trái rồi đi thẳng là tới." Người trung niên nói xong, khoát khoát tay, ý bảo thiếu niên mau đi cho lẹ, sau đó liền vội vàng đi chăm sóc những vị khách khác. Thiếu niên làm sao không nhìn ra được ý của người trung niên kia, chỉ hơi sửng sờ một chút nhưng vẫn nhịn, trong lòng cũng biết thứ người nghèo kiết xác như mình thì quả thật không được người khác…
Tác giả: