Quý Mạc không thích mùa hè. Nhưng cậu luôn nhớ về những tháng tám oi ả trong tuổi thơ, khi cậu nhìn qua khe cửa sổ chỉ mở một nửa từ căn gác xép tối tăm, thấy khu vườn đầy ánh nắng. Trong không khí thoảng một mùi hương nhẹ của hoa sơn chi. Ánh sáng và bóng tối chiếu vào đôi mắt xám của cậu, len lỏi vào tận sâu trong tâm hồn như những sợi dây leo vươn dài, kéo cậu vào những giấc mơ cô đơn. Trong khu vườn ấy, một cậu bé Alpha nhẹ nhàng vén cành lá sang một , đưa tay chạm vào vết sẹo trên trán cậu. Cảnh tượng mùa hè giống như chiếc bánh trong lò nở ra, vỡ tung bề mặt và tỏa ra mùi hương ngọt ngào. Là mùi giống như mùi sơn chi. "Bụp." Một bông hoa nở trên dây leo trong lòng cậu, trắng muốt không tì vết. Cậu bé mỉm cười đưa tay về phía anh, chạm đến phần nội tâm đã mục nát từ lâu của anh, khiến sợi dây đàn đầu tiên khẽ ngân lên một âm thanh ngắn ngủi. Quý Mạc nắm lấy tay cậu bé . ... "Tiên sinh? Tiên sinh?" Theo tiếng gọi của tài xế taxi, Quý Mạc giật mình tỉnh giấc…
Tác giả: