Tác giả:

"Đầu đau quá..."Đây là ấn tượng đầu tiên sau khi Phương Minh tỉnh lại, trên đầu giống như bị bắn thủng vây, đau đến mức muốn vỡ ra.Cảnh tượng trước mặt dường như là đang ở trên một cỗ xe ngựa, cả người lắc lư theo thân xe, tác động đến miệng vết thương, khiến Phương Minh đau đến mức phải hít một hơi lạnh.Mở hai mắt ra, đánh giá cảnh vật chung quanh.Lọt vào trong tầm mắt là tấm ván gỗ làm thành vách tường, chung quanh cũng không có thiếu thiếu niên tóc vàng mắt xanh phương Tây ngồi, cả đám đều nhắm mắt dưỡng thần, lại không có ai nhìn sang phía này.Chính mình dường như đang nằm trên sàn nhà, Phương Minh cảm nhận được sàn nhà lạnh buốt dưới lưng, biết nếu mình lại nằm xuống, thân thể sẽ không chịu được, còn có thể bị cảm lạnh nên tranh thủ thời gian giãy dụa đứng dậy.Nhưng vào lúc này, trong đầu lại nhói đau.Cơn đau này đột nhiên xuất hiện, còn mang theo rất nhiều hình ảnh ký ức lạ lẫm, hai mắt Phương Minh khẽ đảo, lại hôn mê bất tỉnh."Này! Lôi Lâm! Tỉnh..."Trong lúc mơ màng, Phương…

Truyện chữ