Tác giả:

"Người xưa kể lại, trăng máu xuất hiện, tất có tai ương".   "Năm trăm năm trước, đúng đêm xuất hiện trăng máu, Hạ Tổ khám phá ra gông cùm xiềng xích, đoạt mệnh với trời, tuổi thọ kéo dài trăm năm, từ đây Đại Hạ Vũ Triều lập đô".   "Năm trăm năm mưa gió, Đại Hạ Vũ Triều ta phá tan tin đồn, không ngừng phát triển, dù có minh quân, nhưng cũng xuất hiện lớp lớp thiên kiêu, tuấn kiệt".   "Có người sinh ra bất phàm, xưng tôn trong cùng thế hệ; có người thoát khỏi gông xiềng, tiêu dao khắp thế gian".   "Vô số nhân vật phong lưu dần biến mất theo năm tháng, bàn về nhân kiệt đương thời, đầu tiên phải nhắc tới "Bắc Vương"".   Thanh Sơn Thành, bên trong Thái Nguyệt tửu lâu, một lão già què chân thẳng thắn nói.   Cháu gái của lão già nâng mặt, đôi mắt to nhấp nháy.   Gia gia bước vào tuổi xế chiều, trước kia cống hiến cho quân đội, nhìn sống chết quen rồi, tâm cảnh sớm đã như một vũng đầm sâu, chỉ khi nhắc đến Bắc Vương mới có cảm xúc khác.   Đại Hạ Vũ Triều mênh mông, thử hỏi mấy ai có thể xưng…

Chương 235: Bác Long Thuật

Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu PhàmTác giả: Sở NinhTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn"Người xưa kể lại, trăng máu xuất hiện, tất có tai ương".   "Năm trăm năm trước, đúng đêm xuất hiện trăng máu, Hạ Tổ khám phá ra gông cùm xiềng xích, đoạt mệnh với trời, tuổi thọ kéo dài trăm năm, từ đây Đại Hạ Vũ Triều lập đô".   "Năm trăm năm mưa gió, Đại Hạ Vũ Triều ta phá tan tin đồn, không ngừng phát triển, dù có minh quân, nhưng cũng xuất hiện lớp lớp thiên kiêu, tuấn kiệt".   "Có người sinh ra bất phàm, xưng tôn trong cùng thế hệ; có người thoát khỏi gông xiềng, tiêu dao khắp thế gian".   "Vô số nhân vật phong lưu dần biến mất theo năm tháng, bàn về nhân kiệt đương thời, đầu tiên phải nhắc tới "Bắc Vương"".   Thanh Sơn Thành, bên trong Thái Nguyệt tửu lâu, một lão già què chân thẳng thắn nói.   Cháu gái của lão già nâng mặt, đôi mắt to nhấp nháy.   Gia gia bước vào tuổi xế chiều, trước kia cống hiến cho quân đội, nhìn sống chết quen rồi, tâm cảnh sớm đã như một vũng đầm sâu, chỉ khi nhắc đến Bắc Vương mới có cảm xúc khác.   Đại Hạ Vũ Triều mênh mông, thử hỏi mấy ai có thể xưng… Bác Long Thuật!Cơ thể đơn độc của Sở Ninh bị bao phủ ba mươi vòng Thần Hoàn bay vụt lên không như đại giao, muốn hủy diệt chân long.Nhưng Vân Hiên võ chủ làm sao trở thành rồng trước mặt Bắc Vương Đại Hạ được?Ông ta chỉ là một cây kiếm đáng thương mà thôi.Tay, khuỷu tay, chân của Sở Ninh hóa thành vũ khí sắc bén không có gì địch nổi, thể hiện kỹ năng khủng khiếp trong việc đánh nhau.Ban đầu, Vân Hiên võ chủ còn có thể dốc sức đỡ đòn, nhưng khi hai tay ông ta bị bẻ gãy, động ở bụng cũng mất đi ánh sáng thì đã hoàn toàn không có khả. năng chống đỡ mà đứng im nhìn cái chết.Cơ thể tàn tạ của ông ta như chiếc thuyền con lênh đênh trong biển sóng gió lớn, máu bản ra tung tóe.Ánh mắt của Sở Ninh lạnh băng, chưa từng khựng lại chút nào.Cá nhân hắn không có quá nhiều hận ý với Vân Hiên võ chủ, bởi vì đối phương hoàn toàn không có uy h**p với hắn.Mọi việc ông ta làm đều như một kẻ ngốc.Hắn cũng chẳng cần thiết ra tay.Chỉ là muốn bắt Vân Hiên võ chủ để giết gà dọa khi, nói với các tu giả Thanh Châu biết nếu có ý đồ gây chiến với Đại Hạ thì phải trả một cái giá rất đắt!Ầm!Sở Ninh xông đến, cơ thể của Vân Hiên võ chủ bị cắt thành hai khúc, máu tươi bản ra nhuộm hồng cả bầu trời!“Vân Hiên võ chủ chết rồi..."Võ chủ Mộc Việt, Vũ Lạc đang bị Động của Tân Tú Minh bao vây ở nơi xa, nhìn cảnh sau lưng mà sợ hãi, hàm rung lên cầm cập và hối hận không thôi.Kiêu ngạo thế này.Làm sao họ chống lại được.Vân Hiên võ chủ chết cũng là kết cục của bọn họ!Sở Ninh thét một tiếng dài, ánh sáng màu đỏ lượn lờ quanh thân dần dần bị mất sạch, sau đó nổ tung.“Bắc Vương!” Trong Ngọc Môn Quan, Tè Vương và các tướng lĩnh đều sôi trào nhiệt huyết.Lúc trước họ thần phục dưới trướng Đại Hạ chỉ vì muốn sống.Nhưng lúc này.Một loại cảm xúc khó hiểu siết chặt lấy trái tim, khiến lăn đầu họ cảm giác được tự hào,Những cảm xúc này đều tự hào vì Đại Hạ.Đại Hạ được Bắc Vương dẫn đầu, còn sợ gì không quật khởi?Ngoài Ngọc Môn Quan của Đại Hạ, từng đốm sáng đỏ nở tung ra.Sát ý của Sở Ninh cuồn cuộn khắp nơi, tuy hẳn chưa rút đao ra lại có uy áp đè bẹp xung quanh.Có thể những cái này chính là cuộc tàn sát khiến cho Thanh Châu Đại quốc sợ hãi.Từng cái xác Động Hùng Chủ bị đánh chia năm xẻ bảy, ngã từ trời cao xuống hòa lẫn với bụi băm.Sau một nén nhang.Sở Ninh dừng lại, đứng một mình giữa không trung. Mười lăm chủ Tân Mị Đại Quốc cùng rơi trên mặt đất, sợ khiếp vía.Tất cả những kẻ xúi giục trận chiến này, đều đã đền tội.Nhưng họ vẫn sợ Bắc Vương truy trách, không muốn đứng dưới bầu trời với hắn.Sở Ninh không nói gì, chỉ khép hờ hai mắt lại.Lúc hắn đánh gục sáu mươi lăm vị chủ Động Hùng, cũng đã âm thầm lấy tinh hoa máu của đối phương.Lúc này.Những Tạo Hoá Chủng trong cơ thể hẳn cũng đã tăng đến ba trăm viên rồi, mỗi giọt máu đều dính một sợi thần huy.Thoáng chốc.Linh khí như tấm lụa ngang trời cuộn ngược vào trong cơ thể Sở Ninh, khiến linh khí trong phạm vi trăm dặm đều hút khô cạn.Năm miệng động trên bụng của và cơ thể của Sở Ninh như cá voi đang hút nước, ép đến mức những Siêu Phàm có mặt ở đây đều không thể lại giao phúc cho người khác. “Huyết thống thần linh của ta càng cao, dù có cắn nuốt linh khí của đất, tốc độ luyện linh thạch cũng tăng nhanh hơn”.Sở Ninh mở đôi mắt ra hơi khó chịu: "Đáng tiếc, muốn cô đọng một viên chủng tạo hóa cũng kéo theo càng nhiều khó khăn hơn".Máu tinh hoa của sáu mươi lãm vị động cung cấp hết cho Tạo Hoá Chủng, giờ còn chưa đầy một trăm viên.Có thể tưởng tượng được.Muốn Tạo Hóa Loại đột phá lên con số năm trăm, và thúc đẩy Lục Chuyến Tạo Hóa Công tiếng cấp đến Tam Chuyển, căn một lượng lớn tỉnh hoa máu.Rầm!Sở Ninh vung bàn tay lên, lập tức sáu mươi vị Động Hùng Chủ Càn Khôn Giới đã bị lực động của hắn cuốn đến nắm trên tay.Trong đó, một cái ấn bằng ngọc đã tràn đầy vết rạn.Đây là ngọc tỷ của Vân Hiên Võ triều đại quốc.Vân Hiên võ chủ ngã xuống, thứ đó cũng tự vỡ vụn. “Tin tức quân Bách Tuế của Bắc Vương đã lọt qua Hư Giới mà lan ra ngoài à?”, Sở Ninh u ám hỏi.Hắn dựa vào ngọc tỷ đại quốc của bản thân có thể nhận ra được trong Hư Giới, đang có từng nguồn tinh thần lực dũng mãnh nổ lớn.“Bắc Vương đại huynh đệ, chuyện này phiền lắm đấy!"Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bác Long Thuật!

Cơ thể đơn độc của Sở Ninh bị bao phủ ba mươi vòng Thần Hoàn bay vụt lên không như đại giao, muốn hủy diệt chân long.

Nhưng Vân Hiên võ chủ làm sao trở thành rồng trước mặt Bắc Vương Đại Hạ được?

Ông ta chỉ là một cây kiếm đáng thương mà thôi.

Tay, khuỷu tay, chân của Sở Ninh hóa thành vũ khí sắc bén không có gì địch nổi, thể hiện kỹ năng khủng khiếp trong việc đánh nhau.

Ban đầu, Vân Hiên võ chủ còn có thể dốc sức đỡ đòn, nhưng khi hai tay ông ta bị bẻ gãy, động ở bụng cũng mất đi ánh sáng thì đã hoàn toàn không có khả. năng chống đỡ mà đứng im nhìn cái chết.

Cơ thể tàn tạ của ông ta như chiếc thuyền con lênh đênh trong biển sóng gió lớn, máu bản ra tung tóe.

Ánh mắt của Sở Ninh lạnh băng, chưa từng khựng lại chút nào.

Cá nhân hắn không có quá nhiều hận ý với Vân 

Hiên võ chủ, bởi vì đối phương hoàn toàn không có uy h**p với hắn.

Mọi việc ông ta làm đều như một kẻ ngốc.

Hắn cũng chẳng cần thiết ra tay.

Chỉ là muốn bắt Vân Hiên võ chủ để giết gà dọa khi, nói với các tu giả Thanh Châu biết nếu có ý đồ gây chiến với Đại Hạ thì phải trả một cái giá rất đắt!

Ầm!

Sở Ninh xông đến, cơ thể của Vân Hiên võ chủ bị cắt thành hai khúc, máu tươi bản ra nhuộm hồng cả bầu trời!

“Vân Hiên võ chủ chết rồi..."

Võ chủ Mộc Việt, Vũ Lạc đang bị Động của Tân Tú Minh bao vây ở nơi xa, nhìn cảnh sau lưng mà sợ hãi, hàm rung lên cầm cập và hối hận không thôi.

Kiêu ngạo thế này.

Làm sao họ chống lại được.

Vân Hiên võ chủ chết cũng là kết cục của bọn họ!

Sở Ninh thét một tiếng dài, ánh sáng màu đỏ lượn lờ quanh thân dần dần bị mất sạch, sau đó nổ tung.

“Bắc Vương!” 

Trong Ngọc Môn Quan, Tè Vương và các tướng lĩnh đều sôi trào nhiệt huyết.

Lúc trước họ thần phục dưới trướng Đại Hạ chỉ vì muốn sống.

Nhưng lúc này.

Một loại cảm xúc khó hiểu siết chặt lấy trái tim, khiến lăn đầu họ cảm giác được tự hào,

Những cảm xúc này đều tự hào vì Đại Hạ.

Đại Hạ được Bắc Vương dẫn đầu, còn sợ gì không quật khởi?

Ngoài Ngọc Môn Quan của Đại Hạ, từng đốm sáng đỏ nở tung ra.

Sát ý của Sở Ninh cuồn cuộn khắp nơi, tuy hẳn chưa rút đao ra lại có uy áp đè bẹp xung quanh.

Có thể những cái này chính là cuộc tàn sát khiến cho Thanh Châu Đại quốc sợ hãi.

Từng cái xác Động Hùng Chủ bị đánh chia năm xẻ bảy, ngã từ trời cao xuống hòa lẫn với bụi băm.

Sau một nén nhang.

Sở Ninh dừng lại, đứng một mình giữa không trung. 

Mười lăm chủ Tân Mị Đại Quốc cùng rơi trên mặt đất, sợ khiếp vía.

Tất cả những kẻ xúi giục trận chiến này, đều đã đền tội.

Nhưng họ vẫn sợ Bắc Vương truy trách, không muốn đứng dưới bầu trời với hắn.

Sở Ninh không nói gì, chỉ khép hờ hai mắt lại.

Lúc hắn đánh gục sáu mươi lăm vị chủ Động Hùng, cũng đã âm thầm lấy tinh hoa máu của đối phương.

Lúc này.

Những Tạo Hoá Chủng trong cơ thể hẳn cũng đã tăng đến ba trăm viên rồi, mỗi giọt máu đều dính một sợi thần huy.

Thoáng chốc.

Linh khí như tấm lụa ngang trời cuộn ngược vào trong cơ thể Sở Ninh, khiến linh khí trong phạm vi trăm dặm đều hút khô cạn.

Năm miệng động trên bụng của và cơ thể của Sở Ninh như cá voi đang hút nước, ép đến mức những Siêu Phàm có mặt ở đây đều không thể lại giao phúc cho người khác. 

“Huyết thống thần linh của ta càng cao, dù có cắn nuốt linh khí của đất, tốc độ luyện linh thạch cũng tăng nhanh hơn”.

Sở Ninh mở đôi mắt ra hơi khó chịu: "Đáng tiếc, muốn cô đọng một viên chủng tạo hóa cũng kéo theo càng nhiều khó khăn hơn".

Máu tinh hoa của sáu mươi lãm vị động cung cấp hết cho Tạo Hoá Chủng, giờ còn chưa đầy một trăm viên.

Có thể tưởng tượng được.

Muốn Tạo Hóa Loại đột phá lên con số năm trăm, và thúc đẩy Lục Chuyến Tạo Hóa Công tiếng cấp đến Tam Chuyển, căn một lượng lớn tỉnh hoa máu.

Rầm!

Sở Ninh vung bàn tay lên, lập tức sáu mươi vị Động Hùng Chủ Càn Khôn Giới đã bị lực động của hắn cuốn đến nắm trên tay.

Trong đó, một cái ấn bằng ngọc đã tràn đầy vết rạn.

Đây là ngọc tỷ của Vân Hiên Võ triều đại quốc.

Vân Hiên võ chủ ngã xuống, thứ đó cũng tự vỡ vụn. 

“Tin tức quân Bách Tuế của Bắc Vương đã lọt qua Hư Giới mà lan ra ngoài à?”, Sở Ninh u ám hỏi.

Hắn dựa vào ngọc tỷ đại quốc của bản thân có thể nhận ra được trong Hư Giới, đang có từng nguồn tinh thần lực dũng mãnh nổ lớn.

“Bắc Vương đại huynh đệ, chuyện này phiền lắm đấy!"

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu PhàmTác giả: Sở NinhTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn"Người xưa kể lại, trăng máu xuất hiện, tất có tai ương".   "Năm trăm năm trước, đúng đêm xuất hiện trăng máu, Hạ Tổ khám phá ra gông cùm xiềng xích, đoạt mệnh với trời, tuổi thọ kéo dài trăm năm, từ đây Đại Hạ Vũ Triều lập đô".   "Năm trăm năm mưa gió, Đại Hạ Vũ Triều ta phá tan tin đồn, không ngừng phát triển, dù có minh quân, nhưng cũng xuất hiện lớp lớp thiên kiêu, tuấn kiệt".   "Có người sinh ra bất phàm, xưng tôn trong cùng thế hệ; có người thoát khỏi gông xiềng, tiêu dao khắp thế gian".   "Vô số nhân vật phong lưu dần biến mất theo năm tháng, bàn về nhân kiệt đương thời, đầu tiên phải nhắc tới "Bắc Vương"".   Thanh Sơn Thành, bên trong Thái Nguyệt tửu lâu, một lão già què chân thẳng thắn nói.   Cháu gái của lão già nâng mặt, đôi mắt to nhấp nháy.   Gia gia bước vào tuổi xế chiều, trước kia cống hiến cho quân đội, nhìn sống chết quen rồi, tâm cảnh sớm đã như một vũng đầm sâu, chỉ khi nhắc đến Bắc Vương mới có cảm xúc khác.   Đại Hạ Vũ Triều mênh mông, thử hỏi mấy ai có thể xưng… Bác Long Thuật!Cơ thể đơn độc của Sở Ninh bị bao phủ ba mươi vòng Thần Hoàn bay vụt lên không như đại giao, muốn hủy diệt chân long.Nhưng Vân Hiên võ chủ làm sao trở thành rồng trước mặt Bắc Vương Đại Hạ được?Ông ta chỉ là một cây kiếm đáng thương mà thôi.Tay, khuỷu tay, chân của Sở Ninh hóa thành vũ khí sắc bén không có gì địch nổi, thể hiện kỹ năng khủng khiếp trong việc đánh nhau.Ban đầu, Vân Hiên võ chủ còn có thể dốc sức đỡ đòn, nhưng khi hai tay ông ta bị bẻ gãy, động ở bụng cũng mất đi ánh sáng thì đã hoàn toàn không có khả. năng chống đỡ mà đứng im nhìn cái chết.Cơ thể tàn tạ của ông ta như chiếc thuyền con lênh đênh trong biển sóng gió lớn, máu bản ra tung tóe.Ánh mắt của Sở Ninh lạnh băng, chưa từng khựng lại chút nào.Cá nhân hắn không có quá nhiều hận ý với Vân Hiên võ chủ, bởi vì đối phương hoàn toàn không có uy h**p với hắn.Mọi việc ông ta làm đều như một kẻ ngốc.Hắn cũng chẳng cần thiết ra tay.Chỉ là muốn bắt Vân Hiên võ chủ để giết gà dọa khi, nói với các tu giả Thanh Châu biết nếu có ý đồ gây chiến với Đại Hạ thì phải trả một cái giá rất đắt!Ầm!Sở Ninh xông đến, cơ thể của Vân Hiên võ chủ bị cắt thành hai khúc, máu tươi bản ra nhuộm hồng cả bầu trời!“Vân Hiên võ chủ chết rồi..."Võ chủ Mộc Việt, Vũ Lạc đang bị Động của Tân Tú Minh bao vây ở nơi xa, nhìn cảnh sau lưng mà sợ hãi, hàm rung lên cầm cập và hối hận không thôi.Kiêu ngạo thế này.Làm sao họ chống lại được.Vân Hiên võ chủ chết cũng là kết cục của bọn họ!Sở Ninh thét một tiếng dài, ánh sáng màu đỏ lượn lờ quanh thân dần dần bị mất sạch, sau đó nổ tung.“Bắc Vương!” Trong Ngọc Môn Quan, Tè Vương và các tướng lĩnh đều sôi trào nhiệt huyết.Lúc trước họ thần phục dưới trướng Đại Hạ chỉ vì muốn sống.Nhưng lúc này.Một loại cảm xúc khó hiểu siết chặt lấy trái tim, khiến lăn đầu họ cảm giác được tự hào,Những cảm xúc này đều tự hào vì Đại Hạ.Đại Hạ được Bắc Vương dẫn đầu, còn sợ gì không quật khởi?Ngoài Ngọc Môn Quan của Đại Hạ, từng đốm sáng đỏ nở tung ra.Sát ý của Sở Ninh cuồn cuộn khắp nơi, tuy hẳn chưa rút đao ra lại có uy áp đè bẹp xung quanh.Có thể những cái này chính là cuộc tàn sát khiến cho Thanh Châu Đại quốc sợ hãi.Từng cái xác Động Hùng Chủ bị đánh chia năm xẻ bảy, ngã từ trời cao xuống hòa lẫn với bụi băm.Sau một nén nhang.Sở Ninh dừng lại, đứng một mình giữa không trung. Mười lăm chủ Tân Mị Đại Quốc cùng rơi trên mặt đất, sợ khiếp vía.Tất cả những kẻ xúi giục trận chiến này, đều đã đền tội.Nhưng họ vẫn sợ Bắc Vương truy trách, không muốn đứng dưới bầu trời với hắn.Sở Ninh không nói gì, chỉ khép hờ hai mắt lại.Lúc hắn đánh gục sáu mươi lăm vị chủ Động Hùng, cũng đã âm thầm lấy tinh hoa máu của đối phương.Lúc này.Những Tạo Hoá Chủng trong cơ thể hẳn cũng đã tăng đến ba trăm viên rồi, mỗi giọt máu đều dính một sợi thần huy.Thoáng chốc.Linh khí như tấm lụa ngang trời cuộn ngược vào trong cơ thể Sở Ninh, khiến linh khí trong phạm vi trăm dặm đều hút khô cạn.Năm miệng động trên bụng của và cơ thể của Sở Ninh như cá voi đang hút nước, ép đến mức những Siêu Phàm có mặt ở đây đều không thể lại giao phúc cho người khác. “Huyết thống thần linh của ta càng cao, dù có cắn nuốt linh khí của đất, tốc độ luyện linh thạch cũng tăng nhanh hơn”.Sở Ninh mở đôi mắt ra hơi khó chịu: "Đáng tiếc, muốn cô đọng một viên chủng tạo hóa cũng kéo theo càng nhiều khó khăn hơn".Máu tinh hoa của sáu mươi lãm vị động cung cấp hết cho Tạo Hoá Chủng, giờ còn chưa đầy một trăm viên.Có thể tưởng tượng được.Muốn Tạo Hóa Loại đột phá lên con số năm trăm, và thúc đẩy Lục Chuyến Tạo Hóa Công tiếng cấp đến Tam Chuyển, căn một lượng lớn tỉnh hoa máu.Rầm!Sở Ninh vung bàn tay lên, lập tức sáu mươi vị Động Hùng Chủ Càn Khôn Giới đã bị lực động của hắn cuốn đến nắm trên tay.Trong đó, một cái ấn bằng ngọc đã tràn đầy vết rạn.Đây là ngọc tỷ của Vân Hiên Võ triều đại quốc.Vân Hiên võ chủ ngã xuống, thứ đó cũng tự vỡ vụn. “Tin tức quân Bách Tuế của Bắc Vương đã lọt qua Hư Giới mà lan ra ngoài à?”, Sở Ninh u ám hỏi.Hắn dựa vào ngọc tỷ đại quốc của bản thân có thể nhận ra được trong Hư Giới, đang có từng nguồn tinh thần lực dũng mãnh nổ lớn.“Bắc Vương đại huynh đệ, chuyện này phiền lắm đấy!"Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương 235: Bác Long Thuật