Tác giả:

Nam Nhiễm không muốn phàn nàn, nhưng gã sát nhân hàng loạt kia rõ ràng là một kẻ điên. Lúc đó, cậu đang xách một tô mì hoành thánh mua từ quán đêm gần đó, lảo đảo bước đi trên một con hẻm nhỏ hẹp, không người, không đèn đường. Bỗng nhiên, cậu nghe thấy phía sau vang lên tiếng bước chân gấp gáp. Chưa kịp quay đầu nhìn xem là ai, cổ cậu đột nhiên nhói đau, tô mì hoành thánh trong tay lật nhào, và rồi trời đất tối sầm lại. Khi tỉnh lại, Nam Nhiễm thấy mình đang ngồi trên một chiếc ghế gỗ, bị dây thừng trói chặt vào ghế. Cậu phát hiện mình đang ở trong một căn nhà nhỏ cũ nát, chẳng hề được trang trí gì, sàn nhà vẫn là xi măng thô, tường sơn trắng đã ngả vàng, cửa sổ bị đóng đinh bằng ván gỗ, và cánh cửa duy một cũng đóng chặt. Nam Nhiễm định mở miệng kêu cứu, xem có ai đến giúp mình không, nhưng nhanh chóng nhận ra miệng mình đã bị dán băng keo. Không gian kín mít và cảm giác bị trói chặt khiến cậu nảy sinh một linh cảm đáng sợ. Cậu bắt đầu suy nghĩ: Chuyện gì đang xảy ra vậy? Mình bị bắt…

Truyện chữ