Thành phố Trung Châu. Giang Thành ngồi trêи ghế sofa nhìn vào một tờ báo cách đây đã mười năm ghi lại tin tức về vụ án một nhà đội trưởng cảnh sát hình sự bị giết hại. Anh cầm lấy chai bia trêи bàn trà uống vài ngụm, nước mắt không ngừng rơi, đội trưởng cảnh sát hình sự trêи báo đó chính là anh. Vợ anh, Văn Thư Nhã được phái đến nằm vùng ở một tổ chức quốc tế chuyên buôn bán trẻ em trong ba tháng. Đến tận bây giờ anh vẫn nhớ rất rõ ngày nhiệm vụ hoàn thành, Văn Thư Nhã chạy đến bên cạnh mình như một chú chim sơn ca và nói: “Báo cáo Đại đội trưởng Giang, nay Văn Thư Nhã trở về sau khi hoàn thành nhiệm vụ, xin chỉ thị!” “Về nhà nấu cơm tối chúc mừng em.” Nhưng khi anh trở về nhà lại thấy cả người Văn Thư Nhã đầy máu nằm trêи sàn nhà, con gái không rõ tung tích. Bên cạnh chỉ để lại tờ giấy A4 in một câu nói và khuôn mặt của một thằng hề: Bất ngờ phải không? Chúng mày cũng làm tao rất bất ngờ đấy. Mày yên tâm, tao sẽ để cho chúng mày từ từ gặp nhau. Mười năm qua, Giang Thành giống như…
Tác giả: