Tác giả:

Tháng chín vừa đến mang theo cái nóng âm ĩ suốt từ đầu hè cùng với ánh nắng chói chang trên bầu trời khiến cho ai ai cũng đầm đìa mồ hôi, dòng người đổ xô đi trên những con đường cũng phải vội vã tìm một nơi trú nắng, không một ai muốn đứng giữa trời nắng nóng lâu như vậy. Ấy thế mà đối với Quý Phong, tiết trời như vậy so với mùa đông còn buốt giá hơn rất nhiều. … “Quý Phong, chúng ta chia tay đi!” … “Tuệ Tuệ, em vừa nói gì vậy?” Quý Phong ngạc nhiên, run giọng hỏi. “Tôi nói là chúng ta chia tay đi!” Cô gái được gọi là Tuệ Tuệ lạnh lùng nói ra. “Còn có, từ nay về sau mong anh đừng gọi tôi là Tuệ Tuệ nữa, tên tôi là Hồ Tuyết Tuệ!” “Tại sao?” Quý Phong khẽ biến, sắc mặt trắng bệch, hỏi. “Tuệ Tuệ, tại sao vậy hả?” Con tim Quý Phong như thắt lại, khắp người run rẩy mơ hồ như sắp ngã. Hai tháng trước, hai người còn thề non hẹn biển, vĩnh viễn không rời xa nhau. Thế mà, qua kỳ nghỉ hè, hắn lại nghe thấy lời chia tay tuyệt tình như vậy, hắn làm sao cam tâm nỗi? Quý Phong ngơ ngác ngước nhìn…

Truyện chữ