Đang đầu thu, lúc dậy sớm đã có thể cảm thấy hơi lạnh, Lô Bảo Bảo xiết chặt cổ áo, dịch chân nhỏ về phía đầu bếp. Lúc này cửi đốt mạnh khiến cô không nhịn được phát ra một tiếng cảm thán thoải mái.Lô Miêu Thị liếc nhìn cháu gái chi thứ hai đang sưởi ấm, chép miệng nhưng không đuổi cô đi.“Keng —— keng —— keng —— “Đây là tiếng muỗng gỗ chạm vào đáy nồi sắt, Lô Bảo Bảo cố gắng khịt mũi, mùi cháo tỏa ra khi muỗng gỗ khuấy đều khiến cô ứa nước miếng, động tác nuốt xuống cũng tăng tốc.“Nãi nãi, nãi nãi nấu cháo thơm quá đi, đại bá mẫu nấu cũng không có mùi vị như bà nấu.”Lô Bảo Bảo l**m môi, ngước đầu nhỏ tròn, tỏa ra ánh sáng đáng yêu với bà cụ luôn đanh mặt trông hơi đáng sợ đó. Ngoài miệng nói lời ngon tiếng ngọt, còn chớp mắt, cố gắng trừng mắt vừa to vừa tròn, nhìn qua đó gọi là lanh lợi vô tội.“Không phải là một nồi cháo sao, còn có thể nấu ra mùi thịt.”Lô Miêu Thị mím môi, nhìn qua càng cay nghiệt, đổi thành những đứa bé khác của nhà họ Lô, chỉ sợ sớm đã bị bà cụ dọa chạy rồi. Nhưng…

Chương 45: 45: Thế Giới 1 Kiều Nữ Nhà Đồ Tể 45

Xuyên Nhanh Những Năm Tháng Xuyên Vào Truyện Làm RuộngTác giả: Máy Đánh Chữ Số NTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngĐang đầu thu, lúc dậy sớm đã có thể cảm thấy hơi lạnh, Lô Bảo Bảo xiết chặt cổ áo, dịch chân nhỏ về phía đầu bếp. Lúc này cửi đốt mạnh khiến cô không nhịn được phát ra một tiếng cảm thán thoải mái.Lô Miêu Thị liếc nhìn cháu gái chi thứ hai đang sưởi ấm, chép miệng nhưng không đuổi cô đi.“Keng —— keng —— keng —— “Đây là tiếng muỗng gỗ chạm vào đáy nồi sắt, Lô Bảo Bảo cố gắng khịt mũi, mùi cháo tỏa ra khi muỗng gỗ khuấy đều khiến cô ứa nước miếng, động tác nuốt xuống cũng tăng tốc.“Nãi nãi, nãi nãi nấu cháo thơm quá đi, đại bá mẫu nấu cũng không có mùi vị như bà nấu.”Lô Bảo Bảo l**m môi, ngước đầu nhỏ tròn, tỏa ra ánh sáng đáng yêu với bà cụ luôn đanh mặt trông hơi đáng sợ đó. Ngoài miệng nói lời ngon tiếng ngọt, còn chớp mắt, cố gắng trừng mắt vừa to vừa tròn, nhìn qua đó gọi là lanh lợi vô tội.“Không phải là một nồi cháo sao, còn có thể nấu ra mùi thịt.”Lô Miêu Thị mím môi, nhìn qua càng cay nghiệt, đổi thành những đứa bé khác của nhà họ Lô, chỉ sợ sớm đã bị bà cụ dọa chạy rồi. Nhưng… Vì vậy ông cụ đã ngầm thừa nhận hành động của bà cụ, tiết kiệm thì tiết kiệm thôi, phần lớn tiền bạc trong nhà đều do ông ấy kiếm, muốn tiêu thế nào là chuyện của hai người họ.“Ha ha.”Lô Miêu Thị lập tức đoán ra mưu đồ của Lô Lão Đồ, cười khẩy hai tiếng.“Đại nha đầu xào lòng heo, mùi vị cũng không tệ lắm, ta để lại một miếng cho ông nếm thử.”Ông già này lại chạy ra ngoài ăn, đáng đời ông ấy không ăn được lòng heo chua cay.Lô Miêu Thị trừng ông già nhà mình, trong đầu nghĩ chẳng lẽ mình thật sự đối xử tệ với ông ấy? Thôi, hôm trước nhờ người ta mua rượu cao lương từ huyện thành sẽ không cho ông ấy.“Được, để ta nếm thử.”Lô Lão Đồ lấy lòng mỉm cười với bà cụ, sau đó thờ ơ ném miếng ruột vào miệng.Lòng heo có mùi vị gì, ông ấy giết heo nhiều năm như vậy còn có thể không biết?Lúc ăn rất không thèm để ý, nhưng miếng ruột vừa vào miệng sắc mặt của ông cụ lập tức thay đổi.Ăn mì dương xuân cái gì! Ông ấy thật sự muốn đánh chết bản thân buổi sáng lề mề ở bên ngoài không chịu về nhà.“Sau này không bán lòng heo nữa, để đại nha đầu làm đi.”Ông cụ tức giận nghĩ, ngày mai ông ấy phải giết thêm mấy con heo, ăn cho đã.******Lô Bảo Bảo theo cha mẹ về phòng, vừa nằm xuống, cũng cảm thấy trên người có mấy chỗ đau rát.Vừa nãy sự chú ý đều đặt trên lòng heo chua cay, bây giờ tâm trạng buông lơi, vết thương do ban ngày cõng giỏ trúc cắt cỏ heo để lại đã bắt đầu nhức nhối rồi.Lô Bảo Bảo không muốn cha mẹ lo lắng, cắn răng nhịn xuống, bắt đầu suy nghĩ linh tinh dời sự chú ý.Đúng rồi! Ví dụ đại tỷ thật sự là người xuyên việt, như vậy đối phương có nghi ngờ mình không?Lô Bảo Bảo cắn môi, cô không muốn cuộc sống bây giờ xuất hiện trắc trở, cho dù trông đại đường tỷ rất tốt, cô cũng không định thừa nhận với đối phương.Trước mắt xem ra, có vẻ đại đường tỷ cũng chưa nghi ngờ cô.Phải rồi, sau khi người ta xuyên việt đến cổ đại một là phát minh xà bông nước hoa, hai là phát minh xi măng thủy tinh, dù gì cũng khởi đầu trường phái đồ ngon như đại đường tỷ, dẫn người nhà làm giàu.Mà hai năm nay cô đã làm cái gì?Không phải nghĩ cách lười biếng, thì đi theo sau mông gia gia nãi nãi nịnh nọt ăn chút đồ ngon, nào có phong thái của người xuyên việt.Ôi, hóa ra là cô kém cỏi, là cô không xứng bị nghi ngờ, nghĩ đến còn cảm thấy hơi buồn..

Vì vậy ông cụ đã ngầm thừa nhận hành động của bà cụ, tiết kiệm thì tiết kiệm thôi, phần lớn tiền bạc trong nhà đều do ông ấy kiếm, muốn tiêu thế nào là chuyện của hai người họ.

“Ha ha.

”Lô Miêu Thị lập tức đoán ra mưu đồ của Lô Lão Đồ, cười khẩy hai tiếng.

“Đại nha đầu xào lòng heo, mùi vị cũng không tệ lắm, ta để lại một miếng cho ông nếm thử.

”Ông già này lại chạy ra ngoài ăn, đáng đời ông ấy không ăn được lòng heo chua cay.

Lô Miêu Thị trừng ông già nhà mình, trong đầu nghĩ chẳng lẽ mình thật sự đối xử tệ với ông ấy? Thôi, hôm trước nhờ người ta mua rượu cao lương từ huyện thành sẽ không cho ông ấy.

“Được, để ta nếm thử.

”Lô Lão Đồ lấy lòng mỉm cười với bà cụ, sau đó thờ ơ ném miếng ruột vào miệng.

Lòng heo có mùi vị gì, ông ấy giết heo nhiều năm như vậy còn có thể không biết?Lúc ăn rất không thèm để ý, nhưng miếng ruột vừa vào miệng sắc mặt của ông cụ lập tức thay đổi.

Ăn mì dương xuân cái gì! Ông ấy thật sự muốn đánh chết bản thân buổi sáng lề mề ở bên ngoài không chịu về nhà.

“Sau này không bán lòng heo nữa, để đại nha đầu làm đi.

”Ông cụ tức giận nghĩ, ngày mai ông ấy phải giết thêm mấy con heo, ăn cho đã.

******Lô Bảo Bảo theo cha mẹ về phòng, vừa nằm xuống, cũng cảm thấy trên người có mấy chỗ đau rát.

Vừa nãy sự chú ý đều đặt trên lòng heo chua cay, bây giờ tâm trạng buông lơi, vết thương do ban ngày cõng giỏ trúc cắt cỏ heo để lại đã bắt đầu nhức nhối rồi.

Lô Bảo Bảo không muốn cha mẹ lo lắng, cắn răng nhịn xuống, bắt đầu suy nghĩ linh tinh dời sự chú ý.

Đúng rồi! Ví dụ đại tỷ thật sự là người xuyên việt, như vậy đối phương có nghi ngờ mình không?Lô Bảo Bảo cắn môi, cô không muốn cuộc sống bây giờ xuất hiện trắc trở, cho dù trông đại đường tỷ rất tốt, cô cũng không định thừa nhận với đối phương.

Trước mắt xem ra, có vẻ đại đường tỷ cũng chưa nghi ngờ cô.

Phải rồi, sau khi người ta xuyên việt đến cổ đại một là phát minh xà bông nước hoa, hai là phát minh xi măng thủy tinh, dù gì cũng khởi đầu trường phái đồ ngon như đại đường tỷ, dẫn người nhà làm giàu.

Mà hai năm nay cô đã làm cái gì?Không phải nghĩ cách lười biếng, thì đi theo sau mông gia gia nãi nãi nịnh nọt ăn chút đồ ngon, nào có phong thái của người xuyên việt.

Ôi, hóa ra là cô kém cỏi, là cô không xứng bị nghi ngờ, nghĩ đến còn cảm thấy hơi buồn.

.

Xuyên Nhanh Những Năm Tháng Xuyên Vào Truyện Làm RuộngTác giả: Máy Đánh Chữ Số NTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngĐang đầu thu, lúc dậy sớm đã có thể cảm thấy hơi lạnh, Lô Bảo Bảo xiết chặt cổ áo, dịch chân nhỏ về phía đầu bếp. Lúc này cửi đốt mạnh khiến cô không nhịn được phát ra một tiếng cảm thán thoải mái.Lô Miêu Thị liếc nhìn cháu gái chi thứ hai đang sưởi ấm, chép miệng nhưng không đuổi cô đi.“Keng —— keng —— keng —— “Đây là tiếng muỗng gỗ chạm vào đáy nồi sắt, Lô Bảo Bảo cố gắng khịt mũi, mùi cháo tỏa ra khi muỗng gỗ khuấy đều khiến cô ứa nước miếng, động tác nuốt xuống cũng tăng tốc.“Nãi nãi, nãi nãi nấu cháo thơm quá đi, đại bá mẫu nấu cũng không có mùi vị như bà nấu.”Lô Bảo Bảo l**m môi, ngước đầu nhỏ tròn, tỏa ra ánh sáng đáng yêu với bà cụ luôn đanh mặt trông hơi đáng sợ đó. Ngoài miệng nói lời ngon tiếng ngọt, còn chớp mắt, cố gắng trừng mắt vừa to vừa tròn, nhìn qua đó gọi là lanh lợi vô tội.“Không phải là một nồi cháo sao, còn có thể nấu ra mùi thịt.”Lô Miêu Thị mím môi, nhìn qua càng cay nghiệt, đổi thành những đứa bé khác của nhà họ Lô, chỉ sợ sớm đã bị bà cụ dọa chạy rồi. Nhưng… Vì vậy ông cụ đã ngầm thừa nhận hành động của bà cụ, tiết kiệm thì tiết kiệm thôi, phần lớn tiền bạc trong nhà đều do ông ấy kiếm, muốn tiêu thế nào là chuyện của hai người họ.“Ha ha.”Lô Miêu Thị lập tức đoán ra mưu đồ của Lô Lão Đồ, cười khẩy hai tiếng.“Đại nha đầu xào lòng heo, mùi vị cũng không tệ lắm, ta để lại một miếng cho ông nếm thử.”Ông già này lại chạy ra ngoài ăn, đáng đời ông ấy không ăn được lòng heo chua cay.Lô Miêu Thị trừng ông già nhà mình, trong đầu nghĩ chẳng lẽ mình thật sự đối xử tệ với ông ấy? Thôi, hôm trước nhờ người ta mua rượu cao lương từ huyện thành sẽ không cho ông ấy.“Được, để ta nếm thử.”Lô Lão Đồ lấy lòng mỉm cười với bà cụ, sau đó thờ ơ ném miếng ruột vào miệng.Lòng heo có mùi vị gì, ông ấy giết heo nhiều năm như vậy còn có thể không biết?Lúc ăn rất không thèm để ý, nhưng miếng ruột vừa vào miệng sắc mặt của ông cụ lập tức thay đổi.Ăn mì dương xuân cái gì! Ông ấy thật sự muốn đánh chết bản thân buổi sáng lề mề ở bên ngoài không chịu về nhà.“Sau này không bán lòng heo nữa, để đại nha đầu làm đi.”Ông cụ tức giận nghĩ, ngày mai ông ấy phải giết thêm mấy con heo, ăn cho đã.******Lô Bảo Bảo theo cha mẹ về phòng, vừa nằm xuống, cũng cảm thấy trên người có mấy chỗ đau rát.Vừa nãy sự chú ý đều đặt trên lòng heo chua cay, bây giờ tâm trạng buông lơi, vết thương do ban ngày cõng giỏ trúc cắt cỏ heo để lại đã bắt đầu nhức nhối rồi.Lô Bảo Bảo không muốn cha mẹ lo lắng, cắn răng nhịn xuống, bắt đầu suy nghĩ linh tinh dời sự chú ý.Đúng rồi! Ví dụ đại tỷ thật sự là người xuyên việt, như vậy đối phương có nghi ngờ mình không?Lô Bảo Bảo cắn môi, cô không muốn cuộc sống bây giờ xuất hiện trắc trở, cho dù trông đại đường tỷ rất tốt, cô cũng không định thừa nhận với đối phương.Trước mắt xem ra, có vẻ đại đường tỷ cũng chưa nghi ngờ cô.Phải rồi, sau khi người ta xuyên việt đến cổ đại một là phát minh xà bông nước hoa, hai là phát minh xi măng thủy tinh, dù gì cũng khởi đầu trường phái đồ ngon như đại đường tỷ, dẫn người nhà làm giàu.Mà hai năm nay cô đã làm cái gì?Không phải nghĩ cách lười biếng, thì đi theo sau mông gia gia nãi nãi nịnh nọt ăn chút đồ ngon, nào có phong thái của người xuyên việt.Ôi, hóa ra là cô kém cỏi, là cô không xứng bị nghi ngờ, nghĩ đến còn cảm thấy hơi buồn..

Chương 45: 45: Thế Giới 1 Kiều Nữ Nhà Đồ Tể 45