“Bác sĩ! Bác sĩ! Tôi… tôi sắp sinh rồi!” Trong căn phòng khám tối tăm, tiếng kêu thảm thiết xé gan xé ruột vang vọng. Một người phụ nữ toàn thân bê bết máu, bị trói chặt trên chiếc ghế sinh rỉ sét cũ kỹ, đang vặn vẹo giãy giụa như phát điên. “Mau lên! Bác sĩ, mau lại đây xem! Nó… nó sắp ra rồi!!” “Sao ông còn chưa lại đây!? Bác sĩ! Bác sĩ!? Ông có thật là bác sĩ không vậy!? Mau lại đây xem đi!!!” Tiếng hét của sản phụ càng lúc càng chói tai, động tác giãy giụa cũng ngày càng dữ dội. Thế nhưng, vị bác sĩ đứng bên cạnh từ đầu đến giờ vẫn chưa thèm quay đầu nhìn cô lấy một cái, chỉ gật gật đầu, thong thả lên tiếng với vẻ hời hợt: “Được rồi, được rồi, tới ngay đây. Đừng nôn nóng, tôi đang chuẩn bị dụng cụ đỡ đẻ. Này phu nhân, chắc cô cũng không muốn con mình vừa chào đời đã rơi xuống đất chứ?” Những lời này như có sức mạnh chí mạng, khiến khí thế điên loạn của người phụ nữ bỗng khựng lại. Đôi mắt đỏ ngầu dần lấy lại chút tỉnh táo. Ánh mắt cô chậm rãi đảo quanh, cuối cùng dừng lại ở bụng…

Truyện chữ