Ma La sơn mạch là sơn mạch trải rộng khắp Vô Cực đại lục đây là nơi có vô vàn yêu thú tung hoành, trong đó không thiếu yêu thú tiên nhân cảnh chúng dậm chân một phát là có vô số chim chóc bay tán loạn. Nhưng khu trung tâm sơn mạch có một thác nước đẹp tựa bồng lai tiên cảnh lại không có lấy một con yêu thú nào.Bên trong thác nước có một hang động tự nhiên nhưng đi sâu vào bên trong lại thấy một cửa đá sau cánh cửa đá đó là một gian phòng bằng đá.Chính giữ gian phòng đó có một chiếc quan tài làm bằng băng phách ngàn năm, trong chiếc quan tài đó có một nam tử y phục đen tóc trắng đang ngủ say.Bỗng nhiên nam tử đó mở mắt ra ánh mắt như nhìn thấu không gian và thời gian, cùng lúc đó bên trên Vô Cực đại lục có thiên địa dị tượng. Nó kéo dài khoảng nửa canh giờ. Thiên địa dị tượng này mọi người đều thấy, dù là người có tu vi hay không thì ai ai cũng nhìn lên trên bầy trời qua sát thấy vô số con chân long do vô số linh khí hoá hành đang bay lượn trên chín tầng trời.Ba ngày sau tại vòng ngoài…
Chương 41: 41: Khách Khanh Trưởng Lão
Lạc NhậtTác giả: Tà ThầnTruyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpMa La sơn mạch là sơn mạch trải rộng khắp Vô Cực đại lục đây là nơi có vô vàn yêu thú tung hoành, trong đó không thiếu yêu thú tiên nhân cảnh chúng dậm chân một phát là có vô số chim chóc bay tán loạn. Nhưng khu trung tâm sơn mạch có một thác nước đẹp tựa bồng lai tiên cảnh lại không có lấy một con yêu thú nào.Bên trong thác nước có một hang động tự nhiên nhưng đi sâu vào bên trong lại thấy một cửa đá sau cánh cửa đá đó là một gian phòng bằng đá.Chính giữ gian phòng đó có một chiếc quan tài làm bằng băng phách ngàn năm, trong chiếc quan tài đó có một nam tử y phục đen tóc trắng đang ngủ say.Bỗng nhiên nam tử đó mở mắt ra ánh mắt như nhìn thấu không gian và thời gian, cùng lúc đó bên trên Vô Cực đại lục có thiên địa dị tượng. Nó kéo dài khoảng nửa canh giờ. Thiên địa dị tượng này mọi người đều thấy, dù là người có tu vi hay không thì ai ai cũng nhìn lên trên bầy trời qua sát thấy vô số con chân long do vô số linh khí hoá hành đang bay lượn trên chín tầng trời.Ba ngày sau tại vòng ngoài… Thành chủ cười lớn:- Ha ha ha ha.Ngươi giết con trai ta còn dám đòi mặt mũi? Không giết ngươi ngay đã là cho ngươi mặt mũi rất lớn rồi.Lạc Nhật nghe vậy cũng không yếu thế nói:- Ngươi dám giết ta sao? Nhìn ta như vậy nhưng thật ra ta là một Đan Sư, đắc tội một tên Đan Sư không tốt chút nào đâu.Mặc dù ta chưa có chứng nhận Đan Sư nhưng mà ít nhất ta có thể luyện chế ra vài lô đan dược đơn giản nhất.Ngươi muốn động thủ phải suy nghĩ cho kỹ càng.Thành chủ nghe Lạc Nhật là Đan Sư thì không tin nhưng người ta đã chém đinh chặt sắt như vậy rồi không tin cũng không được.Nếu chuyện hắn giết đan sư bị truyền ra ngoài thì khi đó hắn có lẽ không cần ngồi ở ghế thành chủ này nữa.Người ta sẽ không tiếc giá nào tiêu diệt hắn, khi đó hắn muốn trốn cũng khó.Con trai của hắn làm người thế nào thì hắn cũng biết rõ rồi.Là hắn dung túng cho con trai làm như vậy nên mới gây ra hậu quả ngày hôm nay.Nghĩ rõ những điểm này nên giọng nói của hắn hoà hoãn hơn, hắn nói:- Ta biết là con của ta không đúng trước nên mới có hiểu lầm như vậy.Mong tiểu huynh đệ thứ lỗi.Vài ngày nữa ta sẽ làm một bữa tiệc tạ lỗi với tiểu huynh đệ, mong tiểu huynh đệ đừng trách.Lạc Nhật gật đầu nói:- Vậy làm phiền ngài rồi thành chủ đại nhân.- Không phiền, không phiền.Lạc Nhật được thành chủ sắp xếp một căn phòng tương đối xa hoa trong phủ thành chủ.Hoả Vân nói:- Tiểu tử, được việc lắm, vậy mà làm cho lão gia hoả kia không làm gì được ngươi.Lạc Nhật nói:- Đó là chuyện bình thường, từ khi ta vào thấy tên đó không nói gì ta đã biết là lão gia hoả này đang suy nghĩ đối sách.Ta còn có một phương án dự phòng đó là để Tố Tố ra tay khi cần thiết, nhưng lão gia hoả này lại bị thân phận Đan Sư của ta làm king sợ, cũng giúp ta tốn ít công sức hơn.Hoả Vân nói:- Chắc chắn tối nay lão sẽ phái người đến theo dõi ngươi, ngươi phải chú ý.- Ta biết rồi, sư tỷ.Lạc Nhật ngồi xuống trên giường lấy lò luyện đan ra luyện một lô Giải Độc Đan, Lạc Nhật biết Tố Tố ở phòng bên cạnh, nếu bên này có động tĩnh gì thì nàng sẽ lập tức chạy qua, còn trên mái nhà có vài tên đang theo dõi, Lạc Nhật làm như không biết, tiếp tục luyện đan.….Trong mật thất, có ba tên đang bẩm báo với thành chủ, một tên trong số đó nói:- Đại nhân, chúng thuộc hạ đã kiểm tra qua, tên đó đúng là Đan Sư, hắn biết luyện đan.Hai tên còn lại cũng gật đầu.Thành chủ thấy thế thì nói:- Quả nhiên là Đan Sư.Tên phế vật đó lại dám chọc tới Đan Sư, hắn chết là đáng đời.Truyền lệnh xuống, không ai được đắc tội hắn nếu không thì tự chịu hậu quả.- Rõ!- Ba tên thuộc hạ đồng thanh đáp.…...Hôm sau, Tố Tố từ rất sớm đã đứng trước cửa phòng Lạc Nhật.Một lúc sau, Lạc Nhật ra khỏi phòng.Lạc Nhật hỏi:- Tối qua có phát hiện gì không?- Thiếu gia, tối qua có ba tên đứng theo dõi người trên mái nhà, ngoài ra thì không có phát hiện gì.Lac Nhật gật đầu:- Ta biết rồi.Hai người đi đến đại sảnh, thấy trong phủ nhộn nhịn người qua lại.Lạc Nhật không cần hỏi cũng biết là thành chủ đang chuẩn bị một bữa tiệc tạ lỗi.Lạc Nhật giả vờ không biết qua chỗ thành chủ hỏi:- Thành chủ đại nhân, mới sáng ra không biết có chuyện gì mà trong phủ nhôn nhịp như vậy?Thành chủ thấy Lạc Nhật hỏi như vậy cũng không thể không nói:- Gọi lão phu là Lôi thành chủ đuọc rồi.Hôm nay ta dự định sẽ mở một bữa tiệc chào đón hai vị.Chào mừng hai vị đến với Lôi thành này.Lạc Nhật tiểu hữu, ta dự định mời tiểu hữu làm khách khanh trưởng lão cho Lôi thành này, tiểu hữu thấy thế nào?Bên trong Hoả Vân sau khi nghe vậy thì cười nói:- Tiểu tử, làm không tệ, lại làm cho lão gia hoả này lôi kéo ngươi, ta thấy hôm qua tên này hận không thể chém ngươi thành trăm mảnh nhưng hôm nay lại đi lôi kéo ngươi, đúng là lật mặt nhanh thật.Lạc Nhật nói:- Làm khách khanh trưởng lão cũng là một công việc không tệ, vậy kẻ ta xin mặt dày mà nhận vậy..
Thành chủ cười lớn:- Ha ha ha ha.
Ngươi giết con trai ta còn dám đòi mặt mũi? Không giết ngươi ngay đã là cho ngươi mặt mũi rất lớn rồi.Lạc Nhật nghe vậy cũng không yếu thế nói:- Ngươi dám giết ta sao? Nhìn ta như vậy nhưng thật ra ta là một Đan Sư, đắc tội một tên Đan Sư không tốt chút nào đâu.
Mặc dù ta chưa có chứng nhận Đan Sư nhưng mà ít nhất ta có thể luyện chế ra vài lô đan dược đơn giản nhất.
Ngươi muốn động thủ phải suy nghĩ cho kỹ càng.Thành chủ nghe Lạc Nhật là Đan Sư thì không tin nhưng người ta đã chém đinh chặt sắt như vậy rồi không tin cũng không được.
Nếu chuyện hắn giết đan sư bị truyền ra ngoài thì khi đó hắn có lẽ không cần ngồi ở ghế thành chủ này nữa.
Người ta sẽ không tiếc giá nào tiêu diệt hắn, khi đó hắn muốn trốn cũng khó.
Con trai của hắn làm người thế nào thì hắn cũng biết rõ rồi.
Là hắn dung túng cho con trai làm như vậy nên mới gây ra hậu quả ngày hôm nay.
Nghĩ rõ những điểm này nên giọng nói của hắn hoà hoãn hơn, hắn nói:- Ta biết là con của ta không đúng trước nên mới có hiểu lầm như vậy.
Mong tiểu huynh đệ thứ lỗi.
Vài ngày nữa ta sẽ làm một bữa tiệc tạ lỗi với tiểu huynh đệ, mong tiểu huynh đệ đừng trách.Lạc Nhật gật đầu nói:- Vậy làm phiền ngài rồi thành chủ đại nhân.- Không phiền, không phiền.Lạc Nhật được thành chủ sắp xếp một căn phòng tương đối xa hoa trong phủ thành chủ.
Hoả Vân nói:- Tiểu tử, được việc lắm, vậy mà làm cho lão gia hoả kia không làm gì được ngươi.Lạc Nhật nói:- Đó là chuyện bình thường, từ khi ta vào thấy tên đó không nói gì ta đã biết là lão gia hoả này đang suy nghĩ đối sách.
Ta còn có một phương án dự phòng đó là để Tố Tố ra tay khi cần thiết, nhưng lão gia hoả này lại bị thân phận Đan Sư của ta làm king sợ, cũng giúp ta tốn ít công sức hơn.Hoả Vân nói:- Chắc chắn tối nay lão sẽ phái người đến theo dõi ngươi, ngươi phải chú ý.- Ta biết rồi, sư tỷ.Lạc Nhật ngồi xuống trên giường lấy lò luyện đan ra luyện một lô Giải Độc Đan, Lạc Nhật biết Tố Tố ở phòng bên cạnh, nếu bên này có động tĩnh gì thì nàng sẽ lập tức chạy qua, còn trên mái nhà có vài tên đang theo dõi, Lạc Nhật làm như không biết, tiếp tục luyện đan.….Trong mật thất, có ba tên đang bẩm báo với thành chủ, một tên trong số đó nói:- Đại nhân, chúng thuộc hạ đã kiểm tra qua, tên đó đúng là Đan Sư, hắn biết luyện đan.Hai tên còn lại cũng gật đầu.
Thành chủ thấy thế thì nói:- Quả nhiên là Đan Sư.
Tên phế vật đó lại dám chọc tới Đan Sư, hắn chết là đáng đời.
Truyền lệnh xuống, không ai được đắc tội hắn nếu không thì tự chịu hậu quả.- Rõ!- Ba tên thuộc hạ đồng thanh đáp.…...Hôm sau, Tố Tố từ rất sớm đã đứng trước cửa phòng Lạc Nhật.
Một lúc sau, Lạc Nhật ra khỏi phòng.Lạc Nhật hỏi:- Tối qua có phát hiện gì không?- Thiếu gia, tối qua có ba tên đứng theo dõi người trên mái nhà, ngoài ra thì không có phát hiện gì.Lac Nhật gật đầu:- Ta biết rồi.Hai người đi đến đại sảnh, thấy trong phủ nhộn nhịn người qua lại.
Lạc Nhật không cần hỏi cũng biết là thành chủ đang chuẩn bị một bữa tiệc tạ lỗi.
Lạc Nhật giả vờ không biết qua chỗ thành chủ hỏi:- Thành chủ đại nhân, mới sáng ra không biết có chuyện gì mà trong phủ nhôn nhịp như vậy?Thành chủ thấy Lạc Nhật hỏi như vậy cũng không thể không nói:- Gọi lão phu là Lôi thành chủ đuọc rồi.
Hôm nay ta dự định sẽ mở một bữa tiệc chào đón hai vị.
Chào mừng hai vị đến với Lôi thành này.
Lạc Nhật tiểu hữu, ta dự định mời tiểu hữu làm khách khanh trưởng lão cho Lôi thành này, tiểu hữu thấy thế nào?Bên trong Hoả Vân sau khi nghe vậy thì cười nói:- Tiểu tử, làm không tệ, lại làm cho lão gia hoả này lôi kéo ngươi, ta thấy hôm qua tên này hận không thể chém ngươi thành trăm mảnh nhưng hôm nay lại đi lôi kéo ngươi, đúng là lật mặt nhanh thật.Lạc Nhật nói:- Làm khách khanh trưởng lão cũng là một công việc không tệ, vậy kẻ ta xin mặt dày mà nhận vậy..
Lạc NhậtTác giả: Tà ThầnTruyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpMa La sơn mạch là sơn mạch trải rộng khắp Vô Cực đại lục đây là nơi có vô vàn yêu thú tung hoành, trong đó không thiếu yêu thú tiên nhân cảnh chúng dậm chân một phát là có vô số chim chóc bay tán loạn. Nhưng khu trung tâm sơn mạch có một thác nước đẹp tựa bồng lai tiên cảnh lại không có lấy một con yêu thú nào.Bên trong thác nước có một hang động tự nhiên nhưng đi sâu vào bên trong lại thấy một cửa đá sau cánh cửa đá đó là một gian phòng bằng đá.Chính giữ gian phòng đó có một chiếc quan tài làm bằng băng phách ngàn năm, trong chiếc quan tài đó có một nam tử y phục đen tóc trắng đang ngủ say.Bỗng nhiên nam tử đó mở mắt ra ánh mắt như nhìn thấu không gian và thời gian, cùng lúc đó bên trên Vô Cực đại lục có thiên địa dị tượng. Nó kéo dài khoảng nửa canh giờ. Thiên địa dị tượng này mọi người đều thấy, dù là người có tu vi hay không thì ai ai cũng nhìn lên trên bầy trời qua sát thấy vô số con chân long do vô số linh khí hoá hành đang bay lượn trên chín tầng trời.Ba ngày sau tại vòng ngoài… Thành chủ cười lớn:- Ha ha ha ha.Ngươi giết con trai ta còn dám đòi mặt mũi? Không giết ngươi ngay đã là cho ngươi mặt mũi rất lớn rồi.Lạc Nhật nghe vậy cũng không yếu thế nói:- Ngươi dám giết ta sao? Nhìn ta như vậy nhưng thật ra ta là một Đan Sư, đắc tội một tên Đan Sư không tốt chút nào đâu.Mặc dù ta chưa có chứng nhận Đan Sư nhưng mà ít nhất ta có thể luyện chế ra vài lô đan dược đơn giản nhất.Ngươi muốn động thủ phải suy nghĩ cho kỹ càng.Thành chủ nghe Lạc Nhật là Đan Sư thì không tin nhưng người ta đã chém đinh chặt sắt như vậy rồi không tin cũng không được.Nếu chuyện hắn giết đan sư bị truyền ra ngoài thì khi đó hắn có lẽ không cần ngồi ở ghế thành chủ này nữa.Người ta sẽ không tiếc giá nào tiêu diệt hắn, khi đó hắn muốn trốn cũng khó.Con trai của hắn làm người thế nào thì hắn cũng biết rõ rồi.Là hắn dung túng cho con trai làm như vậy nên mới gây ra hậu quả ngày hôm nay.Nghĩ rõ những điểm này nên giọng nói của hắn hoà hoãn hơn, hắn nói:- Ta biết là con của ta không đúng trước nên mới có hiểu lầm như vậy.Mong tiểu huynh đệ thứ lỗi.Vài ngày nữa ta sẽ làm một bữa tiệc tạ lỗi với tiểu huynh đệ, mong tiểu huynh đệ đừng trách.Lạc Nhật gật đầu nói:- Vậy làm phiền ngài rồi thành chủ đại nhân.- Không phiền, không phiền.Lạc Nhật được thành chủ sắp xếp một căn phòng tương đối xa hoa trong phủ thành chủ.Hoả Vân nói:- Tiểu tử, được việc lắm, vậy mà làm cho lão gia hoả kia không làm gì được ngươi.Lạc Nhật nói:- Đó là chuyện bình thường, từ khi ta vào thấy tên đó không nói gì ta đã biết là lão gia hoả này đang suy nghĩ đối sách.Ta còn có một phương án dự phòng đó là để Tố Tố ra tay khi cần thiết, nhưng lão gia hoả này lại bị thân phận Đan Sư của ta làm king sợ, cũng giúp ta tốn ít công sức hơn.Hoả Vân nói:- Chắc chắn tối nay lão sẽ phái người đến theo dõi ngươi, ngươi phải chú ý.- Ta biết rồi, sư tỷ.Lạc Nhật ngồi xuống trên giường lấy lò luyện đan ra luyện một lô Giải Độc Đan, Lạc Nhật biết Tố Tố ở phòng bên cạnh, nếu bên này có động tĩnh gì thì nàng sẽ lập tức chạy qua, còn trên mái nhà có vài tên đang theo dõi, Lạc Nhật làm như không biết, tiếp tục luyện đan.….Trong mật thất, có ba tên đang bẩm báo với thành chủ, một tên trong số đó nói:- Đại nhân, chúng thuộc hạ đã kiểm tra qua, tên đó đúng là Đan Sư, hắn biết luyện đan.Hai tên còn lại cũng gật đầu.Thành chủ thấy thế thì nói:- Quả nhiên là Đan Sư.Tên phế vật đó lại dám chọc tới Đan Sư, hắn chết là đáng đời.Truyền lệnh xuống, không ai được đắc tội hắn nếu không thì tự chịu hậu quả.- Rõ!- Ba tên thuộc hạ đồng thanh đáp.…...Hôm sau, Tố Tố từ rất sớm đã đứng trước cửa phòng Lạc Nhật.Một lúc sau, Lạc Nhật ra khỏi phòng.Lạc Nhật hỏi:- Tối qua có phát hiện gì không?- Thiếu gia, tối qua có ba tên đứng theo dõi người trên mái nhà, ngoài ra thì không có phát hiện gì.Lac Nhật gật đầu:- Ta biết rồi.Hai người đi đến đại sảnh, thấy trong phủ nhộn nhịn người qua lại.Lạc Nhật không cần hỏi cũng biết là thành chủ đang chuẩn bị một bữa tiệc tạ lỗi.Lạc Nhật giả vờ không biết qua chỗ thành chủ hỏi:- Thành chủ đại nhân, mới sáng ra không biết có chuyện gì mà trong phủ nhôn nhịp như vậy?Thành chủ thấy Lạc Nhật hỏi như vậy cũng không thể không nói:- Gọi lão phu là Lôi thành chủ đuọc rồi.Hôm nay ta dự định sẽ mở một bữa tiệc chào đón hai vị.Chào mừng hai vị đến với Lôi thành này.Lạc Nhật tiểu hữu, ta dự định mời tiểu hữu làm khách khanh trưởng lão cho Lôi thành này, tiểu hữu thấy thế nào?Bên trong Hoả Vân sau khi nghe vậy thì cười nói:- Tiểu tử, làm không tệ, lại làm cho lão gia hoả này lôi kéo ngươi, ta thấy hôm qua tên này hận không thể chém ngươi thành trăm mảnh nhưng hôm nay lại đi lôi kéo ngươi, đúng là lật mặt nhanh thật.Lạc Nhật nói:- Làm khách khanh trưởng lão cũng là một công việc không tệ, vậy kẻ ta xin mặt dày mà nhận vậy..