Tác giả:

Xuyên không là một chuyện nghe ra rất nực cười, bởi nó chỉ thường xuất hiện ở trên ti vi, hoặc xảy ra trong tiểu thuyết. Nhưng chuyện gây cười như vậy lại phát sinh trên người ta giống như ăn một bữa cơm hằng ngày. Ai nha! Thật ra thì cũng không thể nói là bình thường, nếu như không phải là tuổi thọ ta chưa hết. . . Nếu như không phải là quỷ sai bắt nhầm người. . . Nếu như không phải là vốn liếng của ta đã không thể sử dụng. . . Nếu như không phải là tên Minh vương kia. . . Ngươi xem nhiều như thế mà gom lại, dĩ nhiên là không phải chuyện bình thường rồi, cái gì gọi là trời sinh voi sinh cỏ, ta coi như đi du lịch một lần ở cổ đại vậy, huống chi. . . Nhìn xem trên lòng bàn tay có một cái ấn kí màu đỏ, nó có thể che chở cho ta nha! **** Theo truyền thuyết… trên con đường Hoàng Tuyền đi thông đến Địa phủ của Minh vương, có hoa Bỉ Ngạn nở đỏ như máu, nó là bông hoa linh hồn chỉ dẫn con đường đi thông giữa trần gian và Địa phủ. Hoa Bỉ Ngạn nở bờ đối diện cũng mở ra, hoa Bỉ Ngạn nở một ngàn…

Chương 190: Tiệc rượu

Trôi Nổi Trong Lãnh Cung: Khuynh Quốc Khí HậuTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngXuyên không là một chuyện nghe ra rất nực cười, bởi nó chỉ thường xuất hiện ở trên ti vi, hoặc xảy ra trong tiểu thuyết. Nhưng chuyện gây cười như vậy lại phát sinh trên người ta giống như ăn một bữa cơm hằng ngày. Ai nha! Thật ra thì cũng không thể nói là bình thường, nếu như không phải là tuổi thọ ta chưa hết. . . Nếu như không phải là quỷ sai bắt nhầm người. . . Nếu như không phải là vốn liếng của ta đã không thể sử dụng. . . Nếu như không phải là tên Minh vương kia. . . Ngươi xem nhiều như thế mà gom lại, dĩ nhiên là không phải chuyện bình thường rồi, cái gì gọi là trời sinh voi sinh cỏ, ta coi như đi du lịch một lần ở cổ đại vậy, huống chi. . . Nhìn xem trên lòng bàn tay có một cái ấn kí màu đỏ, nó có thể che chở cho ta nha! **** Theo truyền thuyết… trên con đường Hoàng Tuyền đi thông đến Địa phủ của Minh vương, có hoa Bỉ Ngạn nở đỏ như máu, nó là bông hoa linh hồn chỉ dẫn con đường đi thông giữa trần gian và Địa phủ. Hoa Bỉ Ngạn nở bờ đối diện cũng mở ra, hoa Bỉ Ngạn nở một ngàn… "Chuyện này trẫm đã định, ai có ý kiến, giết không tha." Vũ Tiêu Nhiên vừa mở miệng, từng đợt khí lạnh lặp tức xông ra ngoài, khiến mọi người ở phía dưới vốn đang tranh cãi, trong phút chốc đều ngậm miệng.Nữ tử bên cạnh, bên dưới khăn hỉ, miệng khẽ cong lên, một trận gió lạnh thổi qua, khăn hơi bị nhấc lên, có thể mơ hồ thấy được gương mặt tuyệt thế của nàng ta. Ngón tay Vũ Tiêu Nhiên cứng đờ, con ngươi như sao lóe sáng. Sau cùng hỉ nương dẫn cô dâu lui xuống dưới."Bãi giá Ngự Hoa Viên." Quát to một tiếng, mọi người sau lời truyền của Cao công công đồng loạt cung kính lui xuống. Tuy trong lòng có bất mãn, nhưng chẳng ai nhiều lời. Dù sao, khi Đế Vương này tức giận thì không phải người nào cũng có thể chống đỡ nổi.Vũ Tiêu Nhiên thay đổi thường phục đi thẳng đến Ngự Hoa Viên, người nghênh tiếp đầu tiên là Tô quý phi, toàn thân một màu trắng, ngoài miệng nở nụ cười xinh đẹp. Tô quý phi bước sen nhẹ nhàng, nhưng Vũ Tiêu Nhiên cũng không chú ý tới nàng ta nhiều, chỉ lạnh nhạt liếc nàng ta một cái. Sau đó trong tầm mắt mọi người đi tới vị trí ngồi xuống.Ánh mắt Tô quý phi lóe lên một cái, lặp tức đi theo, hai bên trái phải của Vũ Tiêu Nhiên theo thứ tự lần lượt là Quý phi Như phi mới sắc phong cách đây không lâu và người được sủng ái nhất Tô quý phi, mà hôm nay Tây Cung hoàng hậu hiển nhiên là không thể tới.Bởi vì khăn hỉ của nàng ta còn chưa được vén lên. . . . . .Vũ Tiêu Nhiên ra hiệu tiệc rượu chính thức bắt đầu, đại thần và các phi tử trang điểm ăn vận tỉ mỉ lần lượt tiến tới mời rượu chúc mừng. Cuối cùng dưới ánh mắt mất kiên nhẫn của Vũ Tiêu Nhiên, chúng phi mới vâng dạ cười thấp thỏm ngồi xuống. . . . . .Phượng Lâm cả người đỏ thẳm ngồi dưới tay Vũ Tiêu Nhiên, miệng nở nụ cười thờ ơ, đôi mắt đào hoa đảo qua hai vị Quý Phi bên cạnh Hoàng đế, lúc chạm phải ánh mắt hắn, lông mi dài hơi rủ xuống chợt hiện lên sự nghiền ngẫm. . . . . .Bữa tiệc diễn ra được một nửa, Hoàng đế không chút che giấu dưới ánh mắt chờ đợi lẫn ghen tỵ của nhóm phi tầng đi đến Mạt Ương cung, trong lòng chúng thần sáng tỏ. Hôm nay là ngày đại hôn của Hoàng thượng, dĩ nhiên là tới Mạt Ương cung với Hoàng hậu rồi. . . . . .Chẳng qua Tô quý phi ngồi bên trái Hoàng đế, tay cầm ly rượu không tự chủ tăng thêm sức lực, mà Như phi bên phải luôn mang bộ dạng yếu đuối nhu nhược, thậm chí cho tới bây giờ cũng chưa từng nói một câu nặng lời với nha hoàn, là cung phi tốt đến không thể tốt hơn trong mắt mọi người. . . . .

"Chuyện này trẫm đã định, ai có ý kiến, giết không tha." Vũ Tiêu Nhiên vừa mở miệng, từng đợt khí lạnh lặp tức xông ra ngoài, khiến mọi người ở phía dưới vốn đang tranh cãi, trong phút chốc đều ngậm miệng.

Nữ tử bên cạnh, bên dưới khăn hỉ, miệng khẽ cong lên, một trận gió lạnh thổi qua, khăn hơi bị nhấc lên, có thể mơ hồ thấy được gương mặt tuyệt thế của nàng ta. Ngón tay Vũ Tiêu Nhiên cứng đờ, con ngươi như sao lóe sáng. Sau cùng hỉ nương dẫn cô dâu lui xuống dưới.

"Bãi giá Ngự Hoa Viên." Quát to một tiếng, mọi người sau lời truyền của Cao công công đồng loạt cung kính lui xuống. Tuy trong lòng có bất mãn, nhưng chẳng ai nhiều lời. Dù sao, khi Đế Vương này tức giận thì không phải người nào cũng có thể chống đỡ nổi.

Vũ Tiêu Nhiên thay đổi thường phục đi thẳng đến Ngự Hoa Viên, người nghênh tiếp đầu tiên là Tô quý phi, toàn thân một màu trắng, ngoài miệng nở nụ cười xinh đẹp. Tô quý phi bước sen nhẹ nhàng, nhưng Vũ Tiêu Nhiên cũng không chú ý tới nàng ta nhiều, chỉ lạnh nhạt liếc nàng ta một cái. Sau đó trong tầm mắt mọi người đi tới vị trí ngồi xuống.

Ánh mắt Tô quý phi lóe lên một cái, lặp tức đi theo, hai bên trái phải của Vũ Tiêu Nhiên theo thứ tự lần lượt là Quý phi Như phi mới sắc phong cách đây không lâu và người được sủng ái nhất Tô quý phi, mà hôm nay Tây Cung hoàng hậu hiển nhiên là không thể tới.

Bởi vì khăn hỉ của nàng ta còn chưa được vén lên. . . . . .

Vũ Tiêu Nhiên ra hiệu tiệc rượu chính thức bắt đầu, đại thần và các phi tử trang điểm ăn vận tỉ mỉ lần lượt tiến tới mời rượu chúc mừng. Cuối cùng dưới ánh mắt mất kiên nhẫn của Vũ Tiêu Nhiên, chúng phi mới vâng dạ cười thấp thỏm ngồi xuống. . . . . .

Phượng Lâm cả người đỏ thẳm ngồi dưới tay Vũ Tiêu Nhiên, miệng nở nụ cười thờ ơ, đôi mắt đào hoa đảo qua hai vị Quý Phi bên cạnh Hoàng đế, lúc chạm phải ánh mắt hắn, lông mi dài hơi rủ xuống chợt hiện lên sự nghiền ngẫm. . . . . .

Bữa tiệc diễn ra được một nửa, Hoàng đế không chút che giấu dưới ánh mắt chờ đợi lẫn ghen tỵ của nhóm phi tầng đi đến Mạt Ương cung, trong lòng chúng thần sáng tỏ. Hôm nay là ngày đại hôn của Hoàng thượng, dĩ nhiên là tới Mạt Ương cung với Hoàng hậu rồi. . . . . .

Chẳng qua Tô quý phi ngồi bên trái Hoàng đế, tay cầm ly rượu không tự chủ tăng thêm sức lực, mà Như phi bên phải luôn mang bộ dạng yếu đuối nhu nhược, thậm chí cho tới bây giờ cũng chưa từng nói một câu nặng lời với nha hoàn, là cung phi tốt đến không thể tốt hơn trong mắt mọi người. . . . .

Trôi Nổi Trong Lãnh Cung: Khuynh Quốc Khí HậuTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngXuyên không là một chuyện nghe ra rất nực cười, bởi nó chỉ thường xuất hiện ở trên ti vi, hoặc xảy ra trong tiểu thuyết. Nhưng chuyện gây cười như vậy lại phát sinh trên người ta giống như ăn một bữa cơm hằng ngày. Ai nha! Thật ra thì cũng không thể nói là bình thường, nếu như không phải là tuổi thọ ta chưa hết. . . Nếu như không phải là quỷ sai bắt nhầm người. . . Nếu như không phải là vốn liếng của ta đã không thể sử dụng. . . Nếu như không phải là tên Minh vương kia. . . Ngươi xem nhiều như thế mà gom lại, dĩ nhiên là không phải chuyện bình thường rồi, cái gì gọi là trời sinh voi sinh cỏ, ta coi như đi du lịch một lần ở cổ đại vậy, huống chi. . . Nhìn xem trên lòng bàn tay có một cái ấn kí màu đỏ, nó có thể che chở cho ta nha! **** Theo truyền thuyết… trên con đường Hoàng Tuyền đi thông đến Địa phủ của Minh vương, có hoa Bỉ Ngạn nở đỏ như máu, nó là bông hoa linh hồn chỉ dẫn con đường đi thông giữa trần gian và Địa phủ. Hoa Bỉ Ngạn nở bờ đối diện cũng mở ra, hoa Bỉ Ngạn nở một ngàn… "Chuyện này trẫm đã định, ai có ý kiến, giết không tha." Vũ Tiêu Nhiên vừa mở miệng, từng đợt khí lạnh lặp tức xông ra ngoài, khiến mọi người ở phía dưới vốn đang tranh cãi, trong phút chốc đều ngậm miệng.Nữ tử bên cạnh, bên dưới khăn hỉ, miệng khẽ cong lên, một trận gió lạnh thổi qua, khăn hơi bị nhấc lên, có thể mơ hồ thấy được gương mặt tuyệt thế của nàng ta. Ngón tay Vũ Tiêu Nhiên cứng đờ, con ngươi như sao lóe sáng. Sau cùng hỉ nương dẫn cô dâu lui xuống dưới."Bãi giá Ngự Hoa Viên." Quát to một tiếng, mọi người sau lời truyền của Cao công công đồng loạt cung kính lui xuống. Tuy trong lòng có bất mãn, nhưng chẳng ai nhiều lời. Dù sao, khi Đế Vương này tức giận thì không phải người nào cũng có thể chống đỡ nổi.Vũ Tiêu Nhiên thay đổi thường phục đi thẳng đến Ngự Hoa Viên, người nghênh tiếp đầu tiên là Tô quý phi, toàn thân một màu trắng, ngoài miệng nở nụ cười xinh đẹp. Tô quý phi bước sen nhẹ nhàng, nhưng Vũ Tiêu Nhiên cũng không chú ý tới nàng ta nhiều, chỉ lạnh nhạt liếc nàng ta một cái. Sau đó trong tầm mắt mọi người đi tới vị trí ngồi xuống.Ánh mắt Tô quý phi lóe lên một cái, lặp tức đi theo, hai bên trái phải của Vũ Tiêu Nhiên theo thứ tự lần lượt là Quý phi Như phi mới sắc phong cách đây không lâu và người được sủng ái nhất Tô quý phi, mà hôm nay Tây Cung hoàng hậu hiển nhiên là không thể tới.Bởi vì khăn hỉ của nàng ta còn chưa được vén lên. . . . . .Vũ Tiêu Nhiên ra hiệu tiệc rượu chính thức bắt đầu, đại thần và các phi tử trang điểm ăn vận tỉ mỉ lần lượt tiến tới mời rượu chúc mừng. Cuối cùng dưới ánh mắt mất kiên nhẫn của Vũ Tiêu Nhiên, chúng phi mới vâng dạ cười thấp thỏm ngồi xuống. . . . . .Phượng Lâm cả người đỏ thẳm ngồi dưới tay Vũ Tiêu Nhiên, miệng nở nụ cười thờ ơ, đôi mắt đào hoa đảo qua hai vị Quý Phi bên cạnh Hoàng đế, lúc chạm phải ánh mắt hắn, lông mi dài hơi rủ xuống chợt hiện lên sự nghiền ngẫm. . . . . .Bữa tiệc diễn ra được một nửa, Hoàng đế không chút che giấu dưới ánh mắt chờ đợi lẫn ghen tỵ của nhóm phi tầng đi đến Mạt Ương cung, trong lòng chúng thần sáng tỏ. Hôm nay là ngày đại hôn của Hoàng thượng, dĩ nhiên là tới Mạt Ương cung với Hoàng hậu rồi. . . . . .Chẳng qua Tô quý phi ngồi bên trái Hoàng đế, tay cầm ly rượu không tự chủ tăng thêm sức lực, mà Như phi bên phải luôn mang bộ dạng yếu đuối nhu nhược, thậm chí cho tới bây giờ cũng chưa từng nói một câu nặng lời với nha hoàn, là cung phi tốt đến không thể tốt hơn trong mắt mọi người. . . . .

Chương 190: Tiệc rượu