Tác giả:

Cuối tháng 5, trời nắng nóng ve kêu râm ran. Sau giờ ngọ, trong viện người nhà, một nhóm các bác trai bác gái đều thay sang quần đùi áo hoa mát mẻ, tay cầm quạt hương bồ ngồi hóng mát dưới gốc cây đa. Một cơn gió mát thổi qua, làm mọi người thoải mái nheo cả mắt lại, trong tầm mắt xa xa thoáng xuất hiện một bóng người đang không nhanh không chậm đi về hướng này. Mọi người tập trung nhìn về phía đó, người tới không phải ai khác, mà là con gái nhà họ Thiệu, Thiệu Hoa. Thiệu Hoa hôm nay mặc một cái áo màu xanh nhạt, quần lửng ống rộng màu lam, mái tóc đen nhánh buộc đuôi ngựa cao cao, vừa ngẩng đầu đã lộ ra ngũ quan anh khí. Có người lắc lắc quạt hương bồ nói: "Con gái Thiệu gia xinh đẹp thật đấy, tôi chưa từng thấy ai đẹp như con bé ấy. "Bác gái bĩu môi: "Lớn lên xinh đẹp thì thế nào, còn không phải!. . " ly hôn à?Thiệu Hoa giơ tay, dùng tay áo lau mồ hôi trên trán. Cái thời tiết này, nóng như muốn lột một lớp da, cô mới chỉ đi ra ngoài một vòng mà cả người đã đổ mồ hôi như tắm. Về tới…

Truyện chữ