Tác giả:

“Vù vù” Ngắm nhìn khung cảnh núi rừng từ trên ghế ngồi trực thăng, Nguyệt Thiên Vũ mệt mỏi dựa vào ghế, dụi dụi mắt để không ngủ thiếp đi. Người thiếu nữ ngồi bên cạnh nàng cười cười hỏi: “Thiên Vũ, ngươi mệt sao?” Mái tóc vàng óng như ánh mặt trời của Nguyệt Thiên Vũ khẽ động, nàng đưa đôi đồng tử màu xanh lam nhẹ nhàng nhìn người bên cạnh, nhàn nhạt trả lời: “Chỉ là, đêm qua thức nguyên đêm làm nhiệm vụ nên hơi mệt thôi. Thanh Vân, ngươi có vitamin không?” Thiếu nữ gọi Thanh Vân mỉm cười lấy từ trong túi ra một hộp thuốc, lấy từ bên trong ra một viên đưa cho Nguyệt Thiên Vũ: “Đây, ngươi tranh thủ nghỉ ngơi đi, khoảng ba giờ nữa chúng ta sẽ về căn cứ báo cáo đấy. Có việc gì ta sẽ báo cho ngươi.” Nguyệt Thiên Vũ mở miệng nuốt viên vitamin, nhìn Thanh Vân khẽ cười: “Cảm ơn ngươi, Thanh Vân.” “Khách sáo cái gì, chúng ta là bạn thân từ nhỏ rồi, không cần cảm ơn ta đâu. Nghỉ ngơi đi, ngươi tiều tụy quá làm gương mặt mỹ nhân kia xuống dốc đấy.” Nguyệt Thiên Vũ cười cười không nói gì, dựa…

Truyện chữ