Ngày 15 tháng 4 năm 1977, một ngày bình thường không thể nào bình thường hơn nữa trong cuộc sống. Ngày đó trời trong nắng ấm, vạn dặm không mây, thiên không xanh biếc như đồ sứ, cả Nam Trung Quốc toàn bộ lõa lồ dưới ánh mặt trời... Ba giờ rưỡi, trên bầu trời xuất hiện một đạo bạch khí ngưng kết thành khí trụ, tà tà trên không trung tựa như một vết sẹo dài. Bạch hồng quán không ư? Nhưng đây không phải cầu vồng, mà là khí trụ có vẻ quái dị. Đám người trên mặt đất cũng có một phần đã chú ý tới hiện tượng thiên văn trên đỉnh đầu, vội ngẩng đầu nhìn, chợt có người tự xưng kiến thức rộng rãi reo lên: "Nhìn cái gì mà nhìn? Không phải là máy bay phun khói hay sao." Đám người trên mặt đất không thấy được ngọn nguồn khí trụ màu trắng, cho nên cũng không biết khí trụ trên bầu trời dài bao nhiêu, bắt đầu có phải từ phía bên kia eo biển hay không. Sau khi khí trụ hiện ra được nửa giờ, đầu đường Đài Bắc, bỗng nhiên có một trận cuồng phong gào thét, lá cây đung đưa rơi khỏi cành, hạt mưa ào ào rơi…
Tác giả: