Lý Nhược Thủy đang ngồi xổm trong góc, xoa xoa tay để cố gắng giữ ấm cho mình trong ngục tối. Bây giờ là tháng 3, gió vừa ẩm vừa lạnh lùa vào qua các vết nứt trên tường. Nhưng cô chỉ mặc một chiếc váy mỏng màu vàng ngỗng, gió lạnh lùa vào, hai dây vải đeo ở thắt lưng ướt đẫm. Lý Nhược Thủy nhìn mấy nữ tử khác ở trong ngục tối, khẽ thở dài một cái. Dù sao thì cô vẫn còn có thể chà tay dậm chân , những người khác bị hạ dược, cả người mất hết sức l ực, chỉ có thể dựa vào vách tường lạnh lẽo nghỉ ngơi, nhiều người bị lạnh đến mức mặt tái nhợt môi tím tái. “Hệ thống, khi nào thì nam phụ kia mới tới?” [Xin ký chủ kiên nhẫn chờ đợi.] Lý Nhược Thủy ngồi xổm ở góc tường, hai tay chắp lại đút vào trong tay áo , vẻ mặt bơ phờ, giống như một người lưu lạc không có nhà để về. “Nếu ta có sai, pháp luật sẽ trừng phạt ta, chứ không phải để ta phải chịu đau khổ trong một quyển sách thế này.” Lý Nhược Thủy tới nơi đây hoàn toàn là vì hệ thống. Nó đưa Lý Nhược Thủy đến một cuốn tiểu…
Tác giả: