Vào một ngày mùa đông năm 2088. Tuyết rơi trắng xóa bầu trời. Trên con đường lớn lạnh lẽo vắng ngắt, một chiếc limousine trắng toát chậm rãi lăn bánh. Khí lạnh phủ lên cả chiếc xe một lớp sương mờ đục, rồi lặng lẽ thấm vào bên trong xe, khiến cho hai con người ngồi trong đó khẽ run lên một chút, mặc cho máy điều hòa vẫn đang hoạt động bình thường. Ngồi ở ghế lái là một người đàn ông khoảng 30 tuổi, một thân vest xám lịch lãm, đầu tóc chải chuốt kĩ càng, vuốt keo bóng loáng, trên khuôn mặt nghiêm nghị còn có một cặp kính cận dày cộp. Bộ dạng “trí thức mẫu mực” làm cho người ta nhìn vào mà không dám có hành vi nào thiếu nghiêm túc. Còn ở hàng ghế phía sau lại là một hình ảnh hoàn toàn trái ngược với người đàn ông trí thức trên: một quả đầu bù xù như tổ quạ; áo sơ mi trắng nhàu nát và ngả sang màu cà phê sữa vì quá lâu không giặt; quần jean bạc màu đến mức không thể bạc hơn được nữa; chiếc tất bên phải bốc mùi hôi thối, còn bạn của nó ở bên trái đã bị người chủ bê bối quẳng vào một xó…
Tác giả: