Tác giả:

Phần I. Câu chuyện nào cũng có đoạn mở màn, và nàng là khởi đầu của ta. Chương 1. Cặp song sinh bị chia rẽ. Chuyển kiếp mất rồi... Đến một cơ thể ta còn chẳng biết tên. Lúc nhập hồn, người này còn đang bay bay. Thế là ta lập tức rớt luôn xuống. Mơ mơ hồ hồ, căn bản là ta cũng chẳng kịp kêu cứu, mắt thấy mặt đất gần kề thì đột nhiên có ai đó giữ ta lại, xung quanh như ngừng chuyển động, ta cố gắng ngồi dậy, cảm thấy chân trái đau vô cùng, theo bản năng, ta ngẩng đầu nhìn khắp nơi, tự dưng mặt lại chịu đủ một cái tát. "Ngươi lại làm trò quỷ gì vậy?" Giọng nữ trong trẻo kia bình tĩnh lại lạnh nhạt. Thanh âm linh động lại mơ hồ, thật khó đoán, điệu bộ lạnh lùng thế kia, thật vô tình, khiến cho kẻ khác run sợ, nhưng lại thấy mềm mại, lại thấy đẹp đẽ, thực hú hồn hú vía. Trên đời này thật sự có tồn tại giọng nói làm người nhớ mãi không quên. Bầu trời, mặt đất như cũng trở nên ngập tràn sát khí chỉ vì một câu nói nhàn nhạt này, ta rùng mình, ánh chiều tà cũng thất sắc bởi nó. Giọng nói rõ…

Chương 61: Phiên ngoại về hành trình trưởng thành của nữ vương thụ.

Bầu Bạn Cùng Mặt TrăngTác giả: DuẫnTruyện Bách Hợp, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Sủng Phần I. Câu chuyện nào cũng có đoạn mở màn, và nàng là khởi đầu của ta. Chương 1. Cặp song sinh bị chia rẽ. Chuyển kiếp mất rồi... Đến một cơ thể ta còn chẳng biết tên. Lúc nhập hồn, người này còn đang bay bay. Thế là ta lập tức rớt luôn xuống. Mơ mơ hồ hồ, căn bản là ta cũng chẳng kịp kêu cứu, mắt thấy mặt đất gần kề thì đột nhiên có ai đó giữ ta lại, xung quanh như ngừng chuyển động, ta cố gắng ngồi dậy, cảm thấy chân trái đau vô cùng, theo bản năng, ta ngẩng đầu nhìn khắp nơi, tự dưng mặt lại chịu đủ một cái tát. "Ngươi lại làm trò quỷ gì vậy?" Giọng nữ trong trẻo kia bình tĩnh lại lạnh nhạt. Thanh âm linh động lại mơ hồ, thật khó đoán, điệu bộ lạnh lùng thế kia, thật vô tình, khiến cho kẻ khác run sợ, nhưng lại thấy mềm mại, lại thấy đẹp đẽ, thực hú hồn hú vía. Trên đời này thật sự có tồn tại giọng nói làm người nhớ mãi không quên. Bầu trời, mặt đất như cũng trở nên ngập tràn sát khí chỉ vì một câu nói nhàn nhạt này, ta rùng mình, ánh chiều tà cũng thất sắc bởi nó. Giọng nói rõ…  Phiên ngoại về hành trình trưởng thành của nữ vương thụ: Bức bách.Tinh Nhi, nếu ta không còn cung chủ cung Di Hoa, ngươi sẽ vẫn yêu ta ư?Nếu võ công của ta bị phế hết, ta còn có tư cách đứng bên cạnh ngươi sao?Ngươi... sẽ chán ghét để rồi vứt bỏ ta sao?Nếu sớm muộn gì cũng bị ngươi chán ghét rồi vứt bỏ, chằng thà ta rời đi trước.Ít nhất trong trí nhớ của ngươi, vẫn sẽ luôn là ta thời xinh đẹp cao ngạo.Chờ ngươi tỉnh lại, ta sẽ rời đi.Thế nhưng, sao ngươi phải ép ta chứ?Ngươi không biết, chỉ cần ngươi ngồi đó, lộ ra vẻ mặt đó, ta sẽ đau lòng hay sao?Không, chắc chắn ngươi biết ta sẽ đau lòng, cho nên mới cố tình ép ta.Vì sao... Không thể buông tha cho ta.Vì sao... Không thể để ngươi rời xa.Ta biết, ngươi hiểu tâm trạng của ta, vậy nên ta cũng hiểu tâm trạng của ngươi.Ngươi chắc chắn rằng lòng ta giống lòng ngươi hay sao?Ngươi không sợ ta không thích ngươi sao?Ngươi không sợ công sức bỏ ra không nhận được hồi đáp hay sao?Hay là ngươi chỉ đang cố chấp thôi.Vậy ta cũng muốn cố chấp.Tinh Nhi, ta không rời bỏ ngươi, vậy nên, ngươi, cũng không cho phép rời đi.Tác giả có lời muốn nói:Hỏi: Tỷ tỷ bây giờ thất thường tàn khốc như vậy thì sẽ làm gì?Đáp: Ngược Tinh Nhi!

 Phiên ngoại về hành trình trưởng thành của nữ vương thụ: Bức bách.

Tinh Nhi, nếu ta không còn cung chủ cung Di Hoa, ngươi sẽ vẫn yêu ta ư?

Nếu võ công của ta bị phế hết, ta còn có tư cách đứng bên cạnh ngươi sao?

Ngươi... sẽ chán ghét để rồi vứt bỏ ta sao?

Nếu sớm muộn gì cũng bị ngươi chán ghét rồi vứt bỏ, chằng thà ta rời đi trước.

Ít nhất trong trí nhớ của ngươi, vẫn sẽ luôn là ta thời xinh đẹp cao ngạo.

Chờ ngươi tỉnh lại, ta sẽ rời đi.

Thế nhưng, sao ngươi phải ép ta chứ?

Ngươi không biết, chỉ cần ngươi ngồi đó, lộ ra vẻ mặt đó, ta sẽ đau lòng hay sao?

Không, chắc chắn ngươi biết ta sẽ đau lòng, cho nên mới cố tình ép ta.

Vì sao... Không thể buông tha cho ta.

Vì sao... Không thể để ngươi rời xa.

Ta biết, ngươi hiểu tâm trạng của ta, vậy nên ta cũng hiểu tâm trạng của ngươi.

Ngươi chắc chắn rằng lòng ta giống lòng ngươi hay sao?

Ngươi không sợ ta không thích ngươi sao?

Ngươi không sợ công sức bỏ ra không nhận được hồi đáp hay sao?

Hay là ngươi chỉ đang cố chấp thôi.

Vậy ta cũng muốn cố chấp.

Tinh Nhi, ta không rời bỏ ngươi, vậy nên, ngươi, cũng không cho phép rời đi.

Tác giả có lời muốn nói:

Hỏi: Tỷ tỷ bây giờ thất thường tàn khốc như vậy thì sẽ làm gì?

Đáp: Ngược Tinh Nhi!

Bầu Bạn Cùng Mặt TrăngTác giả: DuẫnTruyện Bách Hợp, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Sủng Phần I. Câu chuyện nào cũng có đoạn mở màn, và nàng là khởi đầu của ta. Chương 1. Cặp song sinh bị chia rẽ. Chuyển kiếp mất rồi... Đến một cơ thể ta còn chẳng biết tên. Lúc nhập hồn, người này còn đang bay bay. Thế là ta lập tức rớt luôn xuống. Mơ mơ hồ hồ, căn bản là ta cũng chẳng kịp kêu cứu, mắt thấy mặt đất gần kề thì đột nhiên có ai đó giữ ta lại, xung quanh như ngừng chuyển động, ta cố gắng ngồi dậy, cảm thấy chân trái đau vô cùng, theo bản năng, ta ngẩng đầu nhìn khắp nơi, tự dưng mặt lại chịu đủ một cái tát. "Ngươi lại làm trò quỷ gì vậy?" Giọng nữ trong trẻo kia bình tĩnh lại lạnh nhạt. Thanh âm linh động lại mơ hồ, thật khó đoán, điệu bộ lạnh lùng thế kia, thật vô tình, khiến cho kẻ khác run sợ, nhưng lại thấy mềm mại, lại thấy đẹp đẽ, thực hú hồn hú vía. Trên đời này thật sự có tồn tại giọng nói làm người nhớ mãi không quên. Bầu trời, mặt đất như cũng trở nên ngập tràn sát khí chỉ vì một câu nói nhàn nhạt này, ta rùng mình, ánh chiều tà cũng thất sắc bởi nó. Giọng nói rõ…  Phiên ngoại về hành trình trưởng thành của nữ vương thụ: Bức bách.Tinh Nhi, nếu ta không còn cung chủ cung Di Hoa, ngươi sẽ vẫn yêu ta ư?Nếu võ công của ta bị phế hết, ta còn có tư cách đứng bên cạnh ngươi sao?Ngươi... sẽ chán ghét để rồi vứt bỏ ta sao?Nếu sớm muộn gì cũng bị ngươi chán ghét rồi vứt bỏ, chằng thà ta rời đi trước.Ít nhất trong trí nhớ của ngươi, vẫn sẽ luôn là ta thời xinh đẹp cao ngạo.Chờ ngươi tỉnh lại, ta sẽ rời đi.Thế nhưng, sao ngươi phải ép ta chứ?Ngươi không biết, chỉ cần ngươi ngồi đó, lộ ra vẻ mặt đó, ta sẽ đau lòng hay sao?Không, chắc chắn ngươi biết ta sẽ đau lòng, cho nên mới cố tình ép ta.Vì sao... Không thể buông tha cho ta.Vì sao... Không thể để ngươi rời xa.Ta biết, ngươi hiểu tâm trạng của ta, vậy nên ta cũng hiểu tâm trạng của ngươi.Ngươi chắc chắn rằng lòng ta giống lòng ngươi hay sao?Ngươi không sợ ta không thích ngươi sao?Ngươi không sợ công sức bỏ ra không nhận được hồi đáp hay sao?Hay là ngươi chỉ đang cố chấp thôi.Vậy ta cũng muốn cố chấp.Tinh Nhi, ta không rời bỏ ngươi, vậy nên, ngươi, cũng không cho phép rời đi.Tác giả có lời muốn nói:Hỏi: Tỷ tỷ bây giờ thất thường tàn khốc như vậy thì sẽ làm gì?Đáp: Ngược Tinh Nhi!

Chương 61: Phiên ngoại về hành trình trưởng thành của nữ vương thụ.